TỬ TÙ CỦA NỮ VƯƠNG


Tối hôm đó Hoạ Y cho triệu tứ công chúa đến Di Hoà điện để hỏi nàng có đồng ý chuyện hôn sự hay không, nàng nhìn ra Y Nguyệt đang có cảm tình với Lưu Nam Di nhưng giữa thích và kết nghĩa trăm năm là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Nàng không muốn muội ấy chỉ vì cảm xúc nhất thời mà quyết định sai lầm.

Hơn nữa lúc trước, muội ấy còn yêu Lữ Vỹ Kỳ đến như vậy.

Y Nguyệt bước vào Di Hoà điện, vẫn chưa biết gì về chuyện liên hôn.

Hoạ Y rời ghế rồng xuống bàn nhỏ ngồi đối diện với Y Nguyệt nhỏ giọng nói.

- Hôm nay ta gọi muội đến đây là để lấy ý kiến một việc.

Y Nguyệt căng thẳng, có vẻ như sắp có chuyện gì lớn lắm.

- Đô đốc tướng quân của Quang Dao quốc đến đây xin được cầu thân, muốn kết mối trăm năm giữa muội và Lưu Nam Di, muội thấy thế nào.

Y Nguyệt hai mắt mở to, tim đập thình thịch, nàng là nghe nhầm có phải không?

- Hoàng tỷ, tỷ nói thật sao?
Hoạ Y gật đầu.

- Muội đồng ý.

Y Nguyệt đã thích Lưu Nam Di từ cái hôm hắn ngã ở đây còn đi tìm nàng bắt nàng thề thốt, thời gian lâu dài trao đổi qua lại nàng lỡ mến hắn lúc nào không hay.

Nàng còn lo hắn mang dòng máu Quang Dao nên đoạn tình cảm này sẽ bị ngăn cấm nhưng bây giờ chính miệng Hoàng tỷ hỏi nàng, nàng làm sao còn không nắm bắt cơ hội.

- Muội đã suy nghĩ kĩ chưa?
Hoạ Y cũng không ngờ nhanh như vậy Y Nguyệt đã có câu trả lời, dường như muội ấy muốn lâu rồi chỉ chờ nàng hỏi nữa thôi.

Y Nguyệt nắm tay Hoạ Y mặt mày sáng rực nghiêm túc trả lời.

- Muội còn đặt xong tên cho đứa trẻ của bọn muội rồi, lúc đó hoàng tỷ sẽ là cô cô.

Còn đặt xong cả tên, Hoạ Y bật cười lắc đầu, muội ấy vẫn vô tư hồn nhiên như vậy.

Tối hôm ấy Hoạ Y và Lữ Vỹ Kỳ nằm trên mái ngói ở Cảnh Nghi cung, trăng đêm nay sáng và tròn vành vạnh.

Hoạ Y gối đầu lên bụng Lữ Vỹ Kỳ hít hương đêm trong lành vào phổi.

Lữ Lỹ Kỳ bận bịu xem chỉ tay cho nàng, hắn nghe Hàn thái y nói muốn biết nữ nhân có sinh nhiều con hay không phải xem đường chỉ tay nhưng hắn không tin, đường chỉ tay thì liên quan gì tới "chỗ đó."
Hoạ Y ngắm trăng chốc chốc lại thở dài, Lữ Vỹ Kỳ hôn lên tay nàng một cái rồi hỏi.

- Ai dám làm nương tử của ta phiền não, nói cho ta nghe ta sẽ không tha cho kẻ đó.

Hoạ Y chậc lưỡi thở dài thêm một cái rồi mới nói.

- Hôm nay Lưu Thuần Khanh tới xin liên hôn, ông ấy muốn xin gả Y Nguyệt cho Lưu Nam Di.


- Có phải quần thần trong triều không chấp nhận đúng không?
Chuyện dòng tộc hai nước yêu nhau xưa giờ đều không thể, nếu không ở cạnh nhau để vụ lợi thì cũng chẳng có kết cục tốt, giống như nàng và hắn vậy, tình cảm này chẳng được ai công nhận cả.

- Không phải, mọi người nhất trí nếu Y Nguyệt đồng ý thì không có gì để bàn nữa.

Y Nguyệt cũng đã đồng ý rồi.

- Vậy thì tốt rồi nhưng nếu như vậy thì có phải ta và nàng cũng sẽ được có đúng không?
Lữ Vỹ Kỳ nhìn nàng đầy mong đợi, nếu Y Nguyệt có thể gả cho một chỉ huy sứ nhỏ bé, thì một thái tử như hắn cũng có thể xin kết trăm năm với nàng.

Hoạ Y lại thở dài vuốt ve khuôn mặt của hắn, giọng nàng buồn buồn cất lên.

- Nhưng chàng đã chết rồi.

Lữ Vỹ Kỳ giật mình, đúng rồi, Lữ Vỹ Kỳ đã chết rồi, bây giờ hắn đột nhiên xuất hiện thì thiên hạ sẽ nhìn nàng bằng ánh mắt gì, đúng là nghiệt ngã.

- Hôm nay thiếp hỏi ý kiến của Y Nguyệt, muội ấy còn hào hứng nói với thiếp là đã đặt xong tên cho con của hai người họ rồi.

Liên hôn cũng được, gả đi cũng được, nàng chỉ sợ tính cách vô tư của Y Nguyệt sẽ không tự bảo vệ được mình.


Nàng thì đang rầu rĩ, Lữ Vỹ Kỳ lại rất bình thản, hắn sờ sờ tai của nàng tỉnh bơ nói.

- Ta cũng đã đặt xong tên hài nhi của chúng ta rồi, muội muốn nghe không?
Hoạ Y ngẩng đầu nhìn hắn, nàng nói Y Nguyệt lo xa chàng còn lo xa hơn cả Y Nguyệt.

- Có phải chàng rảnh rỗi quá mức rồi không, hay là ngày mai thiếp đưa chàng tới thái y viện, bảo Hàn thái y chỉ cho chàng tạo ra loại thuốc mới.

Lữ Vỹ Kỳ ngồi dậy ôm nàng vào lòng, hôn lên má thắm một cái thật lâu.

- Ta đùa thôi, ta chỉ cần ở cạnh nàng là đủ rồi nhưng mà Y Nguyệt đã trưởng thành rồi nàng đừng nên lo lắng quá, nàng cũng không thể bảo vệ muội ấy cả đời được.

Đúng vậy, Y Nguyệt lớn rồi nàng cũng không thể dang tay ôm lấy mãi đã đến lúc có một vòng tay khác thay nàng bảo vệ muội ấy rồi.

Hoạ Y ngã vào vai Lữ Vỹ Kỳ, cả hai đan tay vào nhau, nghĩ về tương lai phía trước, họ có cặp có đôi, có người lo cho chuyện hôn ước còn hai người cả việc ngắm trăng cũng lén lút.

Nàng thì không sao, chỉ thấy thiệt thòi cho chàng, rất nhiều lần Hoạ Y nghe Lữ Vỹ Kỳ nhắc đến đứa bé, có phải chàng cũng muốn có một hài nhi cho mình không?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi