TÚ CẦU BẤT ĐƯỜNG HOÀNG

Nga không! Tam Nương! Một trận tiếng sung vang lên khắp nơi, mà ta chỉ ngơ ngác nhìn Tam Nương bị chính người mình yêu giết chết. Thì ra người kia tiếp cận Tam Nương chỉ vì nhiệm vụ cấp trên phái xuống mà thôi, hắn đối với Tam Nương, hoàn toàn không có bất kỳ yêu thương gì, chỉ có lợi dụng.

Tam Nương biết rõ, nhưng nàng vẫn yêu. Đến cuối cùng mất đi tất cả, Tam Nương chỉ hỏi nàng còn yêu nàng không, mà người kia trả lời thẳng thắng dứt khoát: Không yêu.

Nhiệm vụ cuối cùng, đem toàn bộ chúng ta giết. Tam Nương vì bảo vệ ta mà bị giết, một trận tiếng súng như sượt qua tai, rốt cuộc làm cho ta từ bên trong hoảng sợ căm phẫn tỉnh lại, ta liều lĩnh đem những người đặc vụ ép chúng ta treo cổ này giết đi.

Thân thể kiên cường cụng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp cùng ra sức chiến đấu.

Cuối cùng, ta giết người kia, Tam Nương, ta báo thù cho ngươi.

Thân thể kiên cường cũng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp cùng ra sức chiến đấu.

Cuối cùng, ta giết người kia, Tam Nương, ta báo thù cho ngươi.

"Bịch" một tiếng súng từ sau lưng mình xuyên qua, ta biết ta chuẩn bị phải đi tới chỗ Diêm Vương báo cáo. Trước khi ta nhắm mắt lại, ta chống lại cái chết, nỗ lực giơ súng lên, bắn về hướng kẻ cho ta một đòn chí mạng. Hắn đang cùng đồng nghiệp của ta chiến đấu ác liệt, không có thời gian chú ý đến ta, cứ ngây ngốc như vậy bị ta đanh cho lên thiên đàng, lúc ta nhìn thấy những đồng nghiệp của mình chiến thắng, mỉm cười nhắm hai mắt lại.

Tam Nương, nếu như có thể sống lại, ta nhất định phải cố gắng bảo vệ ngươi, không cho bất luận kẻ nào tiếp cận ngươi, người của ngươi hay trái tim của ngươi đều do ta bảo quản, có được không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi