TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 663

“À.” Lương Siêu lập tức nhớ ra, thầm nói cô gái này cũng thực hiếm thấy, mấy ngày nay mình không tìm đến, cô ta cũng cố kiềm nén mà không liên lạc với mình.

“Cái kia, chuyện này ấy à, đầu tiên tôi muốn cảm ơn ý tốt của Diệp đổng sự. Chẳng qua… Tôi cảm thấy vẫn nên trực tiếp cầm hôn thư từ chỗ cô rồi rời đi, vậy càng thích hợp với tôi hơn.”

Nghe xong, Diệp Khuynh Thành khẽ nhướng mày liễu, lập tức hất tay Lương Siêu ra.

“Xem ra anh còn không nghĩ kỹ, hôm nay bệnh của tôi cũng không cần trị, chờ anh nghĩ xong rồi nói sau.”

Móa!

Đây là thao tác gì?

Lương Siêu sững sờ, đây không phải ép gái nhà lành làm gái, a không, là ép mình chấp nhận mời chào của cô ta, làm việc trong công ty dược nhỏ bé đó à!

Sau đó Diệp Khuynh Thành cố ngồi dậy từ trên giường, nhưng vừa đi chưa được mấy bước thì hai chân đã bắt đầ.u nhũn ra, hơi ôm trán lảo đảo suýt nữa đã ngã sấp xuống.

Thấy thế, Lương Siêu nhíu nhíu mày, không còn gì để nói. Hắn suy nghĩ một chút rồi vẫn kéo Diệp Khuynh Thành lại, lập tức bị Diệp Khuynh Thành phản kháng kịch liệt.

“Anh, anh thả ta ra!”

Con mẹ nó?

Trước đó sao không nhìn ra tính tình cô nàng này hung hăng như thế?

Trong nhất thời Lương Siêu cũng lên cơn nóng giận, lập tức đẩy Diệp Khuynh Thành lên giường, đi sang ngồi một bên dùng sức đè cô lại, bắt mạch cho cô.

“Anh…”

“Ngậm miệng! Có bệnh phải trị, đạo lý thô thiển như thế mà cô cũng không hiểu à? Con gắn tính tình bướng bỉnh như cô coi chừng sau này không gả ra được!”

“Anh! Anh nói bậy bạ cái gì vậy hả!”

Diệp Khuynh Thành trợn mắt hạnh lên, xấu hổ nhìn chằm chằm Lương Siêu, nhưng nhìn thấy hắn hoàn toàn không để ý đến mình mà chuyên tâm xem bệnh bắt mạch thì cô cũng từ từ đè nén lửa giận, không phản kháng nữa.

Một lát sau, Lương Siêu lại nhíu mày, mạch tượng của Diệp Khuynh Thành lúc nhanh lúc chậm, tán loạn không đều, nhịp hỗn loạn giống như hình dạng dây thừng.

Cái này chính là một trong thất quái mạch tượng điển hình trong Trung y, Giải Tỏa Mạch!

Mà người có mạch tượng này chứng tõ tinh huyết kiệt quệ, tâm lực dần suy nhược!

Phần lớn đều xuất hiện trên người già bảy tám mươi tuổi, trước đó Lương Siêu chưa bao giờ nhìn thấy cô gái trẻ tuổi không đến ba mươi như Diệp Khuynh Thành lại có mạch tượng này!

Nói đơn giản một chút, Diệp Khuynh Thành vất vả lâu ngày thành bệnh, quá kiệt quệ!

“Trước đó cô chưa từng đi khám bác sĩ à? Vẫn luôn dùng thuốc giảm đau để đè nén bệnh tình, làm dịu đau đớn?” Trong tiếng nói của Lương Siêu mang theo chút oán trách.

“Ừm.”

Diệp Khuynh Thành gật đầu, sau đó bị mắng một câu.

“Ẩu tả! Cô biết bệnh tình hiện giờ của mình nặng đến mức nào không? Cứ tiếp tục như vậy thì không đến nửa năm một năm thì tâm lực của cô sẽ triệt để suy kiệt, đến lúc đó đi bệnh viện cũng vô dụng! Lại kéo dăm ba tháng sau, rất có thể sẽ chết đột tử!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi