TU CHÂN GIẢ TẠI DỊ THẾ

Đám côn trùng này có hình dáng giống như là ong mật, không ngừng bay xung quanh Yến Hiểu Kỳ, trên người mỗi con phi trùng này tựa hồ như còn có một lớp giáp xác, phi trùng vô cùng rậm rạp tới mười nghìn con.
Mỗi con phi trùng này gặp phải hỏa ma pháp của Yến Hiểu Kỳ thì cũng muốn cắn nuốt ngọn lửa này, đối với ngọn lửa của Yến Hiểu Kỳ nó không hề sợ hãi.
Yến Hiểu Kỳ bố trí ma pháp lửa rồi từ từ thu nhỏ lại, dưới sự thôn phệ của mấy chục nghìn con phi trung, Yến Hiểu Kỳ khó có thể kiên trì được lâu.
- Nên làm sao bây giờ?
Yến Hiểu Kỳ thầm nói trong lòng, lúc này hắn cũng nhìn thấy sự quỷ dị của đám ma thú này cho nên vô cùng bối rối.
- Thiên Nhãn Nhiếp Hồn.
Yến Hiểu Kỳ cuối cùng cũng không nhịn được, hỏa ma pháp quanh người của nàng ngày càng nhỏ đi.
- Xoẹt.
Bàn tay trắng ngọc của Yến Hiểu Kỳ mang theo một khí tức nóng bỏng quét qua, thân hình cũng theo đó mà lùi về phía sau, quanh trời xuất hiện khí tức tràn ngập.
Không trung biến đổi, ngay lập tức không gian gần hai nghìn thước xung quanh cũng trở nên vặn vẹo lên.
- U U.
Ở bên trong Thiên Nhãn Nhiếp Hồn, một mảng khí tức trở nên tràn ngập, những phi trùng kia bị thiên nhãn nhiếp hồn thôn phệ như toàn bộ.
- Xoẹt.
Thiên Nhãn Nhiếp hồn sau đó biến mất, phi trùng quanh người của Yến Hiểu Kỳ cũng biến mất không còn thấy gì nữa.
- Trước hết phải đi thôi, không biết còn phi trùng nào nữa không.
Yến Hiểu Kỳ thì thầm nói sau đó lập tức đi về phía Đông.
Thiên Nhãn Nhiếp Hồn chính là thiên phú của Vũ Văn gia tuy nhiên cũng phải nhờ thực lực bản thân mới có được, giống như là đấu kỹ thiên cấp vậy.
Sau khi xác định được phương hướng, Yến Hiểu Kỳ cũng không ngừng lại lập tức biến mất ở phía trước.
Một ngày sau, Nhạc Thành cũng đi ra khỏi rừng cây, hắn dùng thần thức nhìn xung quanh.
Hai tháng phải tiến tới cổ động, nếu như đã có năm người tiến vào rồi thì chỉ có thể giương mắt mà nhìn, cho nên tất cả đều phải mạo hiểm.
- Đáng chết, đi theo ta sao?
Nhạc Thành nhìn gốc cây đại thụ cao chót vót ở bên cạnh, đôi mắt của hắn khẽ nhíu lại, Nhạc Thành cảm ứng được có một số ma thú quỷ dị vẫn theo sát mình.
Con ma thú này vẫn không từ bỏ hắn, bất kể là hắn phi hành hay đi dưới mặt đất đều bị đi theo, điều này khiến cho Nhạc Thành đau đầu, hắn không biết tại sao con ma thú này lại quỷ dị theo dõi mình như vậy, nếu nó đánh lén mình thì thật không xong.
Đối với ma thú quỷ dị này Nhạc Thành cũng khô có biện pháp, tuy nhiên nó cũng lùi lại, không dám đối mặt thẳng với Nhạc Thành.
Nhạc Thành dùng thần thức nhìn trộm thì biết được con ma thú này ở dưới mình một nghìn thước dưới đất, so với Thông Thiên Thử thì còn ghê gớm hơn về phương diện độn thổ.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, hắn bất đắc dĩ đi về phía trước, dù sao hắn cũng không có biện pháp.
Thần thức của Nhạc Thành cũng tìm kiếm Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan Tôn Thi Thi nhưng đều không có tin tức.
- Nhất định phải diệt trừ con ma thú này đã.
Nhạc Thành đi lên phía trước, hắn vẫn ngó ma thú dưới mặt đất, con ma thú hiện tại đã là đại phiền toái, có trời mới biết khi nào nó đánh lén mình.
Ước chừng qua mấy canh giờ sau, Nhạc Thành đã đi hơn mười dặm, tốc độ này thật chậm tuy nhiên có ma thú ở phía sau, Nhạc Thành không dám tiêu hao pháp lực mà phi hành.
- Đáng chết.
Nhạc Thành khi tới một nơi có mấy cây đại thụ cao chót vót thì sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, hắn nhanh chóng cảm ứng được có mấy đạo khí tức mờ mịt.
Đối với đạo khí tức này, Nhạc Thành cũng không biết là gì, có lẽ là ma thú, thật là quỷ dị.
- Chi Chi.
Thân ảnh của Nhạc Thành lúc này vừa lùi xuống thì quanh cây đại thụ đã có hơn mười thân ảnh hài nhi lớn nhỏ bắn ra quang mang về phía Nhạc Thành, mỗi quang mang giống như là cầu vồng, tốc độ như là chớp điện.
- Kim Long thân thể.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, thân thể Kim Long của hắn tràn ngập kim mang chói mắt, toàn thân có long lân bao bọc.
Đồng thời thân ảnh quỷ dị của Nhạc Thành cũng biến mất ngay tại chỗ, lúc Nhạc Thành biến mất thì đã có hơn mười đạo thanh mang đuổi theo.
- Chi Chi.
Hơn mười đạo thanh mang không nhìn thấy thân ảnh của Nhạc Thành thì lập tức trở nên uốn éo, sau đó bắn về phía nơi Nhạc Thành xuất hiện.
- Súc sinh muốn chết.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, Nhạc Thành cũng nhìn ra mỗi thanh mang này chính là một con Sóc ma thú, thân hình so với con sóc ma thú bình thường còn lớn hơn nhiều.
- Vô Thượng Chân Hỏa.
Thủ ấn của Nhạc Thành nghiêng nghiêng biến đổi mà đánh tới, trong tay của hắn bao bọc một ngọn Vô Thượng Chân Hỏa nóng bỏng.
- Chi chi.
Mấy đạo thanh âm hỗn loạn vang lên, sau đó hơn mười đạo thanh mang biến mất, một lát sau Vô Thượng Chân Hỏa đã đốt cháy nó thành tro tàn.
- Chi chi.
Mười đạo thanh mang này bị Nhạc Thành bắn ra đã cấp tốc thoát ly khỏi vòng bao bọc của Vô Thượng Chân Hỏa.
- Ám Ảnh Kiếm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tay phải của Nhạc Thành nhấc lên, ba luồng sáng màu vàng sau đó bao bọc ba con ma thú đang đào tẩu.
Ba luồng sáng như vòng cũng xẹt qua, không gian xung quanh cũng như muốn chất động vậy.
- Xoẹt xoẹt.
Ba luồng sáng phân biện xuyên qua ba phiến mang, ba con sóc ma thú rơi từ trên không trung xuống mặt đất, ba Ám Ảnh Kiếm theo thứ tự cắm lên trên người của bọn chúng.
Ba con tiểu ma thú này thực lực so với ma thú ở trong lòng đất thì kém hơn không ít, ma thú ở lòng đất bị Ám Ảnh Kiếm đánh một kích cũng không có việc gì.
- Hừ.
Nhạc Thành sau ki dùng Ám Ảnh Kiếm giết ba con ma thú thì hừ lạnh, thủ ấn của hắn sau đó lại tung bay.
- Âm Dương Kiếm.
Một bạch mang sắc kiếm từ trong mi tâm của Nhạc Thành bắn ra, ngay lập tức kiếm quang không dừng lại mà chia làm bảy thanh ông ông tác hưởng.
- Âm Dương Kiếm, đi.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, đồng thời Âm Dương Kiếm xếp thành một đường thẳng tắp, bắn về mặt đất.
Bảy thanh Âm Dương Kiếm tạo thành một chuỗi sáng ở giữa không trung, thẳng tắp xuyên vào lòng đất.
- A a.
Từng thanh âm a a từ dưới lòng đất truyền ra, Âm Dương Kiếm bắn vào trong lòng đất khiến cho một số ma thú quỷ dị nhảy ra từ trong đó.
- Rầm rầm.
Sau đó mấy đạo thanh âm phá hủy vang lên, ngay lập tức bảy thanh Âm Dương Kiếm đã tạo thành khe hở rộng mấy thước.
- A A.
Dưới sự tấn công của Âm Dương Kiếm, ma thú quỷ dị này nhảy lên, quanh người của nó có vết máu tựa hồ như đã bị Âm Dương Kiếm làm cho bị thương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi