TỨ ĐẠI CÔNG CHÚA TÀI NĂNG VÀ TỨ ĐẠI CÔNG TỬ LẠNH LÙNG THẾ HỆ THỨ 2



Nhiều khi...
Buồn...Vẫn cười
Cô đơn...Vẫn cười
Mệt mỏi...Cũng cười
Đôi lúc muốn khóc.
Nhưng...
Mãi chẳng thấy nước mắt trào ra, để rồi bất giác nở nụ cười.
Cuộc sống nhiều lúc cần phải thế.
Càng buồn...
Lại…Càng cười
Cười...để tạo ìh 1 niềm tin dù giả tạo và để cứ thế mà tiếp tục TỒN TẠI
Chiều hôm ấy Nayeon không được khỏe nên xin nghỉ ở nhà .ChunKi thì ở lại trường tập cùng bọn hắn , còn Sunkyu thì chuẩn bị được Tài hộ tống đến trường , Trước cửa phòng Sunkyu , Nayeon đẩy cửa bước vào
-Gì vậy , ình sao .- Sunkyu nhìn túi đồ trên tay Nayeon , mắt rực sáng
-Quần áo , cậu đến trường đem giả cho anh Huy giùm mình ,- Nayeon nói làm Sunkyu được phe mừng hụt

-Hờ mình còn tưởng là quà cơ đấy , mà cậu không định tặng gì cho anh ấy sao , cũng là chỗ quen biết mà .- Sunkyu ngó nghiêng nhìn vào trong túi đồ
-Thôi cậu đi đi , anh TÀi đang đợi dưới cổng ý .- Nayeon lẳng sang chuyện khác rồi đi ra ngoài , để lại cho Sunkyu bộ mặt ngác ngơ không hiểu gì , rốt cuộc nó và Huy đã xảy ra chuyện gì
Chuyện bị xong Sunkyu vội vàng chạy ra ngoài
-Nayeon mình đi đây , có gì gọi ình nhé .- Sunkyu nói vọng vào , tay vẫn đang xỏ giầy vào
-Ừm mình biết rồi .- Nayeon gật đầu , nhìn Sunkyu vội vàng chạy ra ngoài lắc đầu cười
Phía dưới Tài đang ngồi vắt vẻo trên đầu xe chờ Sunkyu ,
-Xin lỗi , anh đợi lâu chưa .- Sunkyu nhìn TÀi hối lỗi ,
-Gần 30 phút .- Tài nhìn đồng hồ rồi nhìn Sunkyu
-Hỳ tại em ngủ quên , chúng ta đi thôi .- Sunkyu cười trừ rồi cũng Tài lên xe , tâm trạng tên nay rất PHỞN
-Túi gì vậy , em định cho anh sao .- Tài nhăm nhe 2 túi đồ bên cạnh Sunkyu
-À , là đồ của Nayeon trả cho anh Huy và quà của em .- Sunkyu trả lời đồng thời bỏ 2 túi đồ ra phía sau
-Ồ vậy sao .- Tài gật gù , trong lòng có chút gato , ( ô tên này hay nhỉ )
Tại trường . Việc Sunkyu cùng Tài đến trường ngay lập tức trở thành tâm điểm , mọi người đều bàn tán , chỉ trỏ , bọn fan của Tài thì buông lời cay độc ghen tức . Mặc dù bực mình nhưng Sunkyu vẫn mặc kệ đi về lớp mình , còn Tài thì thay mặt Sunkyu đem 2 món đồ đưa cho Huy
Vào lớp thấy tên Huy đang vắt vẻo trên ghế mắt dán vào điện thoại

Nhém 2 túi đồ lên bàn Tài nói
-Này , quá đó .-
-Hở .- Huy đáp nhẹ , đánh mắt nhìn phớt qua rồi lại dán vào chiếc điện thoại
-Thờ ơ gớm , của Sunkyu và Nayeon đấy .- Tài nói xong ngay lập tức như điện giật Huy ngồi thẳng dậy nhìn Tài rồi nhìn 2 món đồ trên bàn
-……………..- Huy bắt đầu lục lọi 2 túi đồ
-1 túi của Sunkyu , còn túi kia là quần áo của mày , Nayeon gửi giả
-Biết rồi .- Huy săm soi vào túi đồ mà nayeon gửi giả , bên trong bộ đồ thể thao được gập gọn gàng , bên cạnh ,,, bên cạnh là 1 chiếc hộp nhỏ không phải đồ của Huy , hắn hào hừng lấy ra rồi lhams phá ngay lập tức
-Hào hứng ghê nhỉ , gì vậy cho tao xem với .- Tài tò mò
-Cút ra đằng kia .- Huy lawnhj nói nhìn Tài căm thù rồi 1 mình khám phá , tên Tài tức quá , hậm hực đi ra ngaoif bỏ mạc hắn với bộ mặt đang phởn trên mây
-…………..- chiếc hộp được mở ra , bên trong là 1 chiếc cavat đen nhỏ
Nụ cười xuất hiện trên mặt Huy , cả tuuanf nay Huy luôn đi tìm câu trả lời ình , nhưng chắc là bây giờ câu trả lời đã có rồi
- “Thay vì tư bỏ anh nhất định sẽ chinh phục được trái tim em ..” .- Huy
Đừng thơ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn hay giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất ………..
……………………………….Vì …………………………….
Sẽ có lúc bạn cảm thấy nuối tiếc khi những điều quen thuộc ấy mất đi
………………………………Bởi ……………………
Con người chỉ có thể hiểu hết được giá trị của cuộc sống sau khi mất đi những gì đã từng có


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi