TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 599

“Nhưng ở đây mới có 20 tỷ thôi, bọn em cần 50 tỷ, còn thiếu 30 tỷ nữa.”

30 tỷ?

30 tỷ thôi thì có vấn đề gì?

Lương Siêu cười khẽ lại vung tay lên: “Không sao, đưa số tài khoản của đối phương cho tôi, hiện tại tôi sẽ cho người chuyển 30 tỷ qua cho hắn.”

Liễu Băng Khanh, Liễu Băng Loan: “…”

Anh trai này, thực sự là quá hào phóng rồi!

Cuối cùng tuy Liễu Băng Khanh vẫn thấy hơi ngại, nhưng cũng không từ chối nữa, chỉ là có chút bất đắc dĩ nói: “Anh làm như vậy, làm tôi cảm thấy như mình được anh bao dưỡng vậy.”

“Hì, vậy cô cứ xem số tiền này là tôi đầu tư đi, xác nhập vào cổ phần của hai chị em các người, chờ sau này cô kiếm được nhiều tiền rồi lại nuôi tôi, như vậy là được rồi chứ.”

Xác nhập vào cỏ phần của cô và Băng Loan?

Nói vậy không khcs nào tặng không cho cô rồi!

“Nhưng mà nếu cô muốn nuôi tôi, thì điều kiện cơ bản là phải có tài sản trăm tỷ, cho nên cô cần phải cố gắng hơn nữa.”

Trong lòng Liễu Băng Khanh ngọt ngào, nhưng mặt ngoài vẫn giả vờ trợn trắng mắt.

“Anh ra dáng ông chủ thật đấy nhỉ!”

Sau đó ba người lại đùa giỡn nhau vài câu, Lương Siêu liền rót cho hai chị em một chén canh đại bổ nóng hổi.

Vừa giám sát hai người uống hết, vừa chơi đùa tấm thẻ phòng nạm viền vàng trên bàn, trong mắt thỉnh thoảng sẽ có vài đạo hàn mang xẹt qua.

Bảo Thông và tám người kia cũng chỉ là tòng phạm, đã nhận được trừng phạt xứng đáng.

Nhưng chủ mưu thật sự vẫn còn thoải mái ngoài kia. Nói không chừng hiện tại hắn ta còn đang mơ mộng sắp được hưởng phúc mỹ nhân hầu hạ.

“Tả thiếu vừa rồi tám lão già kia nhắc tới là kẻ nào?”

Vẻ mặt Liễu Băng Khanh chậm lại, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện ra nét chán ghét rất rõ ràng.

Liễu Băng Loan nhanh miệng, tức giận nói: “Tên kia tên là Tả Khiêm, là thiếu đông gia của tập đoàn Tả thị, đại thiếu gia nhà họ Tả.”

Tả Khiêm?

Nghe được cái tên này, Lương Siêu không khỏi ngẩn ra.

Năm năm trước, khi nhà họ Lâm còn chưa gặp thảm họa diệt môn, hắn đã có một người bạn có quan hệ khá không tồi, gọi là Tả Khiêm!

Không biết hai người này có phỉ là cùng một người hay không?

Nhưng mà trong ấn tượng của hắn, người bạn này xuất thân từ một gia tộc hạng hai ở Đế Kinh, tuy nói cũng coi như là phú nhị đại, nhưng vẫn là một người rất nhút nhát.

Người nhút nhát mà, đương nhiên làm việc rất quy củ.

Đừng nói là khinh nam bá nữ*, Lương Siêu còn chưa từng nghe hắn nói một câu th0 tục nào. (khinh khi đàn ông, cưỡng ép đàn bà)

“Lúc chúng tôi mới đến Đế Kinh, có gặp tên Tả Khiêm kia trong một bữa tiệc thương mại, khi đó hắn ta vẫn luôn híp mắt nhìn chằm chằm tôi và chị.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi