TU CHÂN NÓI CHUYỆN PHIẾM QUẦN

Vì bị luồng năng lượng phẩm chất cao mà đại năng chiếm đoạt linh quỷ truyền sang trùng kích, cho nên bình cảnh đan điền thứ tám của Tống Thư Hàng vốn đã ở trong tình trạng lung lay chực đổ.

Vào sát na Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí hình thành trong cơ thể Tống Thư Hàng, cuối cùng bình cảnh không chống đỡ được nữa mà đi đời nhà ma.

Khởi điểm từ bản nguyên đan điền, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí khổng lồ trong thân thể Tống Thư Hàng bắt đầu bùng nổ mãnh liệt.

Tiên thiên chân khí hội tụ ở Long Vĩ đan điền, rồi chảy qua năm đan điền Long Trảo, Long Khu, Long Chưởng, Long Cảnh. Mỗi khi chảy qua một đan điền, đạo Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí kia lại mạnh thêm như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.

Đặc biệt là trong các đan điền phía sau có năng lượng phẩm chất cao do vị đại năng kia “truyền công” sang. Luồng năng lượng phẩm chất cao kia chẳng khác nào băng hàn vạn cổ từ từ hòa tan. Chân khí mà nó chuyển hóa ra cũng có phẩm chất cực cao.

Sau khi dung hợp phần chân khí này, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí tăng vọt điên cuồng cả về số lượng và chất lượng.

Cuối cùng, luồng Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí khổng lồ rót hết vào đan điền thứ tám – Long Giác đan điền.

Làm tràn đầy đan điền thứ tám chỉ trong khoảnh khắc!

Lấp đầy luôn!

Tống Thư Hàng khóc không ra nước mắt.

Thế mà lấp đầy một mạch luôn rồi.

Uy lực của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công vượt xa trong tưởng tượng của hắn. Sau khi tu sĩ bình thường đả thông Long Giác đan điền thì cần có thêm một quá trình tích lũy chân khí. Bọn họ phải lấp đầy Long Giác đan điền rồi mới chuẩn bị độ kiếp.

Thế nhưng Tống Thư Hàng hoàn toàn không đi đường bình thường, hắn đốt cháy luôn giai đoạn tích lũy chân khí.

Chân khí tràn đầy đan điền thứ tám, thế mà Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí trong bản nguyên đan điền và bảy đan điền còn lại vẫn không ngừng sinh sôi cuồn cuộn.

Tiên thiên chân khí từ tám đan điền sinh ra đều đổ vào Long Giác đan điền.

Cuối cùng, toàn bộ chân khí từ Long Giác đan điền bắn ra, tỏa vào trong trời đất.

Chỉ trong nháy mắt, linh khí quanh người Tống Thư Hàng trở nên vô cùng đậm đặc. Mấy bồn hoa trong phòng tắm mình trong linh lực mà lớn nhanh như thổi.

Thời gian mới qua vài hơi thở, chúng đã nở hoa.

Nếu sau này Tống Thư Hàng hết tiền, thì mở tiệm bán hoa nghe chừng lãi lắm.



Tống Thư Hàng ngừng vận chuyển Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, thế nhưng chân khí trong cơ thể hắn vẫn không ngừng phun trào.

Trong mơ hồ, hắn cảm giác thấy một lực lượng thần bí trong thiên địa đang bị chân khí phun trào trong cơ thể mình thu hút tới.

Tống Thư Hàng biến sắc.

Lực lượng thần bí bị thu hút đến chính là thiên kiếp!

Thiên kiếp làm cho tu sĩ vừa yêu lại vừa hận. Yêu ở chỗ chỉ cần độ kiếp thành công thì cảnh giới và thực lực sẽ tăng lên một bậc. Hận ở chỗ từ xưa đến nay đã có không biết bao nhiêu tu sĩ chết vì thiên kiếp mà kể nữa rồi!

Nếu chân khí của Tống Thư Hàng cứ phun trào thế này thì thiên kiếp sẽ thành hình, sau đó giáng xuống đầu hắn!

- Đừng màaaaaaaaaaaaaa! – Tống Thư Hàng chỉ hận không thể thò tay ra mà chặn kín Long Giác đan điền của mình lại thôi.

Thế nhưng chuyện này là không khả thi… bây giờ hắn đã tiến vào hình thức độ kiếp rồi. Cho dù không tu luyện nữa thì cơ thể vẫn sẽ sinh ra chân khí cuồn cuộn không ngừng, chân khí vẫn sẽ phun trào từ Long Giác đan điền ra.

Thiên kiếp đã không thể ngăn cản được nữa.



Tống Thư Hàng chưa độ kiếp bao giờ, thế nhưng hôm qua Ngư Kiều Kiều nói là thiên kiếp nhị phẩm chủ yếu chỉ có lôi kiếp là chính, ít khi gia tăng thêm các thuộc tính linh tinh khác như “thiên kiếp chi hỏa” gì đó.

Dựa theo độ nhọ của tu sĩ mà thiên kiếp nhị phẩm chia làm năm đến mười đợt. Đợt sau mạnh hơn và rộng hơn đợt trước.

Nếu may mắn thì tu sĩ có thể thăng lên Chiến Vương tam phẩm chỉ sau năm đợt thiên kiếp. Nếu số nhọ thì phải chịu cả mười đợt mới xong.

Năm đợt và mười đợt là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Tóm lại, đến cả thiên kiếp cũng chọn mặt giáng đòn. Đúng là tuyệt vọng với cái thế giới nhìn mặt và nhìn vận may này mà!



Nếu lôi kiếp sắp đến thì đương nhiên Tống Thư Hàng không thể độ kiếp ở trong biệt thự của Ngư Kiều Kiều được. Hắn lập tức phi xuống khỏi giường rồi mở cửa sổ ra và nhảy từ tầng hai xuống.

Sau đó Tống Thư Hàng vận chuyển thân pháp Quân Tử Vạn Lý Hành, lao vọt về phía ngoại ô trấn Hồng Hà của địa khu Giang Nam.

Đám Cao Mỗ Mỗ và Thổ Ba vẫn còn đang ở trong biệt thự, vạn nhất thiên kiếp lan đến chỗ họ thì biết làm sao? Bọn họ là người thường, bị thiên kiếp đánh thì chắc chắn sẽ hóa thành tro bụi.

Khi Tống Thư Hàng phóng ra khỏi biệt thự thì Ngư Kiều Kiều cũng xông ra từ trong phòng và theo sát sau lưng hắn. Cô đang ngà ngà say thì bị khí tức của thiên kiếp gọi choàng tỉnh.

- Thư Hàng, ngươi lại bị truyền công à? – Ngư Kiều Kiều hỏi đầy lo lắng.

Hôm nay trước khi đi ngủ Tống Thư Hàng vẫn ở cảnh giới đan điền thứ bảy của nhị phẩm, sao đến nửa đêm tự nhiên lại đột phá đến tận đan điền thứ tám và bắt đầu độ kiếp rồi?

Tống Thư Hàng nghe thấy tiếng Ngư Kiều Kiều thì trong lòng trấn định hơn nhiều. Hắn méo mặt đáp:

- Hôm nay thì không phải bị truyền công… mà là ta tự đâm đầu vào chỗ chết.

- Ngươi làm cái gì thế hả? – Ngư Kiều Kiều hỏi.

- Hôm nay ta ăn một lúc hết linh thú tinh của ba mươi ba loài thú, thăng cấp đạo thiên tiên chân khí trong cơ thể thành Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí hoàn mỹ. Không lâu sau khi thần công đại thành thì đan điền thứ tám của ta bị đột phá. Chân khí của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công trâu bò cực, nó lấp đầy đan điền thứ tám của ta rồi gọi thiên kiếp tới luôn. – Tống Thư Hàng đổ lệ chứa chan.

Ngư Kiều Kiều:

- …

No làm thì No chết, tại sao Tống Thư Hàng không hiểu đạo lý này vậy hả?

- Bây giờ chân khí trong cơ thể ta hoàn toàn không dừng được. Ta cảm giác thấy thiên kiếp sắp hạ xuống đến nơi rồi. – Tống Thư Hàng vội la lên: - Kiều Kiều, cô có biết gần đây có chỗ nào để độ kiếp mà không bị người khác quấy rầy không?

- Để ta đưa ngươi đi, ngươi cố điều chỉnh trạng thái của mình đi. – Cả người Ngư Kiều Kiều nhoáng lên một cái, dừng ngay sau lưng Tống Thư Hàng. Sau đó một pháp bảo phi hành xuất hiện dưới chân Ngư Kiều Kiều rồi đưa cô phóng vụt lên cao.



Ba phút sau, Ngư Kiều Kiều đưa Tống Thư Hàng đến một sơn cốc ngoại ô trấn Hồng Hà ở địa khu Giang Nam.

Bình thường thì tu sĩ phải chọn lựa nơi độ kiếp của mình rất kĩ càng.

Ví dụ như trong thiên kiếp mà có hỏa kiếp thì phải chọn nơi hơi nước dồi dào; trong thiên kiếp có thủy kiếp thì phải chọn sa mạc hoặc một nơi tương tự thế.

Thế nhưng bây giờ Tống Thư Hàng căn bản không kịp chọn. Hắn chỉ có thể miễn cưỡng chọn một nơi hẻo lánh ở xa trấn nhỏ và không có bóng người mà thôi.

Ngư Kiều Kiều hỏi:

- Đủ đan dược không?

- Đủ rồi. – Tống Thư Hàng đáp.

Lần trước trong đống quà mà các tiền bối của nhóm Cửu Châu số 1 tặng hắn có cả đan dược. Hắn cơ hồ chưa hề dùng đến nên vẫn còn rất nhiều.

Ngư Kiều Kiều lại hỏi:

- Pháp bảo thì sao? Ngươi có pháp bảo gì thì lấy ra đeo hết lên đi.

Tống Thư Hàng lập tức lấy áo cà sa ngọc bích trong túi thu nhỏ một tấc ra mặc lên người, sau đó rút cả bảo đao Bá Toái ra cầm trong tay.

Nhẫn cổ đồng và bùa hộ mệnh Thanh Phong Gia Tốc đều ở trong trạng thái sẵn sàng khởi động.

Sau đó hắn đeo thêm cả sợi xích vàng. Sợi xích vàng này có thể giúp hắn vận chuyển Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công càng thêm thông thuận. Lúc độ kiếp thì không được phép bỏ qua bất cứ một vật tăng thêm sức mạnh nào dù là nhỏ nhất.

Cuối cùng hắn lấy một viên Hỏa Sơn đan ngậm vào miệng. Đây là đan dược khôi phục một lượng lớn chân khí trong thời gian ngắn. Nếu khi độ kiếp mà không đủ chân khí thì nuốt ực một cái là xong.

Làm xong tất cả những việc này, Tống Thư Hàng nắm chặt bảo đao Bá Toái, chân khí trên người không ngừng phun trào.

- Ngươi cứ thế thôi hả? Không có pháp bảo loại phòng ngự nào à? – Ngư Kiều Kiều hỏi.

Tống Thư Hàng cười khổ mà lắc đầu. Trừ chiếc áo cà sa ngọc bích trên người, hắn không còn bất cứ trang bị phòng ngự nào khác cả.

Bởi vì hắn không ngờ mình sẽ độ kiếp đột ngột như thế, hắn chẳng hề phòng bị chút nào.

Thậm chí hắn còn chưa kịp hỏi các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 xem khi tu sĩ loài người độ kiếp thì cần chú ý gì nữa.

- Ngươi từ từ vài hôm rồi hẵng độ kiếp được không? Ta lo muốn chết. – Ngư Kiều Kiều sốt ruột sốt gan.

Ngư Kiều Kiều nhớ khi cô độ kiếp thì phụ thân Giao Bá Chân Quân đã cho cô cả chục loại pháp bảo phòng ngự, còn giúp cô bày trận pháp phòng ngự hết lớp này đến lớp khác ở một đảo nhỏ ngoài Đông Hải. Những trận pháp ấy phải do Ngư Kiều Kiều tự tay vẽ ra, Giao Bá Chân Quân không thể vẽ thay cô được.

“Thiên kiếp” là việc rất riêng tư.

Nếu có người nhúng tay hỗ trợ thì uy lực của thiên kiếp sẽ tăng lên. Người hỗ trợ càng mạnh thì uy lực của thiên kiếp lại càng cường đại.

Vì nguyên nhân ấy, nên dù Ngư Kiều Kiều nắm giữ rất nhiều trận pháp phòng ngự nhưng lại không thể bố trí thay cho Tống Thư Hàng.

Mà trong thời gian cấp bách thế này, Tống Thư Hàng lại không tài nào học được cách bố trí các trận pháp phòng ngự ấy.

Chưa nói tới rất nhiều trận pháp phòng ngự trong số đó là bí kĩ gia truyền của Giao Bá Chân Quân, không truyền ra bên ngoài; mà chỉ riêng bản thân trận pháp đã là một môn học vấn phức tạp đề cập đến rất nhiều kiến thức lí luận trụ cột, không phải cứ copy paste như trên máy tính là ra.

Tống Thư Hàng không thể học được cách bố trí trận pháp trong thời gian ngắn.

Quan trọng hơn là bây giờ Tống Thư Hàng hoàn toàn không có tài liệu để mà bày trận. Cho dù hắn học một biết mười, biết cách bày trận chỉ trong nháy mắt, mà không có tài liệu bày trận thì cũng chẳng bố trí ra được trận pháp độ kiếp nào hữu dụng.



Mắt thấy thiên kiếp ngày càng tới gần, Ngư Kiều Kiều thở dài nói:

- Thư Hàng, ngươi đừng chết nhé!

- Ta cảm thấy… lần này ta sẽ chết thật mất. – Tống Thư Hàng quay đầu lại, cười gượng gạo. Bởi vì hắn cảm giác được số đợt thiên kiếp của hắn có lẽ không ít chút nào.

Bởi vì hắn luyện thành Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, nên toàn bộ chân khí trong cơ thể đều chuyển hóa thành một loại chân khí gần như tiên thiên chân khí.

Tiên thiên chân khí là chân khí của tu sĩ tứ phẩm. Chân khí của Tống Thư Hàng bây giờ tuy không phải là tiên thiên chân khí, thế nhưng phẩm chất thì đã gần bằng chân khí của tứ phẩm rồi.

Hơn nữa hắn lại còn có tinh thần lực cường đại hơn tu sĩ tam phẩm bình thường gấp mấy lần.

Hai thứ kết hợp với nhau đẩy thiên kiếp của Tống Thư Hàng lên một cấp độ đáng sợ.

Tống Thư Hàng cảm thấy thiên kiếp mà mình sắp gặp phải sẽ cực kì mạnh!

Đủ cả mười đợt không chừng.

Ngư Kiều Kiều cả giận nói:

- Phủi phui cái mồm, chỉ biết nói gở.

- Ta cảm thấy thiên kiếp của ta ít nhất phải mười đợt. – Tống Thư Hàng thở dài. Lúc trước, từ khi ấn phím gia nhập nhóm Cửu Châu số 1 thì hắn đã giác ngộ “dù phải đối mặt với nguy hiểm tính mạng do thiên kiếp cũng không sợ”. Thế nhưng không ngờ là giác ngộ mới có mấy tháng mà đã sắp biến thành sự thật rồi.

Ngư Kiều Kiều:

- …

Cô không biết phải an ủi Tống Thư Hàng thế nào nữa.

Truyện được cập nhật -nhanh nhất- tại i-read.-vnMười đợt thiên kiếp mà Tống Thư Hàng lại chẳng chuẩn bị gì. Tình hình này đúng là 9,9% chết 0,1% sống mà.

Ngư Kiều Kiều chỉ còn biết im lặng cầu nguyện.

Đồng thời, cô cũng bắt đầu tích tụ lực lượng.

Nếu Thư Hàng độ kiếp thất bại thật, thì dù cô liều mạng cũng phải ra tay, thử xem có thể đánh tan thiên kiếp hay không!



Tám phút sau.

Chân khí trên người Tống Thư Hàng phun trào càng thêm đậm đặc.

Cỏ cây trong sơn cốc được linh khí tắm tưới đều trở nên tốt tươi.

Ngay cả thân thể của Tống Thư Hàng cũng xảy ra biến hó, thế nhưng biến hóa này quá nhỏ, cho nên Tống Thư Hàng chuẩn bị độ kiếp không thể tự phát hiện ra được.

Thể chất của hắn đang từ từ chuyển biến. Thể chất của hắn đang tăng cường, tuy chậm nhưng vững chắc.

Sau khi ăn tiên trân yến của Bạch Thu Tuyết, thể chất của Tống Thư Hàng đã đạt tới cảnh giới nhị phẩm đỉnh phong, đây cũng là nguyên nhân hắn dám ăn bậy linh thú tinh rồi lao đầu vào chỗ chết hồi rạng sáng.

Hôm qua Tống Thư Hàng đã thăng một lúc mấy tiểu cảnh giới liền.

Mỗi khi tăng một tiểu cảnh giới, thì toàn bộ thuộc tính của hắn bao gồm tinh thần lực, chân khí, thể chất đều tăng lên một mức nhất định.

Tinh thần lực của Tống Thư Hàng đã quá cường đại rồi, cho nên so ra thì lượng tinh thần lực nhỏ bé tăng thêm khi thăng cấp không rõ ràng cho lắm.

Tương tự như thế, hắn nhận công lực của vị đại năng kia truyền qua hư không, cho một lượng lớn năng lượng phẩm chất cao tiến vào cơ thể, nên cũng không thấy được chân khí tự thân của mình cũng tăng lên một chút.

Chỉ có thể chất, thể chất của hắn vốn đã đạt tới đỉnh phong.

Hôm qua, trong quá trình nhận truyền công và đột phá từ đan điền thứ tư lên đan điền thứ bảy, thể chất của hắn vẫn tăng lên. Bây giờ đan điền thứ tám đã đột phá, nhục thân của Tống Thư Hàng cũng phá tan bình cảnh mà tiến dần lên cấp độ của tu sĩ tam phẩm. Chuyển biến này chậm rãi mà vững chãi vô cùng.



- Tới rồi! – Tống Thư Hàng nói khẽ và nắm chặt đao trong tay.

Mây đen dày đặc che kín bầu trời phía trên sơn cốc, phủ lấp cả trăng sao.

Sau đó, ánh chớp nhập nhằng lóe lên trong mây mù.

Đồng thời toàn bộ thiên kiếp đều bị lực lượng của thiên kiếp bao phủ. Lúc này, nếu có ai đó dùng ống nhòm nhìn về phía sơn cốc thì sẽ phát hiện ra nó bị sương mù bọc kín, không thể nhìn thấy gì cả.

Đây là hiệu ứng do thiên kiếp mang tới. Hiệu ứng này để đảm bảo hình ảnh tu sĩ độ kiếp không bị bất cứ ai nhìn thấy.

Cảnh tượng này cực kì giống khi Tống Thư Hàng đi thuê sách ở tiệm sách ngoài trường, rồi nhìn thấy Tô thị A Thập Lục độ kiếp vào mấy tháng trước. Đương nhiên là cảnh tượng khi đó còn hoành tráng hơn thế này nhiều.

Lúc đó Tô thị A Thập Lục độ kiếp thất bại, nhưng có Tô thị A Thất tiền bối cảnh giới Linh Hoàng ngũ phẩm, chiến lực vô song ở bên hộ pháp. Cuối cùng A Thất tiền bối đã đánh tan thiên kiếp rồi cứu A Thập Lục về.

Mà bên cạnh Tống Thư Hàng lúc này đây chỉ có mỗi Ngư Kiều Kiều. Ngư Kiều Kiều mới vừa tấn chức tứ phẩm không lâu… không biết cô có đánh tan được thiên kiếp nhị phẩm của hắn không?

Nói mới nhớ…Thiên Nhai Tử đạo trưởng cuồng truyền công vẫn ở trong biệt thự, đáng tiếc là không hiểu sao lại không tới đây cùng.

Thiên Nhai Tử đạo trưởng đương nhiên là không thể đến cùng được. Đạo trưởng bây giờ tránh thiên kiếp còn không kịp nữa là chen vào cho thiên kiếp giáng xuống đầu.

Hắn mà tới đây, rồi thiên kiếp của Tống Thư Hàng kéo theo cả thiên kiếp của hắn, thì đến lúc đó thiên kiếp nhị phẩm cộng thêm thiên kiếp ngũ phẩm đánh xuống, cả Tống Thư Hàng và đạo trưởng đều tan thành tro bụi mất thôi.



Thiên kiếp thành hình, Ngư Kiều Kiều vội né cho xa để tránh bị lan tới.

"Đùng đùng đùng!"

Sét đánh giữa trời quang, một luồng lôi điện kim sắc rạch toạc tầng mây rồi bổ xuống đại địa.

Cư dân trấn Hồng Hà khu Giang Nam bị tiếng sét vang trời đánh tỉnh.

Nhiều người mơ màng ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.

Và họ chỉ thấy trong sơn cốc ngoài ngoại ô giăng kín mây đen sấm sét.

“Cơn mưa sấm chớp, sắp có mưa rào à?” Mọi người trong trấn Hồng Hà nghĩ thầm trong lòng.



"Đoành! Đoành! Đoành!"

Sấm kiếp lôi tỏa ánh vàng kim bổ về phía Tống Thư Hàng.

- Kiều Kiều, chẳng phải cô nói đợt thiên kiếp nhị phẩm đầu tiên chỉ có một tia sét thôi sao? – Tống Thư Hàng nhìn lôi điện đánh về phía mình mà nước mắt lưng tròng.

Ngay đợt đầu tiên đã có đến chín, mười tia sét điên cuồng giáng vào đầu hắn.

Sấm sét của thiên kiếp khác với sấm sét bình thường, nó có một quá trình tụ lực. Khi tu sĩ độ kiếp phải nắm bắt quá trình tụ lực này để lựa chọn ra phương pháp xử lý phù hợp. Nếu là tu sĩ có kinh nghiệm phong phú, thì chỉ cần nhìn thiên kiếp tụ lực trong mây là đã có thể đoán ra nó là loại thiên kiếp gì rồi.

Tống Thư Hàng không có kinh nghiệm đầy mình như thế. Trước khi thiên kiếp thành hình, hắn còn đang chuẩn bị cho đao pháp phòng ngự mạnh nhất của mình – Nghịch Lân thức của Nghịch Lân đao pháp!

Khi thiên kiếp giáng xuống, Tống Thư Hàng vung đao.

Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên chân khí quanh người hắn phun trào hóa thành Nghịch Lân đao khí. Bảo đao Bá Toái vẽ nên một hình cung, ngưng tụ ra lớp phòng ngự mạnh nhất: Nghịch Lân!

"Ầm ầm ầm ầm ầm!"

Mười tia kiếp lôi liên tiếp đánh vào đao khí phòng ngự do Nghịch Lân thức tạo nên. Thế cực lớn, lực nặng nề, khiến cho cánh tay của Tống Thư Hàng run lên.

Thiên kiếp điên cuồng oanh tạc, ánh sét phủ kín cả người hắn.

Thế nhưng Tống Thư Hàng bị thiên kiếp vây quanh lại chớp mắt đầy nghi hoặc.

Hắn dồn sức nâng đao, gắng gượng ngăn chặn thiên kiếp. Thiên kiếp trông có vẻ hoành tráng nhưng hình như không đáng sợ như trong tưởng tượng của hắn thì phải?

Mười tia kiếp lôi giáng xuống hoàn toàn không ăn thua trước Nghịch Lân đao khí của hắn, cùng lắm chỉ có thể làm cánh tay hắn run lên mà thôi.

Thậm chí Tống Thư Hàng còn cảm thấy hắn căn bản chẳng cần xuất đao, chỉ cần vận chuyển Cương Thủ thì dùng tay trần cũng đánh tan được mười tia sét nọ.

Thoải mái ghê, nhẹ cả người!

Nếu thiên kiếp chỉ có uy lực thế này thì có lợi hại gấp mười lần hắn cũng không sợ!

"Piu piu piu!" Mười tia kiếp lôi đầu tiên đều bị Tống Thư Hàng ngăn cản hết.

Trên bầu trời, kiếp vân lại hội tụ, ánh chớp loáng lên xèn xẹt, bắt đầu chuẩn bị giáng xuống đợt thiên kiếp thứ hai.



Chỉ mấy giây sau, đợt thiên kiếp thứ hai đã bắt đầu.

Tiếng sấm vẫn rền vang như trước.

Lần này sấm kiếp lôi hạ xuống còn ít hơn lần trước một tia, chỉ có chín tia!

Hơn nữa những tia sét lần này còn mảnh mai hơn lần trước, uy lực yếu đi rất nhiều.

Chẳng phải mọi người nói là đợt thiên kiếp sau mạnh hơn đợt trước sao?

Sao thiên kiếp của hắn lại càng ngày càng yếu đi vậy?

Có điều tính tình Tống Thư Hàng vốn cẩn thận. Cho dù nhìn có yếu thế nào thì đây vẫn là thiên kiếp.

Dù cho nhìn có vẻ yếu hơn lần trước, nhưng hắn tuyệt đối không coi thường.

Bảo đao bá toái trong tay vung lên, đao phòng ngự mạnh nhất tung ra, Nghịch Lân đao pháp: Nghịch Lân thức!

Ánh đao chuyển động, hóa thành Nghịch Lân đao khí hộ thể.

"Piu piu piu!"

Chín tia kiếp lôi giáng xuống mà vẫn không thể phá vỡ đao khí phòng ngự của Tống Thư Hàng, y hệt như lần trước. Tống Thư Hàng khởi động Nghịch Lân đao pháp là có thể ngăn cản Thiên Kiếp ngon ơ.

Dễ dàng vô cùng.

Thế là đợt thiên kiếp thứ hai kết thúc, kiếp vân trên trời lại hội tụ, ánh chớp loằng ngoằng, chuẩn bị cho đợt thiên kiếp tiếp theo.

- Không phải ảo giác của mình, đúng là yếu hơn đợt đầu thật. – Tống Thư Hàng phẩy tay, đợt thiên kiếp thứ hai yếu hơn đợt một cả về uy lực và sức mạnh.

Tống Thư Hàng quay sang nhìn Ngư Kiều Kiều ở phía xa xa với vẻ tò mò.

Lúc này Ngư Kiều Kiều cũng đang trợn đôi mắt to xinh xắn và đần mặt ra. Bởi vì cô cũng chưa từng thấy loại thiên kiếp mà đợt sau nhẹ nhàng hơn đợt trước thế này bao giờ.

"Thiên kiếp ngược à? Xem ra không thể tìm lời giải thích ở chỗ Ngư Kiều Kiều rồi." Tống Thư Hàng hít sâu một hơi, điều chỉnh trạng thái thân thể đến mức tốt nhất, Nghịch Lân thức tụ lực sẵn sàng phát động.

Sau đó, đợt thiên kiếp thứ ba giáng xuống.

Lần này chỉ có tám tia sét, lại yếu hơn lượt thứ hai một chút.

Tống Thư Hàng vung đao, vẫn là Nghịch Lân thức, ung dung ngăn cản hết.

Một lát sau… đợt thiên kiếp thứ tư giáng xuống.

Lần này chỉ còn bảy tia sét, lại yếu hơn đợt thứ ba.

Tống Thư Hàng vẫn duy trì cảnh giác, đánh ra Nghịch Lân thức để ngăn cản.

Tiếp theo… là đợt thiên kiếp thứ năm giáng xuống.

Đợt thiên kiếp thứ năm lại giảm một tia sét so với đợt thứ tư, chỉ có mỗi sáu tia sét, và uy lực cũng càng thêm yếu đi.

Tống Thư Hàng nghiến răng, thoải mái vung đao thành Nghịch Lân thức cản thiên kiếp.

“Đợt sau yếu hơn đợt trước thật à? Chẳng lẽ lôi kiếp của mình đến ngược?” Tống Thư Hàng nghi hoặc.

Chỉ một loáng sau, mười đợt thiên kiếp đã qua một nửa.

Chỉ còn lại một nửa nữa.

Nếu thiên kiếp cứ giáng xuống đúng tiết tấu đợt sau yếu hơn đợt trước thế này đến hết mười đợt, thì hắn chỉ cần dùng Nghịch Lân thức là độ kiếp thoải mái rồi.



Kiếp vân lại tụ lại trên bầu trời, chuẩn bị cho đợt thiên kiếp thứ sáu.

Cũng giống như lần trước, kiếp lôi lần này lại ít đi một tia, chỉ còn lại năm tia.

Đã thế tia sét còn nhỏ xinh hơn đợt trước.

- Nghịch Lân thức! – Tống Thư Hàng tiếp tục vung cao Bá Toái đánh thức đao phòng ngự mạnh nhất.

Đao khí Nghịch Lân thức bao phủ toàn thân hắn.

Năm tia kiếp lôi trên trời giáng xuống.

Một tia, hai tia, ba tia, bốn tia… tia nào tia nấy yếu ớt mong manh, không thể phá nổi tầng phòng ngự.

- Mình chuẩn bị đón đỡ đợt thiên kiếp tiếp theo là vừa rồi. – Tống Thư Hàng nghĩ thầm, rồi tiếp tục duy trì Nghịch Lân thức để ngăn cản tia kiếp lôi thứ năm.

Đúng lúc này thì…. "Đoàng!"

Tiếng nổ rền vang vô cùng khủng bố.

Tia lôi kiếp thứ năm vừa chạm vào lớp phòng ngự của Tống Thư Hàng thì đột nhiên hóa thành một con lôi long nhe nanh giương vuốt.

Lôi long kia sống động như thật, thậm chí còn huyễn hóa ra cả râu rồng và vảy rồng.

Lôi long ầm ầm giáng xuống với lực lượng hủy diệt hết thảy.

Vừa tiếp xúc với lôi long, đao khí Nghịch Lân thức của Tống Thư Hàng đã vỡ tan.

Lớp phòng ngự của áo cà sa ngọc bích trên người Tống Thư Hàng tự động khởi động, tầng phòng ngự cực hạn nhị phẩm phóng ra ngăn cản lôi long.

Thế nhưng phòng ngự của áo cà sa chỉ chống đỡ được trong chớp mắt.

Sừng rồng húc một nhát, phòng ngự của áo cà sa cũng bị đánh tan.

- Tổ sư màyyyyy! – Tống Thư Hàng chửi ầm lên. Không ngờ thiên kiếp của hắn lại giở trò!

Nó dùng kế tỏ ra yếu thế, lấy 5,8 đợt lôi kiếp yếu xìu làm mồi, giấu sát chiêu trong đòn cuối cùng của đợt thiên kiếp thứ sáu.

Thiên kiếp của tu sĩ nhị phẩm mà còn chơi binh pháp?

"Graooooo!"

Thiên kiếp lôi long ngâm lên vang rền.

Tống Thư Hàng nghiến răng vung quyền lên.

Bất Động Kim Cương Thân khởi động.

Cương Thủ khởi động.

Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công toàn lực thôi động.

Trên người hắn, ánh sáng công đức sáng ngời lên.

Thức thứ nhất của Kim Cương Căn Bản quyền pháp đánh ra như trọng pháo, uốn lượn ẩn giấu kiên định, lực mạnh mẽ, thế ngàn cân, quyết tiến chẳng lùi!

Tống Thư Hàng vung quyền nện lên lôi long với khí thế cực kì hung mãnh!

Lôi long va chạm với quyền của hắn, nổ tung!

"Ầm! Ầm! Ầm!"

Ánh sáng khi lôi long nổ tung phủ kín cả người Tống Thư Hàng…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi