TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 397

“Cái kia, cung gia chủ, nói thật cho ông biết, thật ra hôm nay tôi tới đây là vì muốn hủy bỏ hôn ước.”

 

“Cái gì?!”

Cung Bình sửng sốt, còn tưởng rằng Lương Siêu đang canh cánh trong lòng vụ mình trước đó sơ ý nên vội vàng giải thích nói: “Con rể à, vừa rồi ở của đúng là do tôi bỏ bê cậu, nhưng tôi….”

“Cung gia chủ à, chuyện trước đó thật sự không có quan hệ gì với chuyện này.”

Lương Siêu giơ tay ngắt lời ông ấy, suy nghĩ một chút mới nói: “Nghe nói cô Cung Vũ là một trong bốn nữ diễn viên trẻ của làng giải trí hiện nay, và cô ấy cũng là nữ thần quốc dân.”

“Một giai nhân nóng bỏng tay như vậy, một dân thường ảo vải như tôi thật sự không xứng.”

Dân thường áo vải?

Ông đây có điên mới tin cậu nhá!

Trong lòng Cung Bình thầm mắng một tiếng, đến mấy đại sư cấp tông sư thấy hắn cũng phải quỳ lạy hành lễ, một nhân vật cỡ này bảo vệ một gia tộc thịnh vượng trăm năm còn dễ dàng như trở bàn tay.

Người không xứng ở đây phải là con gái nhà mình mới đúng.

“Con rể à? Cậu không cần phải tìm cỡ nữa đâu.”

“Phần này hôn ước này là năm đó lão gia nhà chung tôi và sư tôn cùng nhau định ra, hiện tại lão gia tử của nhà chúng tôi đã qua đời, trước khi ông chết tâm nguyện duy nhất chính là để cậu cùng tiểu nha đầu kết hôn.”

“Vừa rồi cậu cũng nói, nghĩa tử là nghĩa tận, người chết mới là to nhất, nên cậu không thể để cho ông nhà tôi chết không nhắm mắt được?”

Đù!

Đây là đang bắt đầu lấy cắp đạo đức của mình à?

Lương Siêu có chút choáng váng, suy nghĩ một chút, nói: “Cung gia chủ, hôn ước hẳn là đã được ông cụ giao cho ông rồi đúng chứ?”

“Như vầy đi, ông cứ đưa hôn thư cho tôi trước, những chuyện khác hãy từ từ thảo luận sau, được không?”

Nếu là lúc trước, Cung Bình chắc chắn sẽ ném hôn thư cho Lương Siêu và đuổi hắn đi mà không do dự.

Nhưng bây giờ, không có cửa đâu!

Không riêng gì ông ấy, tất cả người nhà họ Cung đều đồng thanh nói: “Không được!”

Đây là thần hộ mệnh tương lai của nhà họ Cung, trước khi kết hôn, nhất định tuyệt đối không được giao hôn thư để thả hắn ra!

“Haizz…”

Lương Siêu thầm thở dài, vốn tưởng đơn giản là có thể từ hôn, nhưng lần nào cũng khó khăn như vậy?

“Anh.”

Lúc này, Lương Nghiên gọi một tiếng, âm thanh yếu ớt nói: “Chị Cung Vũ đó đẹp lắm, Nghiên Nghiên là fan hâm mộ nhiệt thành của chị ấy, trước đây em còn luôn muốn một bức ảnh có chữ ký của chị ấy.”

“Nghe chị Mộ nói chị ấy quay phim ở nước ngoài, anh cứ chờ chút đi mà, chờ chị Vũ về giúp em xin mấy tấm ảnh có chữ kí, nếu em được chụp một bức ảnh với chị ấy thì tốt quá!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi