TU CHÂN NÓI CHUYỆN PHIẾM QUẦN

- Nhất định là mình đã bị đám người trong nhóm kia lây bệnh mất rồi, tuy rằng xem nội dung chat ở trong đó khá vui, nhưng mình nên out khỏi nhóm cho nhanh thì hơn. Bằng không ở lâu thì mình sẽ bị đồng hóa mất thôi —— Đợi tới lúc để chị họ kiểm chứng giúp đan phương kia, xác nhận đống thuốc bổ ấy uống vào có chết người hay không rồi thì out nhóm ngay mới được.

Tống Thư Hàng nghĩ thầm.

Kỳ thật, rõ ràng đây chỉ là mấy người bạn trên cùng một nhóm chat… Hắn lại bị thêm vào chả hiểu đầu cua tai nheo gì, Tống Thư Hàng hoàn toàn có thể không màng đến sự sống chết của đối phương.

Nhưng hắn luôn cảm giác nếu mình biết rõ ‘đan dược’ mà đối phương uống có độc thì kiểu gì hắn cũng phải khuyên ngăn một phen. Mặc kệ đối phương có nghe theo lời khuyến cáo của hắn hay không, nhưng ít nhất hắn cũng không thẹn với lương tâm của mình.

Đúng vậy, không thẹn với lương tâm.

Có nghe theo hay không là chuyện của thành viên trong nhóm, nhưng có khuyên giải hay không cũng là chuyện của hắn.

Sau khi trở lại ký túc xá, Tống Thư Hàng mở phần mềm chat lên, gửi bản danh sách dược liệu mà mình đã chép lại cho chị họ.

- Chị Nhã Nhã, ví dụ nhé: Nếu như bỏ hết mớ thuốc này vào trong một nồi nấu lên thành cao, thì thứ nấu ra đó ăn vào có gây chết người hay không? Có rảnh thì chị kiểm tra giùm em một chút.

Gửi đi xong rồi thì Tống Thư Hàng dựa lưng lên ghế, đầu óc trống rỗng.

Chị họ tnn khác với hắn, cô đang thực tập, nên ít khi lên mạng. Có lúc mấy ngày mới có thể online một chút, nhắn tin qua đó, phải đến cuối tuần mới trả lời được cũng là chuyện rất bình thường.

Nếu như có thể thì Tống Thư Hàng không muốn hỏi thăm chuyện thế này ở trên mạng làm gì.

Dù sao thì có một số việc nói trực tiếp sẽ không gây hiểu lầm gì, lỡ như chị họ tưởng rằng hắn định uống thuốc này, không nói ngay trước mặt thì sẽ hiểu lầm mất? Hắn sợ mẫu thân đại nhân nhà hắn sẽ bay thẳng đến đây gặp hắn.

Bất quá lúc này hắn cảm giác mình càng lúc càng bị người ở trong nhóm này ‘đồng hóa’ mất rồi —— quả nhiên, tuy rằng xem nhật ký chat rất vui vẻ, nhưng nên rời nhóm sớm một chút thì hơn.

Thưa dịp mình chưa ló mặt lên nói câu nào trong nhóm, cũng chưa có giao tình gì với người trong này, out nhóm cũng sẽ không lưu luyến mấy.

Tuy nói vậy, nhưng ngón tay của hắn lại bất giác trỏ chuột về phía góc phải màn hình, mở Nhóm Cửu Châu Số 1 ra.

Dưỡng thành thói quen rất dễ dàng, hắn cũng chỉ tốn có mười ngày mà đã dưỡng thành thói quen mỗi ngày đều phải vào nhóm xem nhật ký chat rồi.

Đúng lúc trong nhóm cũng đang có người nói chuyện.

Bắc Hà Tán Nhân:

- A Thất, độ kiếp xong chưa? Tiểu Thập Lục đã tấn cấp rồi chứ?

Mấy lời này nói hơn mười phút trước.

Nhưng Tô Thị A Thất vẫn chưa trả lời.

- Không phải là lôi kiếp có vấn đề gì rồi đấy chứ?

Linh Diệp Đảo Vũ Nhu Tử nói, lần này người online nick là bản thân cô chứ không phải cha cô. Mặc dù tiểu cô nương này chỉ mới vào nhóm, nhưng miệng ngọt, đã làm quen được với mấy người hay online nói chuyện rồi.

Cô biết rõ lôi kiếp của người tu hành mỗi lần đều không thể xem thường, cho dù là lôi kiếp yếu nhất đi nữa thì chỉ cần sơ sẩy cũng có thể xảy ra chuyện lớn.

- Chắc là không đâu, có A Thất ở đó, chỉ là một lôi kiếp hậu thiên tam phẩm mà thôi, nếu như có vấn đề gì thì hắn cũng có thể cưỡng chế đánh tan được.

Bắc Hà Tán Nhân nói.

Chỉ là Tô Thị A Thất một mực không trả lời, khiến cho lòng hắn khó yên.

Lúc này, có một id Tống Thư Hàng chưa gặp qua bao giờ ngoi lên. Đó là một id tên Đồng Quái Tiên Sư:

- Các người đừng vội, đợi bản tiên sư đoán một quẻ là biết kết quả ngay thôi.

Bắc Hà Tán Nhân im lặng một lúc rồi đáp:

- Cũng được.

Xem ra cái tên Đồng Quái Tiên Sư này diễn vai tiên sư bói doán rồi nhỉ?

Ước chừng hai ba phút sau, Đồng Quái Tiên Sư liền ngoi lên nói:

- Ha ha, không có việc gì hết. Bản tiên sư tính ra quẻ thượng thượng, đại cát đại lợi. Tô Thị A Thất và hậu bối nhà hắn tuyệt đối không có việc gì, chúng ta cứ đợi đến lúc Tiểu Thập Lục đến khiêu chiến với mọi người đi thôi!

Quẻ thượng thượng, vậy chắc là có thể yên tâm một chút rồi nhỉ? Tuy rằng việc xem bói này không phải thật, nhưng đôi lúc đúng là có thể khiến cho người ta được an ủi phần nào. Trong lòng Tống Thư Hàng thầm nghĩ vậy.

Chỉ là Bắc Hà Tán Nhân nghe kết quả xong, chẳng những không mừng rỡ, mà còn im lặng một hồi.

Một lát sau hắn gửi lên một icon cười khổ:

- Xem ra Tiểu Thập Lục thật sự xảy ra vấn đề gì đó rồi, cho nên A Thất mới không online. Có người nào ở gần thành phố H không, qua đó gặp A Thất, thử xem hắn có cần giúp gì không?

Cuồng Đao Tam Lãng ngoi lên, thở dài:

- Quái tiên đã tính ra đại cát đại lợi, vậy thì thật sự có chuyện rồi. Nhưng ta ở cách thành phố H rất xa, cho dù muốn qua đấy cũng phải mất đến vài ngày.

- ? Vũ Nhu Tử cảm thấy khó hiểu.

- Vũ Nhu Tử cô còn có điều chưa biết, quẻ bói mà tiên sư này tính ra, từ xưa đến giờ chưa trúng lần nào. Nếu như hắn tính ra là đại cát đại lợi thì ngươi nhất định phải chuẩn bị cho kỹ, bởi vì ngươi tuyệt đối gặp phải tai vạ đến nơi. Ngược lại, nếu như ngươi tính ra ngươi gặp phải tai kiếp thì phỏng chừng là ngươi sẽ gặp được vận may lớn. Nếu như ngày nào đó hắn tính ra ngươi sắp có đại kiếp nạn diệt thế, vạn kiếp bất phục, vậy thì ngươi có thể yên tâm mở tiệc ăn mừng trước, bởi vì đây chắc chắn là tiết tấu ra cửa vớ phải tiên khí!

Cuồng Đao Tam Lãng giải thích.

Bắc Hà Tán Nhân chêm thêm một nhát:

- Nhìn từ một góc độ khác mà nói thì bản lĩnh của quái tiên khá mạnh đấy. Chỉ cần suy ngược lại với điều hắn tính ra thì cơ bản đều chuẩn không cần chỉnh.

Đồng Quái Tiên Sư:

- ….

Hắn muốn lớn giọng thét gào để phản bác. Nhưng cả đời hắn chỉ toàn vết nhơ không thể xóa nhòa, cho nên chỉ có câm nín nuốt lệ.

- Đúng rồi, Vũ Nhu Tử cô nương, cô cỏ thể hỏi bao giờ cha cô mới về nhà không? Ông ấy làm khách ở nhà bản tọa đã lâu, chẳng lẽ ông ấy không nhớ nhà, không nhớ cô con gái xinh đẹp đáng yêu của mình à?

Cuồng Đao Tam Lãng lần này đã rút được kinh nghiệm xương máu, không mở miệng tự tìm đường chết nữa.

- Được rồi, tiền bối, ta sẽ thay tiền bối hỏi cha ta thử xem.

Vũ Nhu Tử trả lời rất lễ phép, nhưng chỉ nói suông cho có. Không nói khi nào thì hỏi, cũng không xác định sẽ gọi cha mình về.

Cuồng Đao Tam Lãng đã sống thành tinh rồi, há có thể không rõ ý tứ qua loa cho có của Vũ Nhu Tử? Cho nên Cuồng Đao Tam Lãng lại đẫm lệ.

- Có ai đang ở thành phố H không?

Bắc Hà Tán Nhân tag tất cả mọi người trong nhóm.

Mấy thành viên đang lặn sâu trong nhóm đều lần lượt trồi lên, sau đó đều gửi icon lắc đầu. Hoa Hạ lớn như thế, người trong nhóm chỉ có bấy nhiêu. Không thể nào tụ tập hết ở cùng một chỗ được.

Khu Giang Nam của Tống Thư Hàng thì lại khá gần thành phố H, nhưng hắn lại không quen Tô Thị A Thất —— Hơn nữa hắn cảm thấy đầu óc của mình hoàn toàn tỉnh táo, không thể nào tham gia đi tìm một người mất tích vì ‘độ lôi kiếp’, sau đó bói ra là xảy ra chuyện cùng người trong nhóm được.

Dù sao thì hắn vẫn chưa bị đồng hóa.

Lúc này Linh Diệp Đảo Vũ Nhu Tử lại lên tiếng:

- Ta chuẩn bị đến thành phố J xử lý chút chuyện, đến lúc đó sẽ bay tới sân bay Giang Nam trước, rồi lại đến thành phố J. Khu Giang Nam ở gần thành phố H, nếu như cần giúp gì thì có thể liên hệ với ta bất cứ lúc nào…. Tuy rằng ở thành phố H ta không rành rẽ gì, nhưng nếu như cần giúp đỡ gì thì ta nhất định sẽ cố hết sức mình.

- Thật tốt quá.

Bắc Hà Tán Nhân trả lời.

Đi qua khu Giang Nam? Cô nương trong nhóm sắp đến đây? Tống Thư Hàng chớp chớp hai mắt.

Bắc Hà Tán Nhân vui vẻ nói:

- Ta nghĩ cách liên hệ với A Thất đã, nếu cần giúp đỡ thì ta sẽ liên hệ với Vũ Nhu Tử ngươi.

Quan hệ của hắn và Tô Thị A Thất không tệ, trước khi gia nhập Nhóm Cửu Châu Số 1 thì hai người là tri kỷ sống chết có nhau. Bây giờ quẻ bói của Đồng Quái Tiên Sư khiến Bắc Hà Tán Nhân cảm thấy lo lắng.

Việc không quan tâm thì thôi, quan tâm ắt sẽ loạn.

Lúc này, chủ nhóm Hoàng Sơn Chân Quân đột nhiên xuất hiện, mở miệng an ủi:

- Bắc Hà, ngươi đừng lo quá. Có A Thất ở đó, đừng nói là lôi kiếp hậu thiên tam phẩm, cho dù là lôi kiếp tứ phẩm tiên thiên cũng không làm khó được hắn.

- Nói cũng đúng.

Bắc Hà Tán Nhân thở dài:

- Thật ra thì ta cũng không lo lắm, dù sao cũng chỉ là lôi động hậu thiên tam phẩm mà thôi. Chỉ là một quẻ đại cát đại lợi của Đồng Quái Tiên Sư khiến cho ta trở nên thấp thỏm lo âu mà thôi.

- ….

Hoàng Sơn Chân Quân .

- ….

Cuồng Đao Tam Lãng.

Bắc Hà Tán Nhân nói rất có lý, hai người bọn họ không thể phản bác được gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi