TÚ CẦU BẤT ĐƯỜNG HOÀNG

Bất quá, vừa nghe vị đầu bếp kia nói, có vẻ như hôm nay vị Tang tiểu thư kia muốn ném tú cầu có chút bất đồng, đến cùng có những thứ gì không giống nhau đây? Ta cũng không rõ lắm.

"Hì hì, Dục Dũng, ngươi xem, Tam đại túi mỹ vị đâu ~~" Gia Trấp mắt đầy hồng tâm vỗ bị no đến mức đại đại túi dầu, nước bọt không ngừng chảy ra ngoài.

"Ừ, biết rồi biết rồi." Ta có chút phục nàng rồi đó, làm sao trước đây không phát hiện nàng té ra là cái cật hóa chứ?

"Đi ra ngoài trước lại nói." Gia Trấp lập tức lôi kéo ta lại từ cửa sau đi ra ngoài, đi tới một bên hông căn nhà, nhảy lên, lại rẽ một bên, thì đi tới một chỗ có thể thông qua từ trên tảng đá đến trên mặt tường. Gia Trấp đem ta dẫn tới một gian lầu hai nhã cư, nhã cư vừa vặn không có ai, ta cũng yên lòng đi vào.

Ta nhìn Gia Trấp không chút do dự ngồi ở trên ghế gặm lấy gặm để, có chút buồn bực, chẳng lẽ nàng không sợ nơi này đột nhiên bị người đi vào sao?

Gia Trấp tựa hồ nhìn thấu tâm tư của ta, vừa ăn đùi gà một bên xa xôi nói: "Yên tâm đi, ta biết người trong căn phòng này, nàng không ngại."

Được rồi, nếu nàng nói như vậy, ta cũng sẽ không câu thúc. Sáng sớm chưa ăn thì đi rồi, còn lớn hơn thì náo loạn một hồi, không ăn tả chân*có chút có lỗi với mình, thế nhưng, thế nào cũng cảm giác mình đang ăn trộm. Ôi ~ Nhớ ta là cái đặc vụ đặc cấp như thế, lại lưu lạc tới ăn vụng sao?

*Dốc hết ra, ý nói dốc hết lòng hết ý,nói sự ưu thương tự đắc.

"Dục Dũng, nhìn ngươi nói nghĩ khí phần thượng như vậy, ta liền cố hết sức phân ngươi một nửa đi." Gia Trấp đột nhiên lấy ra một khối điểm tâm ngọt trong suốt tinh xảo đặt ở trước mặt ta, quơ quơ.

Ta nhận ra nó, khối điểm tâm ngọt này chính là Gia Trấp vừa liều mạng bắt được một khối nhỏ. Cái điểm tâm ngọt này ăn rất ngon sao? Gia Trấp sẽ như vậy dồn dập chạy đi lấy nó.

"Ăn rất ngon." Gia Trấp đem điểm tâm ngọt chia làm hai, trực tiếp rất không thục nữ nhét vào trong miệng ta. Vào miệng liền hòa tan, do với chocolate hiện đại ăn càng ngon, ngọt mà không ngán, ti hoạt mỹ vị. Quả nhiên là mỹ vị đến cực điểm, cũng khó trách Gia Trấp sẽ muốn nó như vậy, đổi là ta, ngay lập tức cũng sẽ muốn nó.

"Thế nào, ăn ngon sao. Đây chính là thượng phẩm liên hoa cao, là trấn điếm đầu bếp làm, là đặc biệt làm cho người bắt được tú cầu ăn." Gia Trấp tán thưởng nói.

"Ừ, ăn rất ngon." Không nghĩ tới cổ đại trù nghệ tinh xảo như vậy a, rảnh rỗi phải lén lút nghệ mới được.

Ăn no sớm một chút, Gia Trấp khẩu vị thật không phải là một loại lớn, trực tiếp quét sạch một túi đồ ăn. Lưu lại một túi muộn giờ đói bụng ăn nữa, mà một túi khác thì nói, để cho người trong căn phòng này.

Ta ăn chút điểm tâm ngọt, cũng có tám phần no rồi. Thấy Gia Trấp rót chén trà uống, vậy ta cũng không chút do dự đổ uống. Nước trà ấm áp mùi thơm ngát, xem ra người phòng này đi ra ngoài không bao lâu thôi. Chắc là phải nhanh trở về.

Ta đột nhiên nghe được tiếng bước chân, mà hình như Gia Trấp cũng cảm ứng giống như vậy, vội vàng đem một túi cầm ném tới trong ngực ta, chính mình thì lại kéo ta trốn ở ngoài cửa sổ một bên đi tới.

Ta có chút kỳ quái nhìn bên cạnh sắc mặt khẽ biến thành hồng Gia Trấp, có chút không rõ vì sao, nàng không phải nói nhận thức người trong phòng này sao? Vậy tại sao phải nhanh như vậy đi ra chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi