TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 714

Chủ thượng? !

Cao thủ Huyền Võ Giả siêu cấp có thực lực sánh ngang với Nguyên Anh kỳ lại là nô bộc của Lương Siêu?

“Miller đại sư!”

“Rốt cục thằng nhãi Họ Lương này rót canh mê hồn gì cho ngài! Ngài tỉnh táo lại đi, với thực lực của ngài đã có thể treo đánh một trăm, một ngàn người như hắn! Ngài…”

“Thứ ngu xuẩn, im ngay!”

Miller bị dọa đến mức quay đầu hét lớn một tiếng, cái mà Lương Siêu gieo vào là Phệ Tâm Ấn! Con me nó canh mê hồn cùi bắp gì đó yếu hơn nhiều lắm!

Bây giờ gã còn nhớ như in kết cục thảm hại của vua ma cà rồng trước đó, không những không dám có ý phản, còn sợ Lương Siêu sẽ hoài nghi độ trung thành của mình.

Hiện tại Mộ Vân Thao nói như vậy, lỡ như chủ nhân bắt đầu hoài nghi, lại kích hoạt Phệ Tâm Ấn, vậy mình thật sự muốn khóc cũng không biết kiếm chỗ nào để khóc!

Càng nghĩ càng giận, Miller lập tức vung tay lên, một dòng khí vô hình trực tiếp đập vào người Mộ Vân Thao, ông ta đau đến mức da mặt giật giật rồi bay ra ngoài, cuối cùng chật vật té xuống đất phun ra một ngụm máu.

“Họ Mộ, còn dám ăn nói linh tinh trước mặt chủ thượng của bản vương, phun lời chó má, cho dù chủ thượng không nói thì bản vương cũng chém ông thành muôn mảnh!”

Mộ Vân Thao: “…”

Nhất thời thật sự không dám nói thêm gì, trong lòng lại cực kỳ uất ức!

Sau đó, ông ta thấy Lương Siêu kéo tay Mộ Khuynh Tuyết, dẫn cô đi đến cái ghế dựa toàn thân mạ vàng, điêu khác long phượng đằng trước từ đường, trực tiếpđể cô ngồi lên!

“Làm càn!” Mộ Vân Thao thấy thế thì giật mình, vô ý thức mắng to một tiếng.

Cái ghế vàng kia là chuyên dụng cho gia chủ, chỉ có các đời gia chủ Mộ gia mới có tư cách ngồi, Mộ Vân Thao vẫn luôn coi nó là biểu tượng lớn nhất đại diện cho quyền lực!

Nhưng rất nhanh, Mộ Vân Thao đã cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo âm u của Miller bắn tới, lời đến khóe miệng cuối cùng lại trực tiếp nuốt trở vào.

Mộ Khuynh Tuyết ngồi trên ghế vàng, miệng khẽ nhếch, hơi thất thần mà nhìn Lương Siêu.

“Anh, anh… Đây là ý gì?”

“A…” Lương Siêu lắc đầu cười một tiếng: “Thế nào, nhìn thấy bất ngờ mà tôi chuẩn bị cho cô thì trí thông minh cũng không online sao?”

“Đã đỡ cô lên cái ghế này thì còn có thể có ý gì? Tất nhiên là sau này sẽ hoàn toàn do một mình cô nắm quyền Mộ gia.”

“Cô có quyền chi phối tất cả gia tài, tài sản riêng của Mộ gia. Mà quyền sinh sát trên dưới toàn tộc Mộ gia cũng nằm trong tay cô, là giết hay róc thịt, là thả hay giữ đều do cô định đoạt.”

Đám người Mộ gia: “. . .”

Rồi đổi gia chủ luôn đấy sao?

“Hừ! Đừng có nằm mơ!”

“Không sai, Mộ Khuynh Tuyết có tài đức gì? Một con tiểu tiện nhân trời sinh đã có mệnh số quyến rũ đàn ông, sao có thể trở thành tộc trưởng của chúng ta? !”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi