TÚ CẦU BẤT ĐƯỜNG HOÀNG

Ta định nhãn nhìn Tang gia một hồi (bình tĩnh), nhìn lại cha nuôi vậy cũng có một chút ánh mắt mong đợi. Không dấu được liếc mắt nhìn Tang tiểu thư một cái, cặp kia có chứa ánh mắt tức giận có từng tia từng tia xé đau đớn lòng ta, có chút không hiểu mê hoặc.

Chẳng lẽ?... Âm thầm cười cợt, ta làm sao có khả năng động tình với nàng chứ?

Giương mắt đối đầu hai mắt Tang gia, khóe miệng kéo lên ý cười, gật đầu cùng nói: "Ta biết rồi."

Nói xong, Tang gia lại chăm chú nhìn chằm chằm nhìn ta, là đang dò xét ta thật lòng sao? Ta không chút sợ hãi chút nào tiến lên nghênh tiếp, cùng với đối diện.

Bầu không khí lập tức giảm xuống, khí tràng lạnh lẽo động lạnh nhanh tất cả mọi người tại chỗ. Hồi lâu, Tang gia liền cười ha hả, nhiệt độ chung quanh cấp tốc ấm lên.

"Ha ha ha, được! Đúng là quá tốt rồi!" Tang gia vỗ bàn lên, tay chộp lấy một chén rượu lên, đối với ta chính là uống một cái.

Ta cười cười, cũng đứng lên, tao nhã cầm chén rượu lên, đối với Tang gia nói: "Mời ngài." Liền uống một hơi cạn sạch.

Uống xong, chén cũng không nhỏ. Đối với Tang gia cười cười, liền ngồi xuống.

Vừa mới ngồi xuống, liền âm thầm thở ra một hơi. Vị Tang gia này thật sự rất lợi hại, tự cho là định lực của mình ở trong đặc vụ giới đã là nhất đẳng rồi. Không nghĩ tới trọng sinh một hồi (sống lại), tới nơi này cái thế giới cổ đại không biết lại bị một tên thương nhân đồ cổ đâm cho một hồi. Nếu Tang gia không kịp thời thả cái giá xuống, chắc là bản thân thật sự không có bản lãnh so định lực với hắn rồi.

Cả đám người đều nhiệt hồ lên ( nóng hầm hập), ta cảm thấy một bó nóng rực ánh mắt liền tiến lên nghênh tiếp. Kết quả là một đôi mắt Tang tiểu thư mang theo đôi mắt đẹp ửng đỏ, tâm bỗng nhiên nhảy lên một cái. Ta có chút kinh ngạc nhiệp tim của chính mình, cuối cùng cũng đành phải quy kết là là bởi vì Tang tiểu thư quá mức chói mắt thôi.

Khóe miệng Tang tiểu thư hôi giương lên, trong con ngươi xinh đẹp chứa ý cười, đột nhiên phong tình vạn chủng nhìn về phía ta. Ta có chút không biết làm sao, ta không hiểu Tang tiểu thư đây là có dụng ý gì, chỉ phải âm thầm bình phục tâm tình của mình xuống. Cúi thấp đầu, cầm chén rượu lên, nhấp nhấp.

Tang gia ở một bên nhìn một chút, mang theo nụ cười nhìn về phía ta, lại đối với cha nuôi nói: "Diệp y nha ~ không nghĩ tới ngươi sẽ thu được một kiền nữ nhi tốt như vậy a" (Con gái nuôi).

"Đúng vậy a, nàng không chỉ biết y, mà còn đối với y thuật cái nhìn cũng đặc biệt có chút kiến giải nhé." Cha nuôi có chút tự hào cười cười.

Ta hơi nhước mắt liếc nhìn, thấy mọi người đều nhìn ta, đành phải ngẩng đầu lên đối với mọi người cười cười, nói: "Chẳng qua chỉ là hiểu sơ một ít thôi."

Hai mắt Tang gia đột nhiên trở nên thâm thúy lên, cười đối với cha nuôi nói: "Nếu như Diệp y nhà ngươi làm nữ là nam thì thật tốt a, ta nhất định sẽ đem con gái ta gả vào nhà ngươi."

Ta vừa nghe lời này, rượu trái cây vừa ngậm trong miệng lập tức chạy toán loạn tới trong khí quản. Muốn lớn tiếng ho khan, nhưng mà cảnh tượng này cũng là không thể, không thể làm gì khác hơn là kìm nén, nhẫn nhịn. Cũng may rượu trái cây chảy vào không nhiều, nín hồi lâu rốt cuộc cũng được, thở mạnh một hơi.

Cha nuôi cười nói: "Ha ha, ta ngược lại thì thật ra muốn cho con gái nuôi biến thành nam đây, như vậy thật tốt a."

Ta có chút nghi hoặc ngẩng đầu nhìn mắt Tang tiểu thư, thấy nàng vẫn cứ mỉm cười mím môi nhấp rượu. Ta cũng cầm chén rượu lên cười làm lành mím môi nhấp rượu,nghi ngờ trong lòng càng lớn.

Nói như vậy, cổ đại nữ nhân lớn lên để trưởng bối chế nhạo hôn nhân của mình không phải rất khó xử sao? Vì sao nàng ngược lại là một bộ dáng vẻ không sao cả đây chứ? Còn có, nếu mọi người là thương nhân, như vậy nội bộ cùng ngoại bộ đều chắc chắn là xảy ra chuyện gì mới bị người hạ độc. Ta nghĩ, chỉ cần cùng sánh vai một cái, lại xa không thể với tới như Thái phủ là không thể nào làm được.

Như vậy, chỉ có một điều kiện, chính là kẻ địch còn trong bóng tối!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi