TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 560

“Còn có cái này, là thuốc đặc hiệu chuyên trị bệnh tim, Hoa Văn Xương đã từng cam đoan dược hiệu của nó còn mạnh hơn Cứu Tâm Hoàn nổi danh do Đại Hán tung ra gấp mấy lần.”

“…”

Lương Siêu vừa nghe, vừa ngắm nghía mấy đơn thuốc này, chỉ nhìn hơn một phút đã ném chúng qua một bên.

“Xem hết rồi? Thế nào? Có thể thay đổi không?”

Giả Nam gấp gáp hỏi, Lương Siêu gật gật đầu: “Đổi thì có thể đổi, chẳng qua đơn thuốc rác rưởi như thế, cho dù hoàn thiện cũng chỉ mạnh hơn rác rưởi một chút mà thôi. Các người ra giá cao như vậy là xác định muốn thứ này sao?”

Sắc mặt Diệp Khuynh Thành lập tức trầm xuống: “Anh có ý gì? Chẳng lẽ Hoa Văn Xương gạt chúng tôi? Lúc ấy ông ta từng cam đoan những đơn thuốc này đều là cổ phương mà tổ tiên thần y Hoa Đà truyền lại, lấy địa vị bây giờ của ông ta trong giới Trung y thì sao làm giả phương diện này được?”

“A, giả thì không giả. Dựa vào năng lực của lão già kia thì thật sự có thể cơ bản hoàn thiện những đơn thuốc này như lời hứa lúc trước, chẳng qua nói trắng ra vẫn chỉ có thể đạt tới hiệu quả khống chế bệnh tình.”

“Cho nên tôi mới nói, hoàn thiện không có ý nghĩa gì nhiều.”

Nghe vậy, Giả Nam, Diệp Khuynh Thành không khỏi nhướn mày, càng nghe càng cảm giác cái tên này đang kiếm cớ vì bản lĩnh của mình không đủ.

Trong nhất thời, Diệp Khuynh Thành cũng tỉnh táo lại, thái độ trở nên lạnh nhạt hơn trước đó rất nhiều.

Cô đang muốn hạ lệnh tiễn khách thì lại nghe Lương Siêu nói: “Như vậy đi, tôi cho mấy người đơn thuốc mới, phương diện hiệu quả thì không cần lo lắng, những đơn thuốc của các người cho dù trải qua cải tiến cũng không bằng của tôi.”

Soạt!

Hai cô gái biến sắc, trái tim vừa trầm xuống lại đột nhiên nhảy dựg.

“Anh… Không nói đùa đó chứ”

“Không có, bây giờ nói thế nào cô cũng là vị hôn thê trên danh nghĩa của tôi, hôm nay lại là lần đầu tiên gặp mặt, tôi có thể lừa cô hay sao?”

Lương Siêu vừa nói vừa cầm giấy bút qua bắt đầu viết. Đơn thuốc hắn viết còn phức tạp hơn Hoa Văn Xương lưu lại, hắn nhanh chóng viết được hơn mười trang giấy, hai cô gái thấy thế thì nhất thời cũng hoa mắt.

Thừa dịp Lương Siêu chuyên tâm viết đơn thuốc, Giả Nam kéo Diệp Khuynh Thành lại, nhẹ nhàng nói: “Diệp chủ tịch, ngài thấy Lương Thần Y viết thư pháp không tệ đúng không?”

Diệp Khuynh Thành đã sớm chú ý tới, gật đầu đồng ý: “Ừm, thiết họa ngân câu (1), như mây bay rồng lượn, thật sự là thư pháp thượng thừa.”

(1) Ý nói chữ viết sắc sảo, đẹp đẽ, từng nét vạch như khắc bằng sắt, từng nét móc như được chạm bằng bạc.

Giả Nam lại nói nhỏ: “Ai cũng nói chữ viết như người, chữ viết xinh đẹp như vậy thì chắc chắn nhân phẩm cũng không kém, ngài muốn thử một chút không?”

“Thử cái gì?”

“Thử hẹn hò với anh ta, nói không chừng…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi