TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 796

Nói xong, hắn định đứng dậy rời đi.

Thấy vậy, Diệp Khuynh Thành cắn môi tới mức trắng bệch nhưng vẫn không nói một lời. Cô ta cứng cổ không nhìn Lương Siêu, trên gương mặt lộ vẻ ủy khuất.

Thấy vậy, Thượng Quan Nguyệt vội ngăn Lương Siêu lại.

“Này, anh cứ thế mà đi sao?”

“Không đi thì còn làm gì? Ở lại rước khó chịu vào thân à?”

“Ặc, tuy cô ấy không nghe lời bác sĩ là không đúng nhưng trông cô ấy xinh thật!”

“Xì, xinh đẹp có thể ăn cơm được sao?”

“Nhưng dù sao cô ấy cũng là chủ của một công ty dược phẩm lớn nên chắc chắn có rất nhiều tiền. Chắc hẳn gia tài bạc triệu này có thể thành cơm ăn được chứ?”

Lương Siêu: “…”

Con nhóc này đúng là!

Hắn cũng không phản bác được lời của cô ta!

Cuối cùng, hắn đành cho Diệp Khuynh Thành một cơ hội nhân tiện cũng tạo 1 bậc thang cho mình nên quay đầu lại hỏi cô ta: “Cô đã nhận ra sai lầm nghiêm trọng của mình chưa?”

Diệp Khuynh Thành cố chấp nói: “Anh muốn đi thì cứ đi, không ai cản anh.”

“Đm!”

Sau khi chửi thề xong, Lương Siêu lập tức kéo Thượng Quan Nguyệt đi.

“Đi!”

Sau khi cửa văn phòng bị đóng mạnh lại, Diệp Khuynh Thành quay trở lại bàn làm việc phê duyệt văn kiện như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Nhưng chưa được quá hai giây, cô ta dừng bút lại. Sau đó cả người trượt khỏi ghế, ngồi xổm xuống, vùi đầu sâu vào trong đầu gối rồi bắt đầu khóc!

Giờ phút này, cô ta không còn là người phụ nữ mạnh mẽ mà chỉ giống một cô gái nhỏ chịu nhiều tổn thương. Những bất bình bị đè nén cũng như tất cả những thương tổn, phiền muộn cùng với những cảm xúc tiêu cực khác đều bùng phát vào giây phút này!

“Vì, vì sao…”

“Mình đã liều mạng làm việc cả ngày lẫn đêm để duy trì một dược phẩm Nhuận Tinh khổng lồ, đặt nền móng để một ngày nào đó Tiểu Tiêu có thể dễ dàng kiểm soát nó.”

“Thế nhưng vì sao Tiểu Tiêu lại luôn đối địch với mình? Tại sao Tiểu Tiêu lại có thành kiến sâu với mình như vậy? Tại sao đến bây giờ vẫn hiểu lầm mình…”

“Mình cũng rất muốn nghe theo lời dặn của bác sĩ, cũng rất muốn nghỉ ngơi thật tốt nhưng thật sự mình không còn cách nào khác!”

“Vì sao hắn không chịu nghe mình giải thích? Chỉ biết quát nạt mình!”

“Mình chỉ muốn hắn xoa bóp cho mình thôi mà, chỉ muốn trò chuyện vui vẻ cùng mình một chút để trút hết nỗi niềm trong lòng khó đến thế sao…”

“Vì sao tất cả mọi người luôn đối địch với mình! Rốt cuộc là vì sao…”

Ngay sau đó.

“Haizzz….”

Một tiếng thở dài vang lên bên tai cô ta. Khi cô ta ngẩng đầu lên thì thấy Lương Siêu đưa khăn tay ra, trên mặt là vẻ bất đắc dĩ cùng đau lòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi