TÚ CẦU BẤT ĐƯỜNG HOÀNG

Mang quần áo và đồ dùng hàng ngày, liền cùng Gia Trấp đi đến hiệu thuốc.

Lúc này hẳn chỉ mới bảy giờ thôi, trên đường phố đã có một đám người xuất hiện rồi. Đường phố sầm uất rất náo nhiệt, tiếng la hét nghe cũng khiến cho người ta tinh thần sang sảng.

Hiện tại đã vào thu, không khí đã có chút nhẹ nhè mát mẻ. Mùa hạ nóng bức đã đi, nghênh đón cảm giác mát mẻ thoải mái nhân tâm phế. Cảnh này khiến cho tinh thần mọi người càng thêm thoải mái.

Cùng Gia Trấp vừa đi vừa tâm sự một chút, rất nhanh đã đến hiệu thuốc. Nơi này là nơi lớn nhất hiệu thuốc, lão bản là một người thành thật. Vừa nhìn thấy chúng ta đến, liền tiếp đón chúng ta vào nội đường. Tiếp nhận danh sách Gia Trấp liền đi chuẩn bị chút.

Dược Đồng dâng trà lên liền lui sang một bên, ta cùng Gia Trấp nhấp ngụm trà, Gia Trấp liền không bỏ qua bắt ta, phải kể cho nàng một vài chuyện chơi đùa.

"Dục Dũng, ngươi đáp ứng ta đi ~~~" Gia Trấp trực tiếp đi tới, chen vào trong ngực ta làm nũng, còn không quên ôm cổ ta.

"Được rồi được rồi ~~~" Nàng ôm càng chặt hơn, thân thể tiến lên, cùng thân thể ta chăm chú dán vào nhau, khuôn mặt không ngừng mà sát mặt của ta.

Ta lén lút liết nhìn tiểu dược đồng bên cạnh, thấy trên khuôn mặt thanh tú của nàng hoàn toàn đỏ rực, dường như giống như muốn nhỏ máu. Bàn tay nhỏ không ngừng quấy lẫn nhau, sắc mặt rất là lúng túng.

Ta nghĩ nàng nhất định nàng nghĩ tới không biết vẫn đứng ở đây hay tránh đi, dù sao nàng còn nhỏ, thấy những chuyện này khó tránh khỏi lúng túng. . Truyện Cung Đấu

Thế nhưng hai chúng ta thật không có cái gì a, tiểu dược đồng, người đừng suy nghĩ bất chính thế chứ? Còn có còn có, cái tên Gia Trấp chết tiệt này, đừng đem nước miếng của ngươi đụng vào lỗ tai của ta.

"Dục Dũng ~~~" Bên tai lại xông đến một trận nhiệt khí, "Người ta chỉ muốn sớm biết chút mà ~~ dù sao hôm nay ngươi cũng phải làm, không bằng nhanh nói cho ta biết một chút, để cho ta vui vẻ trước đi mà ~~"

Ta nhìn thấy dược đồng kia mặt đỏ giống như bị thiêu đi ra, buồn bực, cổ nhân ở đây thật lạc hậu. Không phải chỉ ôm thôi sao, không được đi?

Lạc Dục không biết, ở trong mắt tiểu dược đồng, nàng thấy chính là gần như không thoát y hoạt xuân cung?!

Aha? Còn nhỏ tuổi không được bắt chước?

Ha ha...Người ta là học y, phân tích cơ thể ~~~

Được rồi, ta cảm giác lỗ tai một mảnh ướt. Một phen đem Gia Trấp từ trong ngực kéo đi ra "Được rồi, ta đáp ứng ngươi là được."

Gia Trấp vừa thấy Dục Dũng đáp ứng, trực tiếp gật đầu giống như trên đầu đầy mưa, cái miệng khép lại vẫn truyền đến thanh âm "Ừ ừ ừ ~~~"

Ta đem nàng bỏ xuống, chân Gia Trấp vừa chạm xuống đất, lập tức cầm cốc uống trà bên cạnh, bất chấp tất cả, "Ừng ực" một tiếng, uống hết.

Nước trà của ta...~~

"A ~~ Ha ~~ thoải mái!" Sauk hi Gia Trấp uống xong trà chính là một trận ngâm nga thoải mái.

Ta một mặt khinh bỉ nhìn nàng. Ngươi nha nói đến nước miếng cũng cạn rồi!

"Dục Dũng ~~ Nói nữa ~~" Gia Trấp ngồi trở lại cái ghế bên cạnh, bĩu môi, hai tay chống khuôn mặt nõn nà lên rất là khả ái, cười hì hì nhìn ta, bắt đầu ra sức manh.

Gia Trấp này, sau này nếu có ai đi theo nàng. Vậy ta phải hảo hảo ôm chặt lấy nàng, nói với nàng "Huynh đệ! Cực khổ rồi!"

Bất đắc dĩ nhìn nàng, đang muốn nói chuyện. Lại nghe được phía trước một trận tiếng ổn ào, sau đó lão bản một trận tiêu sái tiến vào nội đường, đem danh sách kiểm kê dược liệu cho Gia Trấp, rồi vội vàng tiêu sái đi ra ngoài.

Tuy rằng ta cùng Gia Trấp rất tò mò ở tiền đường xảy ra chuyện gì, nhưng bởi vì dược liệu khan hiếm, không thể chậm trễ. Đành phải cùng Gia Trấp đi ra bên ngoài kiểm tra dược liệu.

Kiểm tra không có gì sai sót sau, liền kéo xe ngựa đi. Lúc đi qua tiền đường, ta cái gì cũng không thấy, những người tranh cãi ầm ĩ hình như đã đi nơi khác, hẳn là lên công đường đi náo loạn đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi