TU CHÂN NÓI CHUYỆN PHIẾM QUẦN

Chủ nhiệm lớp và trợ giảng của lớp 43, khóa 19, khoa Kỹ Thuật Cơ Khí của học viện Kỹ Thuật Thiết Kế và Chế Tạo đều đang gào thét trong lòng.

Nói về người lớn tuổi hơn, cô nàng Hoa kiều họ Bạch tên Hạc trước đi.

Cô tốt nghiệp đại học nổi tiếng thế giới, có ba học vị giáo sư, thậm chí còn từng công bố mấy luận văn làm cả giới học thuật phải khiếp sợ.

Cô trâu bò thế, má cô có biết không?

Ba học vị giáo sư cộng với thành tựu trong giới học thuật thừa đủ để cô vào giảng dạy trong đại học Giang Nam rồi biết không? Cô mà đến làm giảng viên thì đại học Giang Nam còn cực kì hoan nghênh nữa ấy chứ?

Thế mà cô Bạch Hạc này lại cứ nhất định muốn vào đại học Giang Nam để làm sinh viên, lại còn khăng khăng phải vào cho bằng được lớp 43, khóa 19, khoa Kỹ Thuật Cơ Khí của học viện Kỹ Thuật Thiết Kế và Chế Tạo.

Cô đùa tụi này hay cô đọc lắm sách quá nên bị dở hơi thế?

Chẳng ai hiểu nổi tư duy của cô nàng này ra làm sao. Có lẽ đây chính là khác biệt giữa thiên tài và người phàm ha?

Mặt khác, hai vị giảng viên cứ thấy Bạch Hạc trông quen quen, à đúng rồi, hình như có một diễn viên trong “Trận Chiến Mạt Pháp” giống y hệt cô Bạch Hạc này thì phải?

Đúng thế, lần này Bạch Hạc Chân Quân dùng hình thái thiên về phái nữ để đi tới Hoa Hạ.

Còn một cô bé tên là Thi năm nay mới mười tuổi nữa. Cô bé này thì thi vào đại học Giang Nam theo con đường phổ thông. Đây chắc chắn là một học sinh thiên tài cấp bậc thần đồng.

Cứ cách vài năm thì Hoa Hạ lại có thần đồng ra đời và thi vào các trường đại học nổi tiếng khi còn rất nhỏ… thế nhưng vì sao con bé này không ngoan ngoãn học từ đầu cho tử tế, mà vừa vào trường đã nằng nặc đòi chạy lên học năm 2?

Cô bé tên Thi này cũng muốn chuyển vào lớp 43, khóa 19, khoa Kỹ Thuật Cơ Khí của học viện Kỹ Thuật Thiết Kế và Chế Tạo giống như Bạch Hạc.

Không lẽ trong lớp 43 có BOSS ẩn nào à?



Ở một nơi khác.

Tống Thư Hàng tìm một chỗ trong góc của phòng học quen thuộc để ngồi, tâm trạng rất là mĩ mãn.

Bùa hộ mệnh của Túy Ước Cư Sĩ hiệu quả thật, siêu thích luôn. Từ lúc Tống Thư Hàng vào phòng học đến giờ thì chẳng ai chú ý đến hắn cả, hắn cứ như một người vô hình, vui vẻ tự tại cực kì.

Hắn lẳng lặng nhìn bao quát cả lớp như một khán giả.

Kì nghỉ hè chấm dứt, các đạo hữu, à nhầm, các bạn học gặp lại nha, dường như có vô số chuyện không bao giờ kể hết. Họ túm năm tụm ba buôn dưa lê rôm rả.

Nội dung tám chuyện cũng đủ loại trên trời dưới đất, người thì kể hè này đi đâu, chơi gì vui, người lại nói gần đây có bộ phim hay nào chiếu. Mỗi khi nói đến đề tài phim ảnh thì ai nấy đều nhắc tới “Trận Chiến Mạt Pháp”, rồi bàn tán về các nhân vật chính phụ trong đó một chút. Đương nhiên trong câu chuyện không thể thiếu nhân vật chính đẹp nhất lịch sử Lăng Dạ, và nhân vật phản diện tuyệt nhất Cao Thăng sư huynh.

Thế nhưng dù có nhắc đến Cao Thăng sư huynh thì cũng không ai chú ý đến Tống Thư Hàng ngồi trong góc phòng, cứ như thể hắn đã bị cả thế giới lãng quên rồi vậy.

Tống Thư Hàng cho bùa hộ mệnh của Túy Việt tiền bối 32 cái like!

Nghe các sinh viên trao đổi với nhau, Tống Thư Hàng không khỏi nhớ lại kì nghỉ hè của mình.

Đi bão máy kéo, lên đảo thần bí mất trí nhớ, gặp sát thủ, cứu Sở Sở, sau đó tham gia trận chiến sinh tử trên Đoạn Tiên đài.

Sau đó tham gia cuộc thi máy kéo có tay cầm, bị bắn lên vũ trụ du lịch, thăm dò cổ mộ với Thất Tu tiền bối, đến Bích Thủy Các và gặp Diệp sư tỷ.

Thế rồi tập hợp các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 quay “Trận Chiến Mạt Pháp”, đang quay được một nửa thì tiện đường chạy đến Nho gia đại chiến ba trăm hiệp với tà ma Cửu U, lúc về lại tranh thủ tham quan phân bộ số 250 của tổ chức yêu quái. Trước khi khai giảng, hắn còn tiến hành một cuộc giao phong âm thầm với quả cầu kim loại chúa tể của Cửu U Giới.

Một kì nghỉ hè thực sự có nhiều chuyện xảy ra như thế ư?

May mà kì nghỉ hè phong phú ấy đã kết thúc, giờ đây hắn phải quay về cuộc sống sinh viên bình thường của mình thôi.

Tạm thời đặt chuyện trong giới tu sĩ sang một bên rồi hưởng thụ chuỗi ngày an bình này đi.

Tống Thư Hàng nghĩ thế, sau đó lại không nhịn được mà tu luyện một vòng Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công. Tu luyện là dễ nghiện lắm. Mỗi khi rảnh rỗi là Tống Thư Hàng lại tu luyện và hưởng thụ cảm giác chân khí di chuyển trong kinh mạch, thích ơi là thích!

- Ủa, sao Tống Thư Hàng còn chưa tới nhỉ? Chẳng phải nó bảo nó đến báo danh từ hôm mồng một rồi à?

Đúng lúc này, giọng nói của bạn thân Cao Mỗ Mỗ vang lên.

Mấy hôm nay Cao Mỗ Mỗ mất ngủ làm cho hai mắt thâm quầng. “Trận Chiến Mạt Pháp” càng ngày càng hot, hắn cũng kích động theo. Kịch bản của bộ phim này là do chính tay hắn viết! Là do hắn viết đó nhé!

- Ai mà biết được?

Thổ Ba cúp máy, thở dài.

- Lại tìm cậu đi đóng phim à?

Dương Đức hỏi.

- Ừ, đúng thế.

Thổ Ba thở dài não ruột.

Nhờ phúc của Tống Thư Hàng mà ba người họ cũng sắm ba vai nhỏ trong “Trận Chiến Mạt Pháp”.

Sau khi bộ phim nổi lên như cồn thì cuộc sống của Dương Đức và Cao Mỗ Mỗ không thay đổi gì lớn lắm. Thế nhưng Thổ Ba lại thường xuyên nhận được điện thoại mời đi đóng phim.

Nghe nói nguyên nhân chủ yếu là mọi người thấy hắn rất hài hước, diễn phim hài là chuẩn không cần chỉnh.

Hài hước cái đầu chúng bây! Hơn nữa, Thổ Ba không lập chí làm diễn viên, hắn muốn mở một xưởng sửa chữa và cải tạo xe cộ kia.

- Đừng bảo là Thư Hàng không dám tới trường nhé? Nó diễn Cao Thăng sư huynh hơi bị hay đó.

Cao Mỗ Mỗ cười nói.

Nhắc tới chuyện này là hắn lại thấy mình quá may mắn. Vốn dĩ hắn viết nhân vật Cao Thăng sư huynh này cho chính mình diễn đấy, may mà cuối cùng Tống Thư Hàng lại gánh nhọ thay. Nếu không thì bây giờ nhân vật đang bị cả thiên hạ tìm và diệt đã biến thành Cao Mỗ Mỗ hắn rồi.

- Kể chúng mày nghe, cái hồi “Trận Chiến Mạt Pháp” mới công chiếu ấy, hôm nào tao cũng mơ thấy ác mộng, tao mơ thấy mình diễn Cao Thăng sư huynh rồi bị người ta đuổi giết ngàn dặm chúng mày ạ.

Cao Mỗ Mỗ nói tiếp:

- Nhưng mơ được nửa giấc, đang trốn chui trốn lủi thì Cao Thăng sư huynh lại biến thành Tống Thư Hàng, còn tao thì đuổi theo dí nó, vui ơi là vui.

Ba người bạn cùng phòng đang nói chuyện thì đột nhiên có giọng nói vang lên:

- Tao đang ở đây này.

Là giọng nói của Tống Thư Hàng.

Ba tên bạn cùng phòng quay sang nhìn thì thấy Tống Thư Hàng đang ở ngay bên cạnh họ.

- Ôi đậu má, mày đến lúc nào đấy Thư Hàng?

Thổ Ba giật nảy mình, đến gì mà như ma thế?

- Tao ở đây ngay từ đầu, còn sớm hơn chúng mày một tí cơ.Tao ngồi đây nhìn chúng mày vào phòng, nhìn chúng mày ngồi xuống, nghe chúng mày nói xấu tao từ nãy đến giờ.

Tống Thư Hàng nói cực kì nghiêm túc.

Cao Mỗ Mỗ:

- …

Thổ Ba:

-…

Dương Đức:

- …



Tám giờ.

Trợ giảng mở cửa lớp ra, dẫn hai bạn mới vào, rồi vừa dẫn đường vừa giới thiệu chương trình học của trường và một số điểm cần chú ý.

Sau khi vào lớp, thầy trợ giảng vỗ tay bảo mọi người trật tự.

- E hèm, mùa hè kết thúc rồi, mọi người mau chóng điều chỉnh trạng thái và lấy lại tinh thần học tập đi nhé. Mặt khác, hôm nay thầy giới thiệu với cả lớp hai bạn mới.

Thầy trợ giảng của lớp 43 không thích lằng nhằng, cực kì dứt khoát.

- Bên trái là bạn Bạch Hạc, bạn ấy là Hoa kiều về nước, đã có… thôi, sau này mọi người hãy đối xử tốt với bạn nhé.

Vốn dĩ hắn định giới thiệu Bạch Hạc vốn có ba học vị giáo sư, cơ mà ngẫm lại thì giới thiệu cũng bằng thừa.

- Ủa? Nà ní?

Cao Mỗ Mỗ, Thổ Ba và Dương Đức đều nhìn Bạch Hạc với ánh mắt ngạc nhiên, đây chẳng phải là cô nàng Bạch Hạc đã quay phim cùng với họ hay sao?

Sao tự nhiên cô ấy lại chạy tới lớp họ để học vậy?

Đúng rồi, hình như trong phim cô nàng diễn người yêu của Tống Thư Hàng thì phải? Không phải là hai người này nảy sinh tình cảm trong lúc quay phim, cho nên cô ấy mới từ nước ngoài xa xôi ngàn dặm chạy về đây học đấy chứ?

Thế là cả đám bạn cùng phòng đồng loạt quay lại nhìn Tống Thư Hàng.

Tống Thư Hàng bình thản dửng dưng. Hắn biết Bạch Hạc Chân Quân muốn chạy đến đây từ trước nên đã chuẩn bị sẵn rồi. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Thế nhưng khi bạn mới thứ hai lộ diện thì Tống Thư Hàng không còn bình tĩnh nổi nữa.

Giáo viên trợ giảng bắt đầu giới thiệu bạn mới thứ hai:

- Bạn này tên là Thi, họ Tống, cô bé còn nhỏ tuổi nên mọi người phải quan tâm cô bé nhiều vào nhớ chưa?

Cả phòng học ồ lên kinh ngạc. Tuy thi thoảng họ vẫn thấy thần đồng ở trên TV, thế nhưng khi thần đồng đứng ngay trước mắt thì vẫn ngạc nhiên lắm biết không?

Tống Thư Hàng:

- Rắc!

Vì sao Thi cũng chạy tới lớp hắn thế này? Hơn nữa chẳng phải tên bé Thi chỉ có một chữ thôi à? Tống Thi là cái khỉ gì thế?

- Anh Thư Hàng!

Thi sung sướng vẫy tay với Tống Thư Hàng.

Thế là cả lớp đồng loạt quay ngoắt sang nhìn hắn.

Tống Thư Hàng không thể duy trì trạng thái người vô hình được nữa.

- Tống Thư Hàng, Tống Thư Hàng kìa!

- Nó đến trường lúc nào đấy?

- Cao Thăng sư huynh, Cao Thăng sư huynh!

- Thư Hàng, kí tên cho tui với ~ Mà này, chắc chắn là ông quen Lăng Dạ đúng không? Cho tui số liên lạc của anh ấy được không?

- Từ từ, có phải mọi người hơi sai sai rồi không? Cao Thăng sư huynh phải chết mới đúng chứ!

Cả lớp lập tức rơi vào hỗn loạn.

Tống Thư Hàng cảm thấy mình sắp tèo rồi.

Bùa hộ mệnh chung quy chỉ là bùa hộ mệnh, nó không thể biến Tống Thư Hàng thành Túy Việt Cư Sĩ được. Khi mang bùa hộ mệnh theo thì hắn có thể giảm cảm giác tồn tại của mình xuống, để mình gần như vô hình.

Nhưng gần như vô hình không có nghĩa là vô hình thật. Nếu mọi người đều chú ý đến hắn thì hiệu quả của bùa hộ mệnh sẽ yếu đi nhiều lắm.



Đúng lúc đó, Bạch Hạc quét mắt nhìn quanh phòng một hồi rồi cau mày lại.

Sau đó cô đi nhanh tới trước mặt Tống Thư Hàng rồi chống hai tay lên bàn hắn:

- Chào… bạn Bạch Hạc. Có chuyện gì không?

Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.

- Nói mau! Thư Hàng, Bạch tiền bối đâu rồi? Ngươi giấu ngài ấy ở đâu hả?

Bạch Hạc Chân Quân nghiến răng hỏi.

Tống Thư Hàng chớp mắt rồi đáp:

- Có khi đang chơi game ở nhà ấy chứ đâu.

- Không thể nào, trước khi ta tới trường đã đến nhà ngươi rồi mà. Không ngờ ngươi lại sống chung với Bạch tiền bối, đáng chết!

Bạch Hạc Chân Quân hạ giọng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi