TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 700

“Chủ tịch Diệp, bêu xấu rồi.”

“Trò ảo thuật nho nhỏ này của tôi không dọa cô đấy chứ?”

Diệp Khuynh Thành từ từ lấy lại tinh thần, vô thức mà gật đầu, vừa rồi cô thực sự đã rất sợ hãi.

Mặc dù vệ sĩ của cô cũng là Huyền Vũ Giả, tu vi của anh ta còn cao hơn của Lương Siêu, anh ta đã đạt đến Kim Đan Kỳ, nhưng chưa bao giờ thấy anh ta tri triển qua như thế

Khốc Huyễn Thuật Pháp!

Nhưng ngay sau khi thừa nhận bị anh chàng này hù dọa, có vẻ hơi xấu hổ, lạc này lại còn lắc đầu, cố tình làm ra bộ mặt hờ hững.

“Cô nghĩ nhiều quá rồi.”

“Tuy rằng không làm tôi sợ hãi, nhưng không thể không nói, thực lực và thủ đoạn của cậu nằm ngoài dự liệu của tôi .”

Lương Siêu: “…”

“Anh, Anh nên buông tôi ra?”

Sau khi nghe điều này, Lương Siêu nhận ra rằng hắn vẫn đang ôm Diệp Khuynh Thành, hắn nhanh chóng buông cô ra rồi nói xin lỗi, sau đó đi về phía chiếc xe an ninh đặc biệt.

Bây giờ, ngõ cụt đã phá vỡ.

Bây giờ, đã đến lúc giải quyết ván cục với người đã thiết lập trò chơi.

Diệp Khuynh Thành thấy vậy, nhất thời cảm nhận được hàn ý tràn ngập trên người của Lương Siêu, sắc mặt không khỏi thay đổi liền chạy theo Lương Siêu.

Tốc độ của Lương Siêu cực kì nhanh, trong vòng ba hai giây đã vượt qua khoảng cách gần trăm mét, đi tới xe an ninh đặc biệt, Diệp Tiêu ở trong xe cũng không ngốc, lập tức bảo tài xế lái xe đi.

Nhưng trước khi xe khởi động, có một tiếng “Bùm!”, và cánh cửa nặng nề đã bị một quyền của Lương Siêu đập tan tành!

Sau khi hắn lên xe, Diệp Tiêu sợ tới mức lảo đảo lui về phía sau hai bước, ngã nhào xuống đất.

“Anh, anh đừng tới đây!”

“Ah……”

“Bây giờ, cậu ngoài trừ việc la hét vô dụng, thì có khác làm cái khác không?”

Lương Siêu từng bước đi tới, mỗi một bước, trong mắt làn ý càng thêm nồng đậm, nói: “Vừa rồi rất nhiều du khách đã nhìn thấy mấy chục con dã thú xông tới khu vực của chúng ta, cậu nói nếu như chết dưới nanh hổ có bình thường không?”

“Anh…anh……”

Dưới khí thế ngày càng mạnh mẽ của Lương Siêu, đôi môi của Diệp Tiêu sợ hãi đến mức run lên, cậu ta nhanh chóng bị đối phương xách lên như một con gà.

“Nói đi, vì sao lại muốn giết tôi?”

Diệp Tiêu nghe xong, cắn chặt răng, mặc dù đôi môi vẫn không tự chủ được mà run rẩy, nhưng lại không nói ra lời nhẹ nhàng nào, oán hận nói: “Là do anh, anh đã ngủ với chị gái tôi!”

“Cái gì?”

Lương Siêu nghe vậy sửng sốt, thằng nhãi này đã hiểu lầm hắn sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi