TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 726

“Người được thủ tịch Diệp gia cung phụng, Bộ Hạo Bộ đại sư.”

Cmn?

Có ý gì đây?

Lương Siêu lập tức gãi đầu một cái, có chút thẹn thùng mà nói: “Cái kia, Giả tổng, người ngoài như tôi cũng không tiện nhúng tay vào nội loạn trong gia tộc Diệp đổng sự.”

“Ai nha! Anh là vị hôn phu của Diệp đổng sự, là con rể của Diệp gia, người ngoài cái gì chứ?”

“Đừng nói nhảm nữa, mau mau tới đi!”

Nói xong, Giả Nam liền cúp điện thoại.

Mà Lương Siêu tại nắm lấy sau đó, cảm thấy cô nàng này nói. . . hình như có chút đạo lý?

Hôn thư còn chưa tới tay, hôn ước còn chưa hết hiệu lực, vậy tối thiểu mình cũng là vị hôn phu trên danh nghĩa của Diệp Khuynh Thành.

Về phần thực lực hay tu vi của vị thủ tịch cung phụng của Diệp gia, Lương Siêu hoàn toàn không hề lo sợ.

Dù sao cũng đâu phải đánh nhau với hắn, hơn nữa còn có người hầu là vua ma cà rồng thì có gì phải sợ chứ?

40 phút sau, ở bên trong văn phòng chủ tịch của tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh.

Khi Diệp Khuynh Thành biết được Giả Nam âm thầm gọi điện cho Lương Siêu nhờ giúp đỡ, cô ta tức tới mức đập bàn rồi đứng dậy bỏ đi.

“Cô chủ.”

Lúc này, Bố Hạo ngồi ở ghế sô pha trong văn phòng đứng lên ngăn cản: “Ngài vẫn nên lo chuyện công việc thì hơn, không cần lo lắng tới chuyện khác.”

Diệp Khuynh Thành nhíu mày, ý của ông ta là cô ta không nên ra ngoài. Vì thế, cô ta lấy điện thoại di động ra muốn nhắn tin cho Lương Siêu bảo hắn đừng tới.

Cô ta biết để trở thành thủ tịch cung phụng của Diệp gia, Bố Hạo có thực lực vô cùng mạnh mẽ. Với thực lực đó, những thủ đoạn hào nhoáng của Lương Siêu chắc chắn sẽ không thể đối phó được. Thế nhưng còn chưa kịp gửi tin nhắn đi thì Bố Hạo đã cướp lấy điện thoại di động.

“Ngài!”

“Bố đại sư, ngài quá phận rồi!”

“Tôi rất kính trọng ngài vì ngài đã bảo vệ gia đình tôi trong suốt những năm qua nhưng hành vi hiện tại của ngài đã chạm tới giới hạn cuối cùng của tôi! Mau trả lại điện thoại cho tôi!”

“Đúng vậy, Bố đại sư, chưa nói tới chuyện giữa Lương thánh y và chủ tịch Diệp xảy ra chuyện gì không. Cho dù thật sự xảy ra chuyện gì thì cũng là danh chính ngôn thuận vì giữa hắn và chủ tịch Diệp có hôn ước!”

“Một người ngoài như ngài quản quá nhiều rồi chăng?”

“Haizz…”

Bố Hạo thở dài một hơi nói: “Có đại sư từng nói rằng thằng nhãi họ Lương kia là hiện thân của tai tinh, ai gặp hắn cũng sẽ dính phải vận xui.”

“Cô chủ, tôi không thể trơ mắt nhìn cô và Diệp gia bị hủy ở trong tay thằng nhãi kia được cho nên chỉ có thể đắc tội với cô. Mong sau này cô hiểu được nỗi khổ tâm của tôi.”

“Ngài!”

Nghe vậy, Diệp Khuynh Thành vô cùng tức giận. Đang định nói thêm vài câu thì tiếng cười mang ý trêu tức truyền đến.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi