Sau khi hàn băng biến thành thanh mang tiến nhập trong bụng Hóa Xà, Đoan Mộc Nguyên bên trong hàn băng hai mắt sợ hãi, cũng không thể nhúc nhích nửa phần, lập tức cũng bị Thanh Đồng nuốt vào trong bụng.
- Xoẹt.
Thanh Đồng thu hồi bản thể, lần nữa hóa thành một tên tiểu đồng, từ giữa không trung rơi xuống bên người Nhạc Thành.
- Đan dược của ta đâu?
Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Cho ngươi.
Nhạc Thành bất đắc dĩ nhìn Thanh Đồng, lập tức cười khổ một tiếng, sau đó lấy ra mười khỏa thất phẩm đan dược đưa cho Thanh Đồng. Thanh Đồng gần đây cũng ăn thất phẩm đan dược, Nhạc Thành cũng cố gắng chèo chống. Cũng may lần này tại trữ vật giới chỉ của đám Phượng Lâm cùng Long Huy, Nhạc Thành cũng kiếm được không ít đan dược.
- Thanh Đồng, ngươi vừa mới đã ăn hắn ta rồi sao, vậy trữ vật giới chỉ của hắn đâu.
Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng hỏi.
- Đang ở trong tay của ta, đưa cho ngươi nhé.
Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành, lập tức lấy trữ vật giới chỉ đưa cho Nhạc Thành, chính là trữ vật giới chỉ của Đoan Mộc Nguyên.
Nhạc Thành tiếp nhận trữ vật giới chỉ trên tay Thanh Đồng, thần thức đảo qua một cái, lập tức thu vào bên trong trữ vật của mình.
Bây giờ Đoan Mộc Nguyên cũng đã bị giết, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Thanh Đồng, đặc biệt là đám người Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan, các nàng dù sao cũng không nghĩ đến, tiểu bất điểm Thanh Đồng ngày thường ngây thơ đáng yêu như vậy lại có thực lực giết chết cửu tinh Đấu tôn cường giả.
Minh Yêu cùng Huyễn Yêu sắc mặt biến hóa, hai nàng không ngờ Đoan Mộc Xuyên cùng Đoan Mộc Nguyên cửu tinh Đấu tôn cường giả cũng bị giết nhanh đến như vậy.
- Minh Yêu, ngươi dự định khi nào động thủ đây?
Nhạc Thành nhìn chăm chú chung quanh, sau đó nhìn Minh Yêu nói, trong ánh mắt Nhạc Thành lộ ra một tia lãnh ý.
- Nhạc Thành, ngươi có ý gì.
Minh Yêu nghe thấy Nhạc Thành nói, sắc mặt đột nhiên có chút biến đổi.
- Ngươi còn muốn chết, ngươi cho rằng có thể lừa gạt ta sao?
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Minh Yêu nói.
- Ta không có lừa ngươi cái gì, trên người của ta có ngươi bố trí linh hồn phong ấn, ta làm sao dám lừa ngươi?
Minh Yêu thân hình lui ra phía sau, tựa hồ sợ hãi Nhạc Thành.
- Vậy hãy để cho ngươi thử xem.
Nhạc Thành trên mặt lãnh ý, lập tức trong tay thủ ấn đánh tới, trong ánh mắt lãnh ý quét tại trên thân Minh Yêu.
- A.
Tiếng kêu rên tại trong miệng Minh Yêu thở ra, trên khuôn mặt Minh Yêu cũng biến sắc, khuôn mặt tinh mỹ kia nổi gân xanh, thần sắc thống khổ không chịu nổi, hai tay ôm đầu trời đất quay cuồng lên.
- Nhạc Thành, ngươi làm gì tỷ tỷ ta vậy, ngươi mau dừng tay.
Huyễn Yêu sắc mặt thay đổi, đột nhiên đánh về phía Nhạc Thành.
- Huyễn Yêu, ngươi tiến lên một bước nữa nàng ta phải chết đấy.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Huyễn Yêu la lên.
Huyễn Yêu nhìn Nhạc Thành, trên mặt run rẩy, nàng rõ ràng thực lực của nàng không phải là đối thủ của hắn.
- Nhạc Thành, ta van ngươi, yêu cầu ngươi thả tỷ tỷ ta ra, chúng ta không đến cổ động tiếp nhận từ đường tẩy lễ nữa.
Huyễn Yêu nhìn Nhạc Thành nói.
- Chẳng lẽ các ngươi thật sự không muốn tiếp nhận từ đường tẩy lễ sao?
Nhạc Thành cười lạnh, lập tức thủ ấn trong tay thu lại.
- Minh Yêu, ngươi cảm thấy ngoài ý muốn sao, ngươi thật là bị ta bày ra linh hồn phong ấn rồi.
Nhạc Thành đi tới bên người Minh Yêu lạnh nhạt nói.
- Ngươi đã sớm phát hiện sao, sao ngươi không động thủ sớm.
Minh Yêu sau khi chịu cảnh đau đớn khó chịu sống không bằng chết, lập tức sợ hãi nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Ta không cần sớm động thủ, ngươi cho rằng thủ đoạn của ngươi có thể dấu ta sao.
Nhạc Thành cười lạnh nói.
- Không có khả năng, ngươi làm sao có thể đủ phá được viễn cổ Minh Xà tộc linh hồn phân thân, điều này không có khả năng.
Minh Yêu sợ hãi nói.
- Không có gì là không có khả năng cả, thiên phú mạnh nhất của viễn cổ Minh Xà tộc của ngươi không phải là hóa thân, đồng thời ngươi cũng có thể biến thành hai cái linh hồn, ngươi cam nguyện để cho ta bố trí linh hồn phong ấn chẳng qua là đã vụng trộm ngưng tụ ra phó linh hồn mà thôi, đối với ngươi cũng không có tác dụng. Ngươi nghĩ mượn cơ hội ở lại bên cạnh ta hành sự tùy theo hoàn cảnh, để cho ta tín nhiệm ngươi, sau đó xuất kỳ bất ý đối phó ta, ngươi không phải dự định để cho ta cùng Hắc Ám Thần điện lưỡng bại câu thương sao, cuối cùng, ngươi ngồi ngư ông thủ lợi.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Minh Yêu nói.
- Nhưng linh hồn phong ấn với ta mà nói chỉ là việc nhỏ mà thôi, linh hồn phân thân của ngươi đối với ta một chút dùng đều không có, ngươi có lẽ không ngờ, ta chính thức bày được linh hồn phong ấn trên linh hồn của ngươi.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói.
- Ngươi, ngươi...
Minh Yêu sợ hãi nhìn Nhạc Thành, linh hồn phong ấn đại biểu mạng của nàng đã bị nắm giữ ở trong tay đối phương, một cái ý niệm trong đầu đối phương cũng đủ để cho mình chết rồi.
- Nhạc Thành, ngươi thả ta ra, ta thừa nhận ta sai rồi, ta muốn âm thầm đối phó ngươi, nhưng ta có rất nhiều cơ hội xuống tay, ta đều không có xuống tay, ta chỉ là muốn đi vào cổ động tiếp nhận từ đường tẩy lễ mà thôi. Ta cũng không có tâm ý đánh giết ngươi.
Minh Yêu nhìn Nhạc Thành nói, trong thần sắc sợ hãi vô cùng, nàng tuyệt đối tin tưởng Nhạc Thành sẽ không chút lưu tình lấy mạng của nàng, Nhạc Thành không phải loại người không hạ thủ được.
- Thật không, là ngươi vốn không có cơ hội xuống tay với ta, ngươi nếu muốn xuống tay, ngươi đã sớm chết rồi, ngươi cho rằng ngươi còn có thể đứng ở chỗ này sao?
Nhạc Thành lạnh lùng la lớn.
- Yêu Huyên, hai người này giao cho nàng, tùy nàng xử trí.
Nhạc Thành đi ra bên người Yêu Huyên nói.
- Nhạc Thành, ngươi buông tha hai người chúng ta a, chúng ta nguyện ý làm nô tài của ngươi, ngươi cũng có thể tại trên người của ta bố trí linh hồn phong ấn, ta yêu cầu ngươi thả chúng ta ra.
Huyễn Yêu sắc mặt trắng bệch khẩn cầu Nhạc Thành. Ngoại trừ khẩn cầu, nàng cũng không biết có hữu dụng không, thực lực của nàng không thể chống lại đối phương, cộng thêm tỷ tỷ Minh Yêu đã bị linh hồn phong ấn, nàng không thể phản kháng.
- Nhạc Thành, ngươi thả Huyễn Yêu ra, ta nguyện ý chết, ở đây không liên quan đến nàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Vẻ mặt Minh Yêu trắng bệch nhìn Nhạc Thành khẩn cầu.
Yêu Huyên đi đến bên cạnh hai người Minh Yêu cùng Huyễn Yêu, nhìn hai nữ tử này, lập tức nói nhỏ:
- Hai người các ngươi đều không cần chết, về sau làm người hầu của Nhạc Thành.
Yêu Huyên nói xong, lập tức đi tới bên người Nhạc Thành, mỉm cười nói.