TƯ LỆNH LẤY QUYỀN MƯU THÊ



Đây..

Đây tính là tỏ tình sao?
Trái tim của Úy Ương không hiểu sao đập có chút loạn.
Hắn của kiếp trước sẽ không nói những lời bá đạo khiến người ta cảm thấy sợ hãi này, nhưng hắn của hiện tại, hiểu được giải thích, cũng hiểu được tôn trọng người.

Chỉ là loại tôn trọng này của hắn, vẫn cứ rất bá đạo.

Nghe mà xem a, không thỉnh cầu, mà là trực tiếp áp đặt cho cô.
"Để em làm bạn gái anh?" Cô hỏi lại, "Anh có hỏi qua em có đồng ý hay không à?"
Mộ Nhung Trưng nhíu chân mày, bọn họ dường như chạm tới một vấn đề cực kỳ mẫn cảm.
"Tứ thiếu, quan hệ giữa chúng ta vẫn luôn là không công bằng.

Nếu em không phải là tình nhân, thế em cũng là thứ anh độc chiếm, anh dám để em tự mình lựa chọn một lần không?"
Cô nhìn thẳng, ánh mắt mang khiêu khích.
Mộ Nhung Trưng mặt không biểu cảm: "Không cho, em chỉ có thể làm bạn gái ta, hoặc là bà Mộ..


Ta không có khả năng cho em quyền chọn lựa, cả đời này, ta chính là cùng em dây dưa đấy."
Ngữ khí bá đạo cỡ nào.
"Vì sao? Nói lý do ra." Cô nhìn chằm chằm hắn nói lớn: "Em chán ghét anh không minh không bạch.

Em càng chán ghét bản thân muốn loạn lên làm rõ ý tứ của anh.

Mộ Nhung Trưng, hôm nay, anh nhất định nói rõ cho em, vì sao anh muốn dây dưa cả đời với em?"
Ánh mắt Mộ Nhung Trưng thâm trầm, duỗi tay ôm cô vào lòng, nhìn tâm tình kích động của cô, nhẹ nhàng nói: "Em rõ ràng biết rõ, lại cứ nhất định ép ta chính miệng nói ra?".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi