TỰ DƯNG PHÁT HIỆN EM TRAI RẤT ĐÁNG YÊU


Sau khi Thẩm Kỳ rời đi, Thẩm Quân cũng chưa thấy quay lại nên Thẩm Hà đành phải thay mặt nhà họ Thẩm tới chúc mừng tân gia chủ nhà họ Kỳ.

Kỳ Mộng Nhiên mặc trang phục đơn giản nhưng không kém phần sang trọng xuất hiện trên bậc thang đi dần xuống, mọi ánh mắt đều đổ dồn về đây.

Kỳ Mộng Nhiên là một trong số rất ít những gia chủ là nữ trong giới này nhưng năng lực của cô là việc không có ai bàn cãi, từ khi Kỳ Mộng Nhiên lên làm gia chủ thì nhà họ Lữ cũng không còn chặn đường làm ăn của nhà họ Kỳ nữa, thậm chí còn giúp cô phát triển sự nghiệp nhanh chóng.
Văn Hoắc ngồi trong đám đông thầm nghĩ thì ra cô ấy vẫn luôn là viên ngọc tỏa sáng như vậy nhưng lại tự giấu đi ánh sáng của mình mà nguyện ý đi theo anh ta bao năm nay, bản thân anh ta lại như kẻ mù đi trong mưa không thấy được điều đó.

Lúc này nhìn Kỳ Mộng Nhiên một mình làm chủ một phương trời khiến Văn Hoắc cảm thấy hạnh phúc thay cô, một ngôi sao sáng đáng ra nên có vùng trời riêng của mình như vậy.
Sau đó Kỳ lão gia tử đi lên bục phát biểu, ông vô cùng tự hào và hãnh diện về đứa cháu gái này, hy vọng sau này các vị ở hiện trường có thể chiếu cố cho đứa cháu gái của ông.


Cả đại sảnh mọi người đều vỗ tay rồi nâng ly chúc mừng cho tân gia chủ.
Thế nhưng chuyện không chỉ có như vậy, Kỳ lão gia tử lịch sự yêu cầu mọi người trật tự lại, một lần nữa tuyên bố " Tiện đây Kỳ gia cũng có ba chuyện muốn tuyên cáo với thiên hạ, mong rằng các vị ở đây sẽ làm chứng cho chúng tôi".
Cả hiện trường đều tò mò mà lắng nghe.

Kỳ lão gia tử trước tiên tuyên bố chuyện xấu trước " Chuyện thứ nhất, ta, Kỳ Chính, tuyên bố từ nay Kỳ Gia Văn và Kỳ Ái Nhi không còn là người nhà họ Kỳ chúng ta nữa, hoàn toàn cắt đứt quan hệ".
Chuyện này thực ra bọn họ đã nghe phong thanh từ trước rồi nhưng lúc này vẫn cảm thấy thật khó tin, dù sao Kỳ Gia Văn cũng là con trai trưởng của Kỳ lão gia tử, nói cắt đứt liền cắt đứt như vậy, tuy mấy chuyện này trong giới thượng lưu cũng không thiếu gì nhưng lần nào cũng gây ra rúng động không nhẹ.

Ai cũng biết Kỳ gia xưa nay đều có quy tắc rất khắt khe, chuyện Kỳ Gia Văn trước kia làm ra khiến cho toàn bộ Kỳ gia đều không ai cho ông ta bộ mặt tốt, cho tới vụ việc của Kỳ Ái Nhi lần đó thì hoàn toàn không có ai muốn bênh vực ông ta nữa.

" Chuyện thứ hai, hôn ước giữa cháu gái ta và Thẩm gia chủ chỉ là lời nói đầu môi của trưởng bối, không có vật định ước hay hứa hẹn gì cả, cho nên chuyện này mong các vị đừng hiểu lầm nữa tránh gây tai tiếng không đáng có cho hai nhà".
Chuyện sau lại càng sốc hơn chuyện trước, rất nhiều người trong số họ đều tin rằng hôn ước này có thật, cho nên dù thèm muốn vị trí phu nhân Thẩm gia thì vẫn phải dè dặt không dám lộ liễu đánh mặt Kỳ gia, lúc này nghe thấy chuyện này nhiều người chỉ trách không sớm biết để còn nhét con gái mình vào tay Thẩm Kỳ, biết đâu có thể cùng Thẩm gia liên hôn.

Người sốc nhất ở đây không ai khác chính là Lệ Sa, cô ta vừa đi thay một bộ váy khác quay lại biết tin Thẩm Kỳ đi mất thì buồn bực không thôi, nghe được tin tức này cô ta lập tức cảm thấy cái cơ hội này chính là dành cho cô ta, cái vị trí phu nhân Thẩm gia này cô ta phải đòi bằng được cha mẹ thay mình làm chủ.
Sau khi tuyên bố xong hai chuyện này, Kỳ lão gia tử liền kéo con trai nhỏ Kỳ Gia Phóng cùng Thẩm Quân đang đứng ở dưới bục sân khấu lên, ông cũng không quên cho người mời Thẩm Kỳ lên nhưng hình như Thẩm Kỳ đã có chuyện gấp về mất rồi cho nên ông đành mời Thẩm Hà lên sân khấu làm chứng.

Thẩm Hà ngáo ngác không hiểu chuyện gì, cậu ta liếc mắt với Thẩm Quân nhưng anh trai lại tỏ như không nhìn thấy, giống như làm chuyện gì sai trái không dám đối mặt.
Kỳ lão gia tử đổi sắc mặt tươi cười hớn hở mà nói " Chuyện cuối cùng, cũng là chuyện quan trọng nhất, tuy rằng chuyện liên hôn trước kia của hai nhà Kỳ- Thẩm không được như ý nhưng cũng thật may mắn, nhị thiếu gia Thẩm gia cùng với con trai út của ta Gia Phóng rất tâm đầu ý hợp, hai bên cũng đã thống nhất đi tới hôn nhân, cho nên mong các vị ở đây làm chứng và chúc mừng mối liên hôn này, khi định ngày lành tháng tốt mong các vị bớt chút thời gian tới tham dự lễ thành hôn của hai người".

Thẩm Hà là người đầu tiên sốc tới không nói ra lời, cậu thay mặt Thẩm gia cùng ông Kỳ bắt tay trong ngơ ngác, anh hai bị lừa bán nhanh như vậy? Mấy tháng trước vẫn bình thường, vì sao cậu ta mới rời đi hai tháng vừa trở về ngày đầu tiên đã nghe tin anh hai đi lấy chồng rồi, thế giới này cứ sai sai thế nào ấy, thậm chí không hiểu sao anh cả lại bị đám người Kỳ gia kia thuyết phục kiểu gì mà lại đồng ý gả anh hai ra ngoài như vậy, chí ít cũng phải là Kỳ Gia Phóng tới nhà bọn họ ở rể.
Bên dưới bục sân khấu mọi người cũng không ngờ tới sẽ có chuyện như vậy xảy ra, qua mấy giây có người vỗ tay chúc mừng thì mấy người khác mới rục rịch vỗ tay theo, thế nào mà trung tướng lại lấy thượng tướng quốc dân của bọn họ, cả Thẩm Quân và Kỳ Gia Phóng đều là một trong các đối tượng bọn họ muốn chọn làm con rể, liền như vậy mà lấy nhau rồi, bọn họ không phải là cấp trên cấp dưới sao, mặc dù mấy năm trước luật hôn nhân đồng giới đã được thông qua nhưng nghe tin này ai cũng không khỏi hoài nghi thế giới, nhất là có một số quan chức và các vị tướng khác trong quân đội cũng tới tham buổi tiệc, là người quen của Thẩm Quân và Kỳ Gia Phóng, biết hai người sẽ kết hôn thì hoàn toàn không thể tin nổi, không khéo có thể thành một câu chuyện nổi tiếng trong quân doanh.

Cũng may Hàm Vận Vận đã bị đuổi ra ngoài nếu không cô ta nhìn thấy đối tượng mà mình muốn trèo lên lại đi lấy một người đàn ông khác hẳn sẽ tức chết, mà cũng không lâu nữa tin tức này sẽ lan tỏa khắp nơi nên đó chỉ là vấn đề thời gian.
Thẩm Quân mặt dày như vậy lâu rồi mới cảm thấy xấu hổ như lúc này, một người đàn ông mạnh mẽ như anh thế nhưng có ngày phải gả cho người ta, thậm chí còn muốn sớm hơn cả Thẩm Kỳ, bị người nhiều nhìn như vậy không phải anh chưa từng trải qua, trong quân doanh anh thường đứng trước rất nhiều binh lính mà hô to gọi nhỏ, lúc này lại cảm thấy rất ngại ngùng.

Kỳ Gia Phóng phát hiện Thẩm Quân căng thẳng nên khẽ dùng tay xoa sau lưng anh trấn an đảm bảo không ai thấy được.
Thẩm Hà đứng trên bục nhìn xuống dưới, chuyện tuyên bố đã kết thúc nên cậu ta cũng đi xuống, đúng lúc này cả người liền rùng mình lên một cái, Thẩm Hà giác quan thứ 6 bật lên liếc mắt nhìn xung quanh bỗng nhìn thấy một thân ảnh cao cao đang đi từ cửa chính vào hội trường, nhìn thấy hình bóng này Thẩm Hà có một xúc động muốn co giò chạy.

Người kia hình như đã nhìn thấy Thẩm Hà nên khẽ nhếch miệng cười, chân vẫn thong thả bước chậm vào trong.


Có lẽ một phần do màu sắc trang phục của Thẩm Hà khá nổi bật cho nên khó để lẩn vào đám người bên dưới, Thẩm Hà luồn lách trốn ra sân vườn bên ngoài bằng cửa phụ rồi trốn sau một gốc cây.
Thẩm Hà thầm mắng " Làm sao có thể tìm ra nhanh như vậy chứ?".

Cậu ta mở điện thoại ra mở một hộp tin nhắn, xem tin nhắn bằng tiếng anh ở trong đó, một loạt tin nhắn nhảy ra mà Thẩm Hà đã luôn bơ đi bao lâu nay.
Tên điên: Henry em đi đâu, sao bỗng dưng lại biến mất không nói lời nào?
Tên điên: Tại sao không trả lời tin nhắn của tôi? Dùng người xong rồi không muốn chịu trách nhiệm à?
Tên điên: Tôi đã điều tra ra rồi, em không phải là Henry, em dám dùng tên của bạn mình để lừa tôi, em tốt nhất nên cầu nguyện đừng để tôi tìm ra em!
Tên điên: Thẩm Hà, đây là tên của em đúng không? tôi biết em ở đâu rồi, đừng để tôi tóm được em, nếu không em xong đời rồi.
Tên điên: Tôi đã bay từ Mỹ tới thành phố B rồi bạn nhỏ ạ, em đã chuẩn bị tinh thần chưa?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi