TU CHÂN GIẢ TẠI DỊ THẾ

Nhạc Thành cười lạnh nói.
- Ta biết rõ ngươi không có ấn tưởng tốt với người của viễn cổ Minh Xà tộc, riêng ta không phải như vậy.
Minh Yêu đi đến bên cạnh Nhạc Thành nói, lập tức Minh Yêu nhìn Nhạc Thành, do dự một chút, thần sắc phức tạp, nói:
- Ngươi không phải là muốn tại trên người ta bố trí linh hồn phong ấn sao, vậy ngươi động thủ đi, chỉ có như vậy, ngươi mới có thể tin tưởng ta sao.
Nhạc Thành thần sắc hơi sững sờ, cũng không biết Minh Yêu nói thật sự hay là giả dối đây, thời gian này hắn không khỏi nghi ngờ, lúc vừa rồi Nhạc Thành nói một câu vui đùa mà thôi.
- Làm sao, còn chưa động thủ, hay là ngươi hối hận rồi.
Nhìn thấy thần sắc Nhạc Thành do dự, Minh Yêu nói.
- Bị ta bố trí linh hồn ấn ký, vậy thì mạng ngươi ở trong tay ta, ngươi cũng nguyện ý sao.
Nhạc Thành nghi hoặc nhìn Minh Yêu, Minh Yêu dù sao cũng là bát tinh Đấu tôn cường giả, đồng thời là người của viễn cổ Minh Xà tộc, nàng cam nguyện để mình bố trí linh hồn phong ấn sao, điều này làm cho Nhạc Thành nghĩ mãi không thông.
- Ta biết, chỉ có như vậy ngươi mới tin tưởng ta, động thủ đi, chẳng lẽ như vậy ngươi còn không nguyện ý sao.
Minh Yêu nhìn Nhạc Thành nói, lập tức đi tới trước mặt Nhạc Thành
.
- Vì cái gì?
Nhạc Thành sắc mặt biến đổi, lập tức hỏi.
- Chờ đợi ngươi sau khi tin tưởng ta rồi, ta sẽ nói cho ngươi biết.
Minh Yêu vẻ mặt thành thật nhìn Nhạc Thành nói.
- Tốt lắm, hiện tại ta bố trí linh hồn phong ấn, ngươi bây hối hận còn kịp.
Nhạc Thành có chút nói.
- Ta đã nghĩ rồi, chỉ cần ngươi tin ta là được.
Minh Yêu nhìn Nhạc Thành cười nói.
- Tốt lắm.
Nhạc Thành sắc mặt do dự một chút, lập tức trong tay thủ ấn đánh ra, bên trong mi tâm có tia thanh sắc quang mang bắn ra, tia thanh sắc quang mang này ngưng tụ không tiêu tan, một cổ Linh hồn lực bắt đầu tràn ngập ra.
Nhìn Minh Yêu có chút do dự, nhưng sau đó lập tức khôi phục bình thường.
Nhạc Thành trong tay thủ ấn lần nữa biến đổi, tia thanh sắc quang mang trong tay khắc vào mi tâm của Minh Yêu.
Một mảnh thanh mang bao phủ tại trên thân Nhạc Thành cùng Minh Yêu, nhìn thấy Minh Yêu cam nguyện để Nhạc Thành bố trí linh hồn phong ấn, lúc này Đông Phương Lạc Nhan không khỏi cảm thấy giật mình, bố trí linh hồn phong ấn không thể nghi ngờ là mang tính mạng giao cho người khác, Minh Yêu làm như vậy, chẳng lẽ cũng muốn Nhạc Thành tin tưởng nàng sao.
- Xoẹt.
Một lát, Nhạc Thành thu hồi thủ ấn, bày ra linh hồn phong ấn ở trên người Minh Yêu Nhạc Thành cũng không khách khí, mặc dù có tiêu hao một chút thần thức, nhưng so với lợi ích thì phần tiêu hao này không đáng gì.
- Xong rồi sao?
Minh Yêu nhìn Nhạc Thành hỏi, linh hồn phong ấn tựa hồ so với trong tưởng tượng của nàng đơn giản hơn rất nhiều.
- Được rồi, bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi tại sao cam nguyện để cho ta bố trí linh hồn phong ấn như vậy.
Nhạc Thành hỏi.
- Bởi vì ta muốn ngươi tin ta, làm như vậy, về sau ngươi mới tin ta.
Minh Yêu nhìn Nhạc Thành nói.
- Thật không.
Nhạc Thành nói, lập tức sắc mặt trầm xuống, nói:
- Thời gian không còn sớm, chúng ta đi trước, ngày hôm qua đã trì hoãn một ngày rồi.
- Được rồi, chúng ta đi thôi.
Minh Yêu nói, lập tức đi theo sau lưng Nhạc Thành.
Ở bên trong một dãy núi, có hai thân ảnh rất nhanh lùi lại, xa xa nhìn về phía trên, tựa hồ là hai cô gái, đó là Yến Hiểu Kỳ cùng Tôn Thi Thi.
- Chạy mau, nhanh.
Sau lưng hai thiếu nữ, có ba thân ảnh rất nhanh lao đến, ba người này nhìn kỹ, rõ ràng là Vũ Văn gia Hắc ưng, Nhạc gia Nhạc Siêu, còn có một người nữa là thanh niên Trần gia.
Năm thân ảnh này rất nhanh gặp nhau, tốc độ tựa hồ rất nhanh.
- U u.
Ngay sau đó cách đó 2000m, mây đen cuồn cuộn bay đến, nhìn kỹ mới biết đám mây này là đám ma thú phi hành, mỗi một con đều cao hơn 2000m, hai cánh mở ra, ở không trung tạo thành một mảnh mây đen như vậy.
Năm người cấp tốc phi hành ở giữa không trung, nhìn năm người này đã dùng toàn lực, cũng may ở giữa không trung đám ma thú cũng không đuổi theo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sau một giờ, năm thân ảnh mệt mỏi từ giữa không trung rơi xuống, trong năm người thì thanh niên Trần gia cùng Nhạc Siêu chật vật nhất, vì hai người bọn họ thực lực thấp nhất.
Nhạc Thành cùng Trần gia thanh niên có thực lực tứ tinh Đấu tôn, Hắc ưng ngũ tinh Đấu tôn, về phần Tôn Thi Thi lục tinh Đấu tôn, so với Nhạc Siêu cùng Trần gia thanh niên thì mạnh hơn.
Yến Hiểu Kỳ thực lực tu vi cao nhất, đương nhiên tốt hơn một chút, chỉ hơi thở một chút mà thôi, nhưng nàng lúc này cũng tiêu hao không ít ma pháp lực.
- Hiểu Kỳ tiểu thư, các ngươi không có gặp phải những người khác sao?
Hắc ưng nhìn Yến Hiểu Kỳ hỏi, vẻ mặt trầm xuống, trong này có cấm chế cấm phi hành, mọi người phi hành tiêu hao rất nhiều đấu khí.
- Ta đã gặp được Thi Thi, các ngươi sao chọc tới đám ma thú như vậy.
Yến Hiểu Kỳ nhìn Hắc ưng hỏi, Yến Hiểu Kỳ vừa mới gặp Tôn Thi Thi đang định bay qua dãy núi, đột nhiên nghe tiếng xé gió vang lên, lập tức nhìn thấy người chạy tới, thì cũng vội vàng chạy theo.
- Chúng ta ở chỗ này hai ngày, ngày hôm qua chúng ta bốn người, còn có Tôn gia huynh đệ, nhưng gặp phải một con ma thú rất lợi hại đã giết chết vị Tôn gia huynh đệ kia, chúng ta muốn cứu cũng không có cách, hôm nay chúng ta dự định đi đường vòng. Ai ngờ vẫn bị một ít ma thú phát hiện, cho nên chúng ta mới phải bỏ chạy như vậy.
Hắc ưng nói xong nhìn Tôn Thi Thi, ngày hôm qua người của Tôn gia chết, trong lòng của hắn cũng không khỏi áy náy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi