TỪ TU CHÂN GIỚI XUYÊN ĐẾN NĂM 1971


Hứa Hoan Ngôn thấy vậy cũng có chút không ngờ đến, nghĩ một chút đến trù nghệ của nguyên chủ, đúng là không tồi, nhưng so với cô vẫn có chút khác biệt, cô đã nghiêm túc học qua, từ việc để lửa thế nào, kỹ thuật xắt rau ra sao, nên dùng nồi nào, hơn nữa dưới tình huống gia vị khan hiếm, cô cũng làm được.

Năm rưỡi chiều trời đã tối mịt, mùa đông nên trời tối rất nhanh, Chu Linh Mẫn và Lý Quế Lan đã về.

Lý Quế Lan nhặt củi đốt lửa bỏ hết vào trong phòng bếp.

“Bà nội, tối nay để con nấu cơm cho.

”Hứa Hoan Ngôn nhìn ánh mắt tha thiết của Hứa Cao Hưng và Hứa Hoan Thịnh mà nói thẳng.

Lý Quế Lan thấy cháu gái thật sự khỏe rồi mới cởi chìa khóa đưa chìa khóa cho cô.

Hứa Cao Quốc nghe được chuyện hôm nay Hứa Hoan Ngôn nấu cơm, liền mau chóng chạy tới.

“Ha ha, để em nhóm lửa cho chị.

"Cậu cũng chờ lâu lắm rồi.

Hứa Hoan Ngôn nhận ra mấy đứa nhóc này thật sự rất ngoan, còn thích ăn, trong nháy mắt cô liền cảm thấy đây chính là thế giới mình nên ở, nếu cô nấu cơm ở Tu chân giới, bọn họ đều cho rằng đây chẳng phải việc đoàng hoàng gì.


“Đi, đi nấu cơm thôi.

”Hứa Hoan Thịnh và Hứa Cao Hưng hoan hô một tiếng rồi đi theo đến phòng bếp.

Hứa Hoan Ngôn mổ bụng ba con cá nhỏ kia, cạo vẩy cá, động tác rất thuần thục, giống như nước chảy mây trôi.

Hứa Cao Hưng và Hứa Hoan Thịnh dùng ánh mắt trông mong đừng bên cạnh cô nhìn nhìn.

Hứa Hoan Ngôn thu dọn xong, trước tiên dùng muối ướp một lúc, sau đó để sang một bên.

Ba quả trứng vịt kia chỉ dùng một quả, đánh ra bát, dùng đũa nhanh chóng quấy tản ra, Hứa Cao Quốc đã rửa nồi sạch sẽ, sau đó bắt đầu nhóm lửa ở phía dưới.

Bên này Hứa Hoan Ngôn cũng rất nhanh tay, hôm nay bọn họ tìm rau dại mùa đông, cây hoa nhỏ ăn được, rất có sức sống, đều là thứ tốt.

Lại lấy ra một củ khoai lang đỏ trong ngăn tủ, trong thôn có nhiều loại khoai lang đỏ, nên miến khoai lang đỏ cũng rất nhiều, nhà nào cũng có, nhưng dường như bọn họ đều không trồng thứ này, bởi vì xào rau ăn không ngon, làm canh lại không biết chế biến thế nào, rất nhiều nhà đều là ngâm cho mềm ra, sau đó nấu ăn.

Thật ra, làm như vậy cũng ăn rất ngon, nhưng phải dựa xem cách nấu như thế nào mới được.

Hứa Cao Quốc nhìn thấy miến liền buồn bã.


“Chị Hoan Ngôn, có thể đừng ăn cái này được không?”Cậu thật sự ngán ăn cái này rồi.

Hứa Hoan Ngôn không để ý đến cậu, vẫn làm như bình thường.

Hứa Cao Quốc chỉ thở dài một cái rồi đành phải nhận lệnh tiếp tục nhóm lửa.

Hứa Cao Hưng cũng lấy một cái nồi nhỏ đang treo chuẩn bị nấu.

Hứa Hoan Ngôn cho một thìa mỡ nhỏ vào đáy nồi, sau đó bắt đầu xào một ít rau dưa, rồi đổ nước vào, đậy nắp nồi lên.

Hứa Cao Quốc nhìn trong nồi chỉ có rau dại, trong lòng có chút thất vọng.

Hứa Hoan Ngôn bắt đầu chiên mấy con cá nhỏ, loại cá này dường như lớn lên ở con sông nhỏ bên sườn núi nên không có mùi tanh, cô chiên vàng hai mặt rồi đổ nước vào.

Nước trong nồi đã sôi, cô cho miến vào, chờ cho miến mềm ra liền đập trứng gà vào.

Cuối cùng, một nồi canh nhìn thấy toàn là trứng gà.

Thoạt nhìn món ăn trông rất là đẹp, trứng gà chín rất nhanh, cô liền cho muối, bây giờ trong nhà cũng chỉ có loại gia vị này, sau đó cho thêm một giọt dầu mè, trong nháy mắt mùi hương từ trong phòng bếp tản ra, loại hạt dầu mè này không cần cho nhiều cũng rất thơm.

Một nồi canh nóng hôi hổi được bắc ra.

Hai người Lý Quế Lan và Chu Linh Mẫn đang ngồi nói chuyện cũng bị hấp dẫn bởi mùi thơm mà đi tới.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi