TƯ HÔN MẬT ÁI - BÀ XÃ VIP

Chử Đồng kinh ngạc nhìn chằm chằm bình đựng tro cốt kia , hoa văn chạm khắc nổi lên rõ ràng . Người đàn ông đem đồ đặt vào trước bia mộ , Chử Đồng cắn chặt hàm răng , trên bình đựng cốt thậm chí còn có dán hình của Chử Nguyệt Tình , nếu như không phải là cô biết trước chuyện chị cô không có chết , liên tiếp chuỗi sự việc này nếu nói là chứng cứ đặt ở trước mắt cô , vậy thì thật là một chút xíu lòng hoài nghi cũng không thể tồn tại .

Chử Đồng cũng không khóc nổi , gió lạnh táp ào ào , tựa như cắt vào gò má cô chảy máu đau đớn . Cô ôm mặt , xoay người muốn đi , Giản Trì Hoài giữ lấy cánh tay cô , ngăn lại bước chân , " nếu đã tới , tốt hơn là đợi xem . "

" Giản Trì Hoài , anh bị biến thái sao ? " Chử Đồng ngẩng đầu nhìn anh , " anh thật đúng là phí hết tâm tư , một phần bia mộ nguỵ tạo , nhưng ngay cả tro cốt cũng chuẩn bị thật tốt . "

" tôi chính là muốn cho em nhận rõ sự thật , đây không phải là mộ phần giả tạo , trong này đang nằm chính là Chử Nguyệt Tình . "

Chử Đồng ko muốn nghe nhất chính là những lời này , cô bị kích thích cực lớn hất đi tay của anh , " chị ấy không phải vậy !"

Bác Trần người trông coi nghĩa trang từ đằng xa tới đây , chỗ Chử Nguyệt Tình được ' mai táng' cũng không phải là tùy tiện đào một hố đất là xong việc , thời điểm đào ra bình tro cốt động tĩnh rất lớn , đất đá bị xúc ra ở bên cạnh , bác Trần chuyện trước đây cũng không thể không nghe thấy , ông đi tới sau lưng Giản Trì Hoài , nhìn một chút . Chử Đồng nén nhịn tiếng khóc , " bác Trần , bác cũng cảm thấy chị cháu chết rồi phải không ? "

Bác Trần nhìn cái bình tro cốt đó , " mọi người đừng như vậy , người chết không thể sống lại , để cho cô ấy an nghỉ trong lòng đất không tốt sao ? "

" bác Trần , chị cháu không có chết . "

Bác Trần thở dài , lắc đầu , " Chử Đồng , cũng hai năm rồi cháu còn không chịu tiếp nhận sự thật , bác trước cho là cháu đã nghĩ thông suốt , bây giờ khỏe không , bình đựng cốt của chị cháu cũng bị moi ra , mọi người đây là đang nháo cái gì a ? Làm bậy a !"

Chử Đồng nghe vậy , không nói , rũ đầu , bác Trần nhẹ lắc đầu , " ngày đó chị của cháu hạ táng , người nhà thân thích cũng đều tới , bác còn nhớ cháu lúc ấy khóc đến không chịu được , nhiều con mắt như vậy , trơ mắt để chị cháu đi ......"

Đúng vậy , Chử Đồng chợt hồi thần , lúc mới vừa rồi cô nhìn thấy bình tro cốt vô cùng kích động tức giận , lại quên mất năm đó , cô không có dũng khí để đưa chị hạ táng , liền núp ở một chỗ thật xa mà khóc , nhưng là đoạn đường cuối cùng này , người thân ruột thịt nhất không thể nào không tiễn . Chử Nguyệt Tình người này , thật đúng là đã sớm ở hai năm trước chết rồi , chết ở trong mắt của mọi người .

Diễn trò làm toàn bộ , hôm nay chỉ bằng một mình cô há miệng nói , người nào sẽ tin tưởng ? Hơn phân nửa người cũng sẽ cho là cô điên rồi . Chử Đồng đã không thể nói tới hận ý gì , toàn thân cô lạnh như băng vô lực , giơ bàn tay lên nhẹ lau khóe mắt , phát hiện ngay cả một giọt nước mắt cũng đều không có .

Một người đàn ông đứng ở trước mộ hướng Giản Trì Hoài nhìn , " tiên sinh , bình tro cốt này làm sao bây giờ ? "

Giản Trì Hoài vung xuống tay , " trả về , an ổn dưới mồ . "

Chử Đồng kéo khóe miệng cười quái dị , 'an ổn dưới mồ' ? Cái này đúng là bản lĩnh một tay che trời , quả nhiên là cô học cũng học không nổi .

Ba người đàn ông kia đem bình tro cốt trả về , bác Trần thở dài , sắc mặt cũng khó nhìn , Giản Trì Hoài hướng Chử Đồng nhìn , " đi . "

Cô không muốn nghe anh , nhưng hôm nay cô thế này , ngay cả Bác Trần để ở trong mắt cũng cảm thấy cô rất hoang đường , Chử Đồng không có cách nào ở nơi này đợi thêm một giây , chỉ đành phải xoay người rời đi . Đi ra khỏi nghĩa trang , cô muốn gọi xe trở về , Giản Trì Hoài không nói hai lời đem cô nhét vào trong chỗ kế bên tài xế .

Xe một đường chạy về phía trước , hai người đều không nói chuyện , đến khoảng hồi lâu sau , Chử Đồng nâng lên mi mắt nhìn ra phía ngoài , nhà họ Giản đang ở trước mắt cách đó không xa , xe của Giản Trì Hoài thả chậm tốc độ , trải qua cổng lớn nặng nề đi vào trong , cô ngồi thẳng người , sắc mặt rõ ràng khẩn trương , hai tay nắm chặt dây nịt an toàn không thả .

Giản Trì Hoài đem xe dừng hẳn , hướng cô nhìn , " em nói em đem Lệ Đề coi như em gái ruột mà đối xử , bây giờ chính là thời điểm nó thương tâm nhất khó khăn nhất trải qua , em chẳng lẽ nghĩ rồi đi luôn ? Em nên nhìn trạng thái của nó bây giờ một chút , mặc dù , nó như vậy là bởi vì em mà tạo thành . "

Chử Đồng có miệng khó cãi , nhưng vẫn là thấp thỏm đẩy cửa xe ra đi xuống , cô đi theo Giản Trì Hoài hướng bên trong nhà , người đàn ông không chút do dự xuyên qua cửa lớn , tiến vào phòng khách , người giúp việc nhà họ Giản một người cũng không ở đây , xa xa nghe được tiếng ngẹn ngào của Giản Lệ Đề truyền tới trong tai . Tưởng Linh Thục đau lòng không dứt , vỗ bả vai con gái mà khuyên , " tiếp tục như vậy , mắt con có khi cũng rơi luôn ra ngoài , đừng khóc nữa , ngoan . "

Giản Trì Hoài sải bước tiến lên , Tưởng Linh Thục thấy anh , thần sắc nhẹ nhõm , tựa như thấy vị cứu tinh , " Trì Hoài , con cuối cùng tới . "

Giản Lệ Đề vừa ngẩng đầu , ánh mắt lướt qua Giản Trì Hoài , người đầu tiên nhìn thấy cũng là Chử Đồng , lúc này , cô nghĩ tới tự nhiên cũng là Chử Đồng , dù sao đều là con gái , Giản Lệ Đề đứng dậy đi về phía trước , " chị dâu ......"

Chử Đồng thấy cũng khó chịu , tiến lên muốn kéo tay của cô , lại thấy Tưởng Linh Thục đưa tay đem Giản Lệ Đề kéo xoay người lại bênh cạnh mình , " đừng qua đó !

Bà khẩu khí hung hăng , trừng hướng Chử Đồng, hai mắt tràn đầy phẫn hận , Chử Đồng đứng tại chỗ , Giản Lệ Đề khóc đến hai mắt sưng đỏ , cơ hồ chỉ còn lại một đường mí sưng vù , cô khóc thút thít nói , " mẹ , con muốn cùng chị dâu trò chuyện . "

Tưởng Linh Thục cố nén nhịn cơn tức giận , " có lời gì , con cùng mẹ và anh con nói . "

Giản Lệ Đề còn muốn tiến lên , nhưng sau đó Tưởng Linh Thục lại đem cô kéo trở về ngồi trên ghế sa lon , Giản Lệ Đề cúi thấp đầu , không tiếng động khóc sụt sùi , " chị dâu ...... anh , em bây giờ đã rất khỏe mạnh rồi , nhưng ...... nhưng vì cái gì còn chưa được ? "

Giản Trì Hoài đưa tay rơi vào đỉnh đầu em gái , khẽ xoa , " sẽ không có gì ko được , không có chuyện gì . "

" anh ấy nói chia tay với em , nói không chấp nhận nổi ......" Giản Lệ Đề nói đến đây , lại là đau đến không muốn sống , cô ôm hai cánh tay của mình khóc đến không chịu được phải khom lưng , Giản Trì Hoài tự nhiên đau lòng , đưa tay đem cô ôm vào trong ngực , người đàn ông nhắm đôi mắt , kết quả như thế ngay từ lúc đó anh đã dự liệu , chẳng qua là chính mắt thấy cô em gái trong ngày thường nâng niu trong tay như bảo vật , hôm nay lại bị người ta khinh khi coi thường , Giản Trì Hoài thật là ngay cả lòng giết người cũng có , bàn tay anh không khỏi nắm chặt , " đừng khóc . "

" anh ấy không phải đã nói , bất luận em như thế nào cũng sẽ yêu em sao ? bây giờ làm cái gì lại không được đây ? " Giản Lệ Đề hai tay lau lung tung nước mắt, hai bả vai không ngừng run rẩy , " anh , em là làm giải phẫu , nhưng bác sĩ không phải nói em cũng là người bình thường sao ? "

" Lệ Đề , " gương mặt tuấn tú của Giản Trì Hoài dán lên đỉnh đầu em gái , " đó là mắt hắn mù , hắn không xứng với em . "

" không phải như thế , bây giờ tất cả mọi người đều biết , em không đi ra ngoài được , em cũng không còn mặt mũi ......"

Ngực Giản Trì Hoài dường như bị người ta lấp tấm thảm hoa , ức chế khó tiêu , " Lệ Đề , đừng nghĩ như vậy, có anh ở đây , chuyện gì cũng sẽ không xảy ra . "

Giản Lệ Đề hai tay ôm cánh tay của Giản Trì Hoài , Chử Đồng đứng ở tại chỗ , cái nhà này , cô là không dung nhập vào được, không tiến vào được , Tưởng Linh Thục bảo Giản Lệ Đề lên lầu trước , " ngoan , anh con nói tất cả mọi chuyện này anh sẽ giải quyết , con còn không tin anh sao ? "

Giản Lệ Đề cũng là khóc mệt , lời thừa thãi cũng nói không ra , Giản Trì Hoài ôm lấy đầu vai cô đứng dậy , " anh đưa em đi nghỉ ngơi . "

Giản Lệ Đề lúc này là ngoan ngoãn nghe lời , chẳng qua là bước chân loạn xạ , từng bước một đều là đi theo bước đi của Giản Trì Hoài , hai người lên lầu , Tưởng Linh Thục sắc mặt nghiêm túc hướng Chử Đồng liếc nhìn , " chuyện này , là con làm đi ? "

Chử Đồng thẫn thờ lắc đầu , " không phải vậy . "

" bây giờ nói những thứ này cũng vô ích , " Tưởng Linh Thục đứng lên , tầm mắt chống lại Chử Đồng , " con cảm thấy như vậy , đối với chúng ta mà nói là công bằng sao ? "

Chử Đồng há mồm , lời nói tắc nghẹn , khiến cho nửa ngày mới lên tiếng được , " mẹ , con là từng có ý nghĩ như vậy , nhưng cuối cùng con vẫn là bỏ qua , con cũng không muốn thấy Lệ Đề như vậy . "

Tưởng Linh Thục nhẹ lắc đầu , bên khóe miệng kéo lên có chút châm chọc , " con cho rằng mẹ nói bất công , chỉ là đối với Lệ Đề sao ? "

Chử Đồng có chút cảm giác ứng phó không kịp , cô biết lời nói kế tiếp của Tưởng Linh Thục , dù là không phải là tiếng chỉ trích gì nhiều , ít nhất cũng sẽ làm lòng cô đau như dao cắt , quả nhiên , Tưởng Linh Thục giọng trầm trầm , " thời điểm con nghĩ cho chị con , thế nào mà không nhìn tới Trì Hoài ? Năm đó nó đáp ứng cưới con , nhà họ Giản chúng ta ai cũng không đồng ý , chuyện thật nếu truy cứu tới cùng , là có lỗi đối với các người , nhưng con của mẹ đối với người nhà các người , cũng coi như là hết lòng hết dạ , bồi thường hạnh phúc cả đời nó đổi lấy bí mật của em gái nó vĩnh viễn bị chôn vùi , nhà họ Chử các người đây ? Làm được sao ? "

Lời nói bóc trần ra như vậy , tương đương với việc ở trên mặt Chử Đồng hung hăng nện một cái tát , Tưởng Linh Thục trong lòng oán khí càng ngày càng nặng , " bây giờ tốt lắm , đến mức độ cá chết lưới rách rồi , đối với các người có ích lợi gì ? Con xem một chút dáng vẻ của Lệ Đề đi , con có thể ko đau lòng , nhưng là chúng ta bậc làm cha làm mẹ ? Nó là vô tội , nó càng không biết ban đầu tiếp nhận là thận của chị con , xã hội này chính là tàn khốc như vậy , dù sau lưng Lệ Đề có nhà họ Giản , nhưng thân thể nó không hoàn hảo , mới nói một cuộc yêu , liền xảy ra chuyện như vậy , con đem nó phá hủy rồi . "

Tưởng Linh Thục thật là lời nói nặng đến mấy cũng tuôn ra hết , ngón tay Chử Đồng nhẹ động hai cái , để ình không đến nỗi cả người cũng chết lặng , " mẹ , con bất kể mẹ có tin hay không , chuyện này thật không phải là con làm , nhưng đối phương lại rất rõ ràng , nhất định là không có ý tốt . Trong lòng con giãy giụa lắm , nhưng con vẫn là câu nói kia , con sẽ không vì muốn đưa chị con trở về , mà lại đi tổn thương một người vô tội . Con coi Lệ Đề như em gái ruột thịt , em gái ruột của con cùng chị ruột con đặt chung một chỗ , nếu quả thật muốn cân nhắc , con sẽ chọn chị của con . Nhưng chuyện còn chưa tới bước cuối cùng này , con vẫn cho là sẽ có cơ hội chuyển biến khác đi , con xúc động , nhưng cũng không đại biểu con sẽ hành động nông nổi , mẹ , cái tin tức này bị tung ra là do người khác . "

Tưởng Linh Thục nghe được câu này , cũng ko có chút nào động lòng , bà ngồi trở về ghế sa lon , quanh thân cơn thịnh nộ không cách nào phát tiết , con trai duy nhất cưới một cô gái không môn đăng hộ đối , con gái duy nhất , lại bị một tên con trai gia đình tầm thường chê đến đây . Chuyện kế tiếp hơn sẽ làm bà sứt đầu mẻ trán , Giản Lệ Đề ban đầu tiếp nhận giải phẫu , ngay cả người thân thiết trong nhà cũng không biết tình huống này , Tưởng Linh Thục không chịu nổi nhất là bị người khác xoi mói , thế này quả thực là xé luôn mặt của bà , hai tay bà đặt ở trên đầu gối hung hăng nắm chặt , " chuyện này nếu đã xảy ra , tình huống kế tiếp cũng không phải con có thể giải quyết , Chử Đồng , là nhà họ Chử các người không tuân thủ ước định trước , con mệt nhọc Trì Hoài hai năm , cũng nên buông tay . "

Sắc mặt Chử Đồng càng lúc trắng bệch , " con biết . "

" nếu đạo lý này con cũng hiểu , cũng đừng đứng ở nơi này nữa , " Tưởng Linh Thục hướng cô nhìn , " Bán đảo hào môn bên kia , mẹ nghĩ , con cũng không tiện đi về . "

Chử Đồng gật đầu một cái , Tưởng Linh Thục nhìn về đống khăn giấy đã lau phía trên khay trà kia trong lòng lại là một trận rút ra đau đớn , " Chử Đồng , nhà họ Giản chúng ta đối với con thật không tệ , con có thể không có cách nào cảm nhận được loại cảm giác đó , rất nhiều bạn bè hỏi mẹ , vợ của con trai là làm cái gì ? Làm nhà nước ? Làm thương nhân ? Mẹ chỉ có thể cười trừ một tiếng, cũng không thể nói , là bán trái cây đi ? Cho tới nay đều là Trì Hoài không quan tâm , mẹ cùng ba nó thủy chung vẫn canh cánh trong lòng , con cũng đừng nói nó thiên vị Lệ Đề , nếu không có như vậy , cần gì phải tới cưới con ? "

" con biết . " Chử Đồng cổ họng nghẹn ách nói .

Tưởng Linh Thục đứng lên , " mẹ còn muốn đi lên lầu xem Lệ Đề một chút . "

Chử Đồng lấy lại tinh thần , xoay người đi ra ngoài , mỗi một bước cũng đi được rất chật vật , Tưởng Linh Thục nói cũng không phải không có đạo lý , Giản Trì Hoài liều chết muốn bảo vệ bí mật này ko để cho ra ánh sáng , vậy anh ủy khuất cầu toàn cuộc hôn nhân này , thật là một chút xíu ý nghĩa cũng không có .

Tưởng Linh Thục đi tới trên lầu , mới vừa đi tới cửa căn phòng của Giản Lệ Đề , liền thấy Giản Trì Hoài từ bên trong đi ra , anh đóng cửa phòng lại , " mẹ , đừng đi vào , Lệ Đề mới vừa ngủ . "

" chỉ có con mới có thể dỗ dành được nó , lúc mẹ bảo nó nghỉ ngơi một lúc , nó nói gì cũng không chịu . "

Giản Trì Hoài lướt qua bên người bà đi về phía trước , Tưởng Linh Thục hướng bóng lưng của anh nhìn , " Chử Đồng đi rồi . "

Người đàn ông cũng không dừng bước , anh đi tới lầu dưới , bên trong phòng khách không có một bóng người , thật đi rồi .

Chử Đồng gọi xe trở lại nhà họ Chử , Lý Tĩnh Hương không có đi bán hàng , thấy Chử Đồng mở cửa đi vào , bà có chút giật mình , " Đồng Đồng . "

" mẹ , con muốn trở về đây ở . "

" gọi điện thoại cho con thế nào luôn là không nhận a ? "

Chử Đồng đưa tay sờ sờ túi áo , " điện thoại di động không có để trên người , để quên ở phòng làm việc . "

" về đây ở ? " lúc này Lý Tĩnh Hương mới đem chú ý lực thả vào một câu nói trước của Chử Đồng , " cái tin tức trên web đó , có phải con làm ko ? "

" mẹ với ba không biết internet , làm sao mẹ biết ? "

" sáng sớm nay có người thân gọi điện thoại tới , nói là có một tin tức liên quan tới nhà họ Giản ......"

Nhà họ Chử , khó tránh khỏi sẽ có vài thân thích biết mối quan hệ giữa Chử Đồng với nhà họ Giản , mặc dù không phô trương ra ngoài , nhưng sau khi thấy tin tức về nhà họ Giản , trước tiên liền gọi điện thoại tới . Lý Tĩnh Hương thấy Chử Đồng không nói lời nào , lại hiểu rõ cá tính của cô , cái gì cũng làm ra được , bà gấp đến độ chỉ còn thiếu nước chạy vòng vòng , " Đồng Đồng a , con thế nào hồ đồ như thế a , chuyện này không thể làm như vậy !

Chử Đồng nghe lời này , hỏi ngược lại , " tại sao không thể như vậy ? "

" dù sao chúng ta cùng nhà họ Giản là có ước định , bây giờ nháo thành như vậy , còn không biết sau này ......"

" mẹ , " Chử Đồng vô lực cắt đứt lời của bà , " đừng nói nữa , con muốn yên tĩnh . "

" con nhất định là nhất thời hồ đồ ,mau đi giải thích cho Giản Trì Hoài , nếu quả thật chọc giận đến nhà họ Giản , con nghĩ sau này sống làm sao ? Con với Trì Hoài làm sao bây giờ ? "

Hai chân Chử Đồng giống như đổ đầy chì , cô cố hết sức đi tới ghế sa lon trước người ngồi vào chỗ của mình , " coi như không có chuyện này , mẹ cảm thấy con với anh ta cũng có thể thật tốt nói chuyện sau này sao ? "

" vậy con coi như không nghĩ đến mình , nhưng chị của con thì sao đây ? "

Chử Đồng mỏi mệt nhắm hai mắt lại , " không phải là con làm chuyện này . "

" theo tính tình của Trì Hoài , mặc dù như vậy , nó cũng sẽ không đồng ý thả chị con ra ngoài đâu ......"

Chử Đồng nghe được câu này , đứng lên , tại sao tất cả mọi người không tin cô nói ? Bọn họ cũng cảm thấy tin tức ngày đó nhất định là do cô tung ra , Chử Đồng không để ý Lý Tĩnh Hương thao thao bất tuyệt , đi vào trong căn phòng nhỏ . Trong đó có dàn máy vi tính để bàn cũ kỹ , cũng có nối internet , chẳng qua là ba mẹ không cần dùng , cho nên mở ra hai tháng liền tắt đi . Chử Đồng thử liên tiếp tín hiệu chung quanh , thấy cần phải nhập mật mã , cô đánh vào tám số không , thậm chí ngay cả khi lên được , chẳng qua là tốc độ mạng lưới rất tệ , nhưng cũng có thể thích hợp lên internet .

Cô cẩn thận nhìn tin tức ngày đó , không có chèn bất kỳ hình ảnh nào , nhưng đối với chuyện này cả quá trình đều rất rõ ràng , trong tin tức đề cập tới nhà họ Giản ép mua ép bán , nói là cái thận này của Giản Lệ Đề thật ra là giành giật được , nhưng trong lời nói , hoàn toàn không có đề cập tới nhà họ Chử , càng không có nhắc tới Chử Nguyệt Tình .

Chử Đồng cảm thấy kỳ quái , nếu như chỉ là như vậy , nhà họ Giản kia chỉ cần tốn thêm chút thời gian , là có thể che dấu đi , nhưng mục đích của đối phương đến tột cùng là cái gì ? Nếu như dứt khoát một chút đem chị cô cũng dính dáng trong đó , các cơ quan truyền thông lớn kia tất nhiên sẽ cắn chặt lại không nhả , từng tầng một tiến hành bóc trần ra , chuyện mà nhà họ Giản muốn cất giấu mới có thể rõ ràng khắp thiên hạ .

Chử Đồng dựa vào trong ghế tựa , mới đầu cô cho tin tức là do cô viết , chẳng qua là bị người ta lợi dụng tuyên truyền tới trên web , nhưng vừa nhìn kỹ lưỡng , lại chẳng qua là một sự trùng hợp mà thôi . Người kia cũng biết chuyện của chị cô , vậy đối phương làm như vậy , đến tột cùng là mục đích gì ? Chắc là cũng giống như cô , cũng muốn để cho chị cô lấy được tự do đi ?

Giản Trì Hoài từ nhà họ Giản rời đi , một đường lái xe đều ở đây gọi điện thoại , chuyện của Giản Lệ Đề cũng không phải là không thể cứu vãn , dù sao đối phương cũng không bằng không cớ , coi như những chuyện kia đối với nhà họ Giản mà nói là trong lòng biết rõ ràng , nhưng dù sao người ngoài cũng ko biết .

Xe lái vào Bán đảo hào môn , sau khi Giản Trì Hoài xuống xe đi vào trong , tiến vào phòng khách , lúc thấy người giúp việc thuận miệng hỏi , "cô ấy đâu ? "

" Thiếu phu nhân không có trở lại . "

Giản Trì Hoài liếc nhìn bốn phía , anh nhấc chân lên bước đi tới ghế sa lon trước mặt ngồi vào chỗ của mình . Trong đầu lúc này rất tỉnh táo , càng thanh thanh tỉnh , lại càng dễ dàng nghĩ đến tâm sự ngổn ngang trong lòng. Anh và Chử Đồng hôm nay đi tới bước này , thật là chuẩn bị không kịp , anh có kiên trì của anh , mà cô cũng có lập trường của cô .

Giản Trì Hoài xoay xoay nhẫn cưới trên ngón áp út , gân mạch thẳng tới trái tim hơi xúc động , anh đem chiếc nhẫn hướng bên ngoài tháo ra , nhưng đến chỗ khớp xương , lại đẩy trở về , kéo tới kéo lui mấy lần , người đàn ông thần sắc lạnh lùng nhìn chằm chằm nơi nào đó , anh cũng cảm thấy mình kỳ quái , anh thế nào liền không có một chút dũng khí đem chiếc nhẫn tháo xuống đây ?

Cuộc hôn nhân bị gượng ép buộc chặt này , từ lúc nào trong mắt anh lại có hẳn một phần quý trọng trong đó ? Muốn anh buông tay , muốn anh ly hôn , đó là vạn vạn lần không thể nào , lại chưa nói tới quy củ rách đó của nhà họ Giản , nhưng liền chính anh mà nói , anh từ trước đến giờ ko biết phấn khởi như thế nào mà tới , mà phấn khởi của anh , chính là giữ lại Chử Đồng , dù là hai người xé rách mặt nhau, chiến đấu dây dưa ko phút ngơi nghỉ , anh cũng không sợ !

Chử Đồng nằm lỳ ở trên giường , ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa , Lý Tĩnh Hương đem cửa đẩy ra , " Đồng Đồng , điện thoại của con . "

" ai tìm con ? "

" Trì Hoài . "

Chử Đồng động cũng không động , Lý Tĩnh Hương có chút nóng nảy , " Trì Hoài nói , muốn nói chuyện với con một chút về chuyện của Tình Tình . "

Chử Đồng lập tức từ trên giường đứng lên , cô đi tới phòng khách , cầm lên ống nghe điện thoại bàn , " alo ? "

" không phải là muốn bảo tôi thả chị của em ra sao ? "

Chử Đồng tay cầm ống nghe chợt căng thẳng , " anh đáp ứng ? "

" em nghĩ qua nếu để cho chị em ra ngoài hậu quả ra sao chưa ? "

Chử Đồng cho là Giản Trì Hoài nói về chuyện của Giản Lệ Đề , " anh yên tâm , cả nhà tôi sẽ không hề đề cập tới hai chữ Lệ Đề , sẽ không liên lụy đến cô ấy . "

" em nghĩ sai lầm rồi , " người đàn ông giọng hiền hoà mát lạnh , " cái ước định này một khi phá hỏng , tất cả mọi chuyện kia cũng sẽ phát sinh biến hoá nghiêng trời lệch đất , nhà họ Giản đã cho các người hết thảy , tôi đều có quyền thu hồi , bao gồm nhà, cửa hàng, còn có cuộc hôn nhân của chúng ta , em cảm thấy đáng giá không ? "

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi