TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 537

Tên ma cà rồng được tung hô có thể tiêu diệt Lương Siêu trong chớp mắt, cũng trở thành đàn em của người ta…

Còn hai người họ thì sao?

Giờ làm sao bây giờ đây?

Rất nhanh, khi nhìn thấy ánh mắt Lương Siêu lia tới, hai người lại bất thình lình run rẩy.

“Ngô tổng, Đào tổng.”

Lương Siêu cười tủm tỉm hỏi: “Không phải hiện tại hai người đang sứt đầu mẻ trán xoay sở chuyện tiền bạc sao, tại sao giờ hai người còn có thể ở đây cùng Mộ Liên Y?”

Ngô Nguyên Trung sợ tới mức da mặt đều bắt đầu run rẩy, con ngươi Đào Khiêm đảo vòng vòng suy tính nên trả lời như thế nào mới thỏa đáng, cuối cùng vội vàng nói: “Lương đại sư, ngài, ngài ngàn vạn lần đừng hiểu lầm.”

“Hai chúng tôi thật sự không biết cái gì cả, Mộ Liên Y gọi chúng tôi tới đây thì chúng tôi cứ tới thôi, trước đó cũng không biết cô ta muốn chúng tôi đến làm gì…”

Càng nói về sau, âm thanh càng nhỏ.

Lời nói đầy sơ hở này, ngay cả bản thân Đào Khiêm cũng không nói tiếp được, cuối cùng chỉ đổi lấy Lương Siêu và Mộ Khuynh Tuyết cười lạnh một trận.

“Tên họ Đào này, ông thật sự coi tôi là kẻ ngốc phải không?”

“Hay là bởi vì tôi liên tục cho ông nhiều cơ hội cho nên ông cảm thấy tôi là người yếu đuối dễ ức hiếp, cứ nói không biết là có thể lừa gạt cho qua?”

Ực…

Đào Khiêm hung hăng nuốt một ngụm nước bọt lớn, sau cổ bắt đầu tuôn mồ hôi lạnh.

Lại hồi tưởng lại những lời mình vừa nói với Mộ Khuynh Tuyết bên cạch, biết rõ trận này dù là thế nào cũng khó mà vượt qua được, mâu thuẫn với Lương Siêu không cách nào cứu vãn được nữa rồi.

Kế tiếp.

Lương Siêu lại nhấc chân lên, chậm rãi nói: “Không cần nói mấy lời vô nghĩa nữa, hiện tại nhanh chóng giao tất cả gia tài của các người ra, coi như tiền chuộc mạng.”

Này!

Hai người nghe vậy thì trợn to hai mắt, cho dù là hai người bọn họ đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn không ngờ da dày của Lương Siêu lại lớn như vậy, muốn nuốt hết nhà họ Ngô và tập đoàn Dụ Long!

Chuyện này đã vượt quá giới hạn mà bọn họ có thể thừa nhận.

“Không thể nào!”

Ngô Nguyên Trung lập tức từ chối, nói: “Lương Siêu, đúng là bây giờ không cần nói mấy lời nhảm nhí nữa, giới hạn của tôi là điều kiện lúc trước đã nói.”

“Bắt tôi giao ra tất cả tài sản của tập đoàn Ngô thị ra cho cậu, hay thêm một chút nữa cũng không có đâu!”

Đào Khiêm nghe vậy, suy nghĩ một chút cũng lập tức tỏ thái độ.

“Tôi cũng vậy, tôi sẽ giao 50% cổ phần của tập đoàn Dụ Long đã đáp ứng cho cậu, để cậu trở thành cổ đông lớn nhất tập đoàn Dụ Long tôi, đây đã là cực hạn rồi.”

“Ha…”

Hai người này lại thành công chọc cười Lương Siêu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi