TU LA GIỚI CHÍ TÔN

- Võ Thừa. Ngươi là người của thế lực nào ở Huyền Linh? Là Võ Vương Chi Địa sao?

Võ Thừa nhìu mài. Võ Vương Chi Địa một địa phương hoàng toàn không có trong hiểu biết của hắn. Thấy biểu hiện của Võ Thừa vẩn thờ ơ lạnh lùng không trả lời mình, Tư Mã Cố Bằng hừ lạnh.

- Hừ.. Võ Vương Chi Địa thì sao chứ?hôm nay nếu cản đường chúng ta ngươi phải chết không thể nghi ngờ.

Võ Thừa lắc đầu nói.

- Không phải ta cản đường các ngươi...

Khí thế hắn bắt đầu kéo lên cùng với lôi vân càng lúc càng dài đặc trên bầu trời kéo đến.

- Mà là các ngươi cản con đường mà ta muốn bước tới.

Ầm... một tia sét đầu tiên đánh xuống đánh thẳng lên một chuyến thuyền cấp Địa Trạch khiến cho nó vở nát thành trăm nghìn mảnh nhỏ, cùng với những người trên thuyền trừ một vài người tu vi cao nhanh chóng thoát thân còn lại đều bị đánh thành cặn bã.

- Xong lên phá trận pháp kia.

Tư Mã Cố Bằng hạ lệnh người của hắn bắt đầu tấn công vào trận pháp Tinh Gia bố trí. Riêng hắn hư không mở một trảo rút ra một thanh trường thương long lanh ánh bạc chỉ về phía Võ Thừa hét lớn một tiếng rồi xong thẳng về phía Võ Thừa. Trên đầu hắn xuất hiện một miến ngọc giản mang theo khí tức cổ xưa tảng ra từng đợt sóng rợn nhu hòa phủ xuống toàn thân hắn, thỉnh thoảng có tia sét đánh xuống giống như bị ngọc giản kia hoàng toàn hấp thụ không ảnh hưởng hắn chút nào.

- Thì ra là Dung Lôi Ngọc, trả trách lại mạnh mồm như vậy.

Tinh Gia xa xa đứng chấp tay sau lưng nói.

- Dung Lôi Ngọc, là do Lôi Độc Phong chúa sau khi lột sát hình thành, có thể hấp thụ bất kì loại lôi điện nào, hắn đã lấy món pháp bảo đó từ tay cúng ta,

Độc Thiên Lão Quỷ nắm chặc tay nhìn món pháp bảo lơ lững trên đầu Tư Mã Cố Bằng nói.

- Hủm....

Tinh Gia ngẩn ra một cái sau đó đưa ánh mắt có phần quái dị nhìn Độc Thiên Lão Quỹ khiến mặt mo của lão xém tí không kìm được mà đỏ ửng lên.

- Cái này Tinh Gia a. Lúc trước vụ ngài bị Ông đốt là hiểu lằm mà thôi. Tổ tiên chúng ta có huyết mạch đặc thù, cho nên có thể nuôi những loài dị chủng đặc biệt như Lôi Độc Phong kia.

Tinh Gia tráng cũng sấp nổi gân xanh hắn nhớ đến hoàng cảnh bản thân bị Ông đốt cho khổ không thể tả hận không thể một tát đập vào mặt lão già trước mặt.

- Hừm hừm hừm... bụp bụp bụp..

Con khỉ đang đứng bên cạnh nghe hiểu tiếng lão quỷ nó không ngừng dậm chân la hú đập tay vào ngực bộ dạng rất là bị oan ức. Lão Quỷ nhìn con khỉ cùng Tinh Gia thì xoa xoa tay chỉ biết gượng cười cho qua chuyện.

- Đánh rồi.

Đột nhiên Hồ Nguyệt Nương lên tiếng chỉ thấy phía xa xa hai đạo lưu tinh va vào nhau, tiếng va đập của binh khí cùng tia lửa bắn ra như pháo sáng giữa màng đêm.

Một người hai tay cầm Rìu Khiên, cơ thể màu đồng đôi mắt tử vi màu ngọc bích, một người khoát trên người một thân chiến giáp màu bạc trường thương dài 2m cũng màu bạc, uy phong lẫm liệt. Phía trên không trung là lôi vân bảy màu không ngừng lưu động liên tục đánh ra các loại tia sét màu sắc khác nhau khiến cho cả một vùng thiên địa như ở một giới vực hoàn toàn xa lạ.

Chiến đấu trong hoàng cảnh như thế này thì cũng chỉ có những cường giả thuộc hàng quái vật mà thôi.

- Đinh Đinh Đinh.. Oành...

Một tia sét mạnh bạo bổ thẳng vào cơ thể Võ Thừa khiến cho hắn nhe răng nhếch miệng lảo đảo lùi về sau cùng lúc đó công kích mạnh bạo sắc bén như vũ bảo của Tư Mã Cố Bằng đánh tới.

Xoẹt Xoẹt....

Võ Thừa liên tục bị vài vếch chém lên tay và ngực tuy không sâu như bắt đầu đã có dấu hiệu rỉ máu trên y phục có phần rách nát của hắn.

Rỏ ràng hắn đang ở thế hạ phong.

- Ha ha ha.. luyện thể thì sao? Thiên Phiêu Thương của ta có thể xuyên qua kim thiết cứng rắng nhất trên đại lục này, cơ thể ngươi dù sao cũng chỉ là cơ thể của một con người mà thôi.

Tư Mã Cố Bằng cười lớn, lại tiếp tục tung chiêu liên hoàng đánh tới thế không thể đở.

Bong... Ầm...

Võ Thừa bị một thương quét ngan mặt dù đã dùng khiên của đón đở nhưng chung quy vẩn bị đánh khảm sâu vào một ngọn núi đất đá đổ sụp, sau đó là hơn 10 tia lôi điện giáng xuống.

Ầm ầm ầm...

Khói bụi mù mịt,

- Muốn gọi lôi phạt ra để cản bước chân của ta sao? Ngươi cũng quá ngây thơ rồi. Kết thúc ở đây thôi. Liệp Sát Phá Thương.

Vút....

Chiến thương màu bạc như hóa thành một con giao long từ tay Tư Mã Cố Bằng hắn ném mạnh một cái chiến thương lau đi mang theo linh lực cuộn trào hình thành một đầu giao long há lớn tốc độ xé nát cả không gian, ẩn ẩn có thể nghe thấy một đầu giao long rầm gú...

Ầm.....

- Kết thúc rồi.... hủm...

Đột nhiên đôi đồng tử Tư Mã Cố Bằng co rụt lại, một cảm giác nguy cơ chưa từng có vụt qua thần thức của hắn.

Xoẹt......

Một đạo hồng quang từ trong vách đá xong ra tốc độ còn nhanh hơn cả giao long do chiến thương phóng đến, Tư Mã Cố Bằng thấy rõ đó là một con Xích Huyết Kì Lân thực sự, không hư ảo như giao long của hắn, tuy chỉ nhỏ giống như còn ở thời ấu kì nhưng nó chỉ há cái miệng to như chậu máu đớp một cái giao long kia giường như phát ra tiến rào gú thê lương,

Rắc một tiếng con giao long tang tành thành từng mãnh nhỏ, cây trường thương màu bạc lúc trước thế không thể đở linh tính hùng mạnh bây giờ lại bị một con kì lân nhỏ bằng một con chó bình thường gậm ngan thân, con kì lân gầm gừ lắc lắc cây trường thương trên miệng giống như đang gậm một khúc sương ngon lành.

Hực...

Âm thanh buồn bực từ trong cổ họng Tư Mã Cố Bằng vang lên hắn đưa tay lên ôm ngực lão đảo một cái khóe miệng tràng máu tươi. Hiển nhiên vừa rồi sự câu thông giữa hắn và thanh thương sinh sinh bị chặc đứng khiến hắn bị phản phệ.

Giơ tay lên lau vết máu nơi khóe miệng hắn thốt lên hai từ.

- Hồn Binh...

Hồn Binh, binh khí có thể đã thương trực tiếp đến linh hồn. Phải biết rằng vủ khí mạnh nhờ có linh tính cùng chủ nhân tương liên, nếu một trong hai bị gặp chuyện sẽ ảnh hưởng đến đối phương, mặt dù không nguy hiểm tánh mạng nhưng chiến lực sẽ bị giảm đi vô cùng đáng kể.

Võ Thừa nhìn hành động giống như chó nhà của con kì lân kia hắn cũng ngẩn ra một cái, thật sự không biết nó thích cái gì lại ôm lấy cây trường thương kia không ngừng lím láp nước miếng cũng đã dính đầy cả rồi. Hắn lắc đầu ngẩn đầu nhìn lên không trung. Lúc này lôi phạt dường như cũng đã đến cao trào. Lại nhìn về phía Tư Mã Cố Bằng xa xa không nghỉ thêm nửa hắn liền xong thẳng về phía cánh quân của Tư Mã Cố Bằng đang không ngừng tấn công lên màng linh trận của Tinh Gia bố trí.

- Ngươi dám...

Gương mặt Tư Mã Cố Bằng trở nên hung tợn, hắn há mồm nén vài viên đan dược vào miệng sau đó không ngừng đủi theo phía sau Võ Thừa. Nhìn cảnh này thì là một đủi một chạy thế nhưng đều khiến cho Tư Mã Cố Bằng tức muốn bể phổi là lôi kiếp phía trên trời không ngừng đánh xuống, làm cho tốc độ hắn không bằng được người phía trước, lại đánh cho từng chiếc chuyến thuyền dưới trướng hắn không ngừng vở nát. Chỉ không đến 1/3 nén nhan đã có hơn 8 chiếc chuyến thuyền cấp Địa Trạch vở nát, 1 chiếc cấp Sử Khôi bị hư hại nặng nề cái kiểu này muốn tu sửa thì cũng kể như mua mới. Linh Thạc là thứ tiền tệ hiện hửu để đo lường sự hùng mạnh của một thế lực. Chuyến thuyền cũng được các thế lực dùng linh thạch để trao đổi.

Một chiến chuyến thuyền cấp Sử Khôi tương đương gần 10 chiếc cấp Địa Trạch con số này sẽ nhân lên gắp 50 lần so với chiến thuyền cấp Thiên Sỹ. Tư Mã Cố Bằng là Phó Tông chủ Vạn Độc Tông cũng chỉ có gia sản lớn nhất là một chiếc cấp Thiên Sỹ mà thôi.

Đắc đỏ là thế, nhưng nhìn gia sản của mình gây dựng đang bị người ta gọi lôi kiếp đánh cho từng chiếc từng chiếc vở vụng trước mặt giống như một người chơi đồ gốm bị người ta không ngừng đập từng món mà mình yêu thích bỏ cả gia tài bản thân dày công sưu tầm được. Cảm giác đó khỏi nói cũng biết.

Tư Mã Cố Bằng hắn lúc đầu thì còn giữ được bình tỉnh không ngừng đánh ra từng đợt công kích mạnh bạo hồng giết chết đối phương, thế nhưng sau một hồi ra tay không có kết quả ngược lại nhìn thấy từng chiếc chuyến thuyền dưới trướng sụp đổ trong bụng hắn bắt đầu xuất hiện lửa nóng. Đều khiến hắn càng khó hiểu là người này giống như không cần mạng, phải biết rằng càng nhiều người trong khu vực lôi kiếp thì dẩn phát thiên lôi sẽ càng kinh người, Thiên Đạo vốn không dung từ một ai, giống như một lặp trình không thể thay đổi, không ai được phép giúp đở người mà lôi kiếp giáng xuống, đều đó là vô nghĩa, thế nhưng lúc này lại là một chuyện khác.

- Tên khốn khiếp, ta phải giết ngươi....

Hắn hét lớn bản thân như hóa điên đẩy nhanh tốc độ đuổi theo Võ Thừa đang không ngừng duy chuyển. Về phía các chuyến thuyền kia khi lôi kiếp dáng xuống khỏi nói cũng biết số phận của những người bên trong đó.

- Ha ha ha ha.. cái kiểu này ta thấy quen quen.. giống tự lấy đá đập vào chân a. Đội quân này có lẽ chưa vào được truyền tống kia thì đã không còn được mấy.

Tinh Gia vổ đùi cười đắc ý, hắn không biết mồ hôi lạnh trên người Độc Thiê cùng Nguyệt Nương đã toát ra, lôi kiếp càng lúc càng dày đặc giống như tận thế bởi vì nó cảm nhận được số người bên dưới nó.

- Tinh Gia.. lôi kiếp kia. Võ Thừa hắn không sao chứ.?

Hồ Nguyệt Nương mài liều khẻ nhíu vén mái tóc đen huyền của nàng lên tai dò hỏi Tinh Gia.

Lúc này Tinh Gia mới khục Khục một cái rồi chấp tay sau lưng hít sâu một hơi..

Cả Độc Thiên Lão Quỷ cùng Hồ Nguyệt Nương như muốn nín thở để nghe câu nói tiếp theo của Tinh Gia.

Vài giây sau hắn lên tiếng.

- Ta cũng không rõ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi