TUI GIỎI ĐỂ TÔI LÊN

Lộ Bá Nguyên đặt tay lên bàn phím một lát rồi mới gõ chứ.

[ Anh Q vô địch vũ trụ: Đúng vậy. ]

[ Nhìn tui thao tác là được: À. ]

[ Nhìn tui thao tác là được: Vậy quà tặng là ổng bấm nhầm đúng không? ]

[ Nhìn tui thao tác là được: Tui có thể trả lại tiền cho ổng ]

Lộ Bá Nguyên nhớ tới ngày đó Tiểu Bạch ca thán về Soft, nói cậu yêu tiền như mạng, chỉ cần tặng quà cho cậu cho dù bất cứ ID khó nghe mấy cậu đều sẽ đọc lên cảm ơn.

[ Anh Q vô địch vũ trụ: Không cần ]

Giản Nhung đánh một câu hỏi lần nữa, nhìn thấy mình quá dài dòng trong khung chat, vì thế nhẫn nhịn xóa đi.

[ Nhìn tui thao tác là được: Nghe thấy âm thanh không ]

Để tiện cho người chơi giao lưu, LOL có thiết lập đàm thoại, Lộ Bá Nguyên lướt mắt thấy microphone của Soft đang lóe sáng.

Anh thay tai nghe của điện thoại di động, vừa đeo xong chợt nghe âm thanh bên kia gõ bàn phím, tiếng động không nhỏ.

[ Anh Q vô địch vũ trụ: Nghe rõ ]

“Âm thanh có lớn không? Tui vừa tắt live, lười chỉnh âm thanh.” Soft lên tiếng hỏi.

Lộ Bá Nguyên phát hiện giọng cậu nói chuyện rất khác khi mắng người ta, chửi mắng thì dùng giọng điệu khiêu khích châm chọc còn khi nói chuyện bình thường thì giọng lại dễ nghe hơn.

[ Anh Q vô địch vũ trụ: Không có ]

Giản Nhung nhướng mày: “Ông không có mic hả?”

[ Anh Q vô địch vũ trụ: Bị hư rồi, có vấn đề không ]

Đối với Giản Nhung mà nói đánh đơn hay đánh đôi chẳng khác gì mấy, cậu mở mic cũng chỉ là lười gõ chữ, đối phương có thể nói hay không cũng chẳng sao cả.

“Không sao.” Giản Nhung nói, “Chọn vị trí đi.”

Trước khi từng game thủ tiến vào trận đấu đều phải chọn vị trí chính mình muốn chơi, để tránh mấy game thủ muốn cướp vị trí mà cãi nhau.

Mùa thi đấu này Giản Nhung chưa chơi ID trong nước, tài khoản này vừa mới Kim cương III, xếp trận cũng không cần chờ lâu, vài giây là có thể xếp vào trận mới.

Vừa tiến vào là giao diện cấm tướng, Giản Nhung chưa từng cấm tướng, trực tiếp bỏ trống Ban (cấm), hành vi này tựa như nói “Tao không sợ tướng nào hết.”

Cậu vừa ngẩng đầu lên, đã thấy đồng minh cậu Ban (cấm) mất Zed.

Ông cứ chơi đường trên đi, mắc gì Ban (cấm) tướng đường giữa làm gì?

Giản Nhung cau mày vưa định hỏi đã thấy ID “Anh Q vô địch vũ trụ” gõ hai chữ: JG.

Giản Nhung hỏi: “Ông không chơi đường trên sao?”

[ Anh Q vô địch vũ trụ: Chơi chán rồi ]

Giản Nhung “À” một tiếng. Vài giây sau, tướng bị cấm của hai bên toàn bộ hiện ra.

Zed, Yasuo, LeBlancn Talon đều bị cấm dùng.

[ Đệ nhất tặng đầu: slot 4 là Soft? ]

Giản Nhung nhìn lướt qua ID, lạ mắt, không nhận ra.

[ Nhìn tui thao tác là được:? ]

[ Đệ nhất tặng đầu: Tướng của ông chơi đều bị cấm hết rồi, không phải là ông muốn đổi vị trí với tui đó chứ, ông đánh SP không? ]

[ Nhìn tui thao tác là được: Tướng tui chơi còn nhiều hơn ông chơi ]

[ Đệ nhất tặng đầu: …]

Giản Nhung là người chọn tướng cuối cùng, trong thời gian chờ đợi cậu bấm ra ngoài vào trang tin tức, rồi quay lại thì những người khác đã chọn tướng xong rồi.

Cậu nhìn đội hình, chọn Syndra.

[ Đệ nhất tặng đầu: Ông cầm Syndra đánh với tiểu nhân ngư (tướng Fizz) hả? Đối phương khắc chết ông luôn đó ]

[ Đệ nhất tặng đầu: Ông đánh nhiều trận rank thấp như vậy, còn đánh được rank Kim cương không đó? Đây là trận sinh tử cuối cùng để tui leo rank đó, đừng hãm hại tui đó người anh em. ]

E rằng đánh leo rank đến mức tự kỷ luôn rồi, SP này nói đặc biệt nhiều, đừng nói Giản Nhung mà đến những người khác cũng cảm thấy phiền.

Chỉ là SP này nói cũng không phải hoàn toàn sai, theo cách nhìn của tướng đường trên, giai đoạn đi dường của Syndra quả thật không thích hợp đánh với tiểu nhân ngư.

Nhưng Giản Nhung là ai, bình thường chơi nhiều năm như vậy, cậu đã nghiên cứu đổi máu tường tận hơn người khác, một đường farm đến cấp 6, cậu vậy mà ăn không mệt nghỉ, chỉ số farm thậm chí còn nhiều gấp 10 lần so với Fizz.

Vừa đánh một trận cấu máu đối phương, Giản Nhung vô thức muốn gọi JG tới gank, mới vừa mở miệng đã ngưng lại.

Lúc này, một âm thanh tín hiệu bỗng nhiên vang lên – – [ Anh Q vô địch vũ trụ đang trên đường. ]

Trong game người chơi có thể gửi vài tín hiệu đơn giản, “XX đang trên đường” là một trong số đó, ý là đồng minh đang chạy tới. Giản Nhung mới phát hiện, JG đội ngũ bọn họ Lee Sin đã tiếp cận trụ ngoài quân địch ở đường sông.

Kỹ năng đâm lao của Tiểu nhân ngư nháy mắt nhắm tới, Lee Sin theo đường sông nháy mắt nhảy ra tung cước đá Tiểu Nhân ngư tới trước mặt Giản Nhung. Đồng thời, Giản Nhung nhanh chóng lợi dụng kỹ năng quẳng cầu (*) khiến cho quân định bị làm chậm, phối hợp dmg của Lee Sin hoàn tất giết chết.

(*) Lee Sin dùng skill Nộ long cước hất đối phương về sau.

(*) Theo tui nghĩ là skill Ý lực của Sydra (phím W)

Niệm lần đầu: Chộp lấy Quả Cầu Bóng Tối đã chọn hoặc lính địch hay quái rừng gần Syndra trong 5 giây. Nếu không chọn mục tiêu nào thì sẽ chọn Quả Cầu Bóng Tối gần đó nhất.

Niệm lần hai: Quẳng Quả Cầu Bóng Tối hoặc lính địch đi. Kẻ địch trúng phải sẽ chịu 80/120/160/200/240 (+70% sức mạnh phép thuật) sát thương phép và bị làm chậm đi 25/30/35/40/45% trong 1.5 giây.

Kĩ năng này có thể được sử dụng khi đang di chuyển.

Tuy rằng là sự phối hợp thông thường, nhưng hai người bọn họ sử dụng tất cả kỹ năng rất đúng lúc, dứt khoát không chút do dự, không cho đường giữa của quân địch đường lui.

300 vàng tới tay, Giản Nhung về Bệ Đá mua trang bị: “Tiếp tục đi. Ông tới thì tui có thể giết được.”

“Viên Khiêm” không trả lời cậu. Chỉ là trong trận kế tiếp, khung chat trong đội ngũ đầy mấy câu – –

[ Anh Q vô địch vũ trụ đang trên đường. ]

[ Nhìn tui thao tác là được giết (mạng thứ ba) ]

[ Anh Q vô địch vũ trụ đang trên đường. ]

[ Nhìn tui thao tác là được giết (mạng thứ sáu) ]

[ Anh Q vô địch vũ trụ đang trên đường. ]

[ Nhìn tui thao tác là được giết (mạng thứ tám) ]

Lại giết thêm một người của đối phương, Giản Nhung ngạo mạn đứng ngay nhà người ta trở về Bệ Đá Cổ. Cậu nhìn hộp thoại góc bên trái, bỗng nhiên cười một tiếng: “Ông bắt chước Road hả?”

Mấy người hâm mộ đều biết, khi Road mở live stream đánh xếp hạng chưa bao giờ gõ chữ nói chuyện với đồng minh, đều im lặng mà kéo ba đường. Động tác duy nhất chính là tín hiệu “đang trên đường”, cho nên Fans gọi anh là “Lộ thần” cũng không phải bởi vì trong tên của anh có chữ “Lộ”.

Hơn nữa tướng chiêu bài của Road hay dùng là Lee Sin, anh từng dùng tướng này ở trận đấu thế giới mà xoay chuyển cả trận, mỗi lần giáp chiến hay chạy trốn (Flee) đều khiến cho trái tim khán giả treo lủng lẳng trên cổ họng.

[ Anh Q vô địch vũ trụ (Lee Sin):. ]

[ Anh Q vô địch vũ trụ (Lee Sin): Không phải. ]

Khi đẩy Nexus (nhà chính) quân địch, Giản Nhung hào phóng khen tặng: “Ông chơi JG khá ghê.”

Lộ Bá Nguyên rất muốn gõ chữ.

“Giỏi còn hơn ông đánh đường trên.” Giản Nhung nói, “Không phải ông muốn đổi đội hình đó chứ?”

“…”

“Viên Khiêm” im lặng một hồi.

[ Anh Q vô địch vũ trụ (Lee Sin): Suy nghĩ một chút ]

Kết thúc trận đấu, Giản Nhung đứng dậy tranh thủ đi WC. Lúc rửa tay thì cậu nhìn chằm chằm vào dòng nước nhớ lại thao tác của Lee Sin – – cậu vừa rồi không phải nói xàm, tuy rằng chỉ là rank Kim cương, nhưng từ những chi tiết như dive (đi vào tầm trụ), giáp chiến có thể nhận ra Lee Sin của Viên Khiêm có vẻ này nọ lắm.

Anh hầu như Gank (bắt người) mỗi đợt đẩy đều khiến Giản Nhung cảm thấy đặc biệt thoải mái, chỗ nào cần anh sẽ xuất hiện chỗ đó, thậm chí còn có thể vừa bắt người vừa xâm lấn rừng của quân địch rất nhất cử lưỡng tiện.

Từ WC trở lại, Giản Nhung đeo tai nghe lại: “Tiếp nào. Đêm nay đánh suốt đêm không?”

“Tui không đánh được rồi.” Giọng của Viên Khiêm truyền đến, giọng nói có chút không tiện, “Tiểu Bạch kiếm tui đánh đôi, lần khác nhé?”

Mic được rồi sao?

Giản Nhung vừa định trả lời “Ừ” thì chợt nghe loáng thoáng giọng nói không rõ lắm truyền đến.

“Anh nhanh đá thánh troll tóc xanh đi, lát nữa nó chắc chắn sẽ chê anh đó!”

Giản Nhung nghe vậy, dừng tay muốn rời khỏi đội ngũ: “Tiểu Bạch?”

Đầu bên kia im lặng ngay tức khắc, giọng nói kia không nói nữa, rõ ràng lúc này Viên Khiêm dùng loa ngoài của máy tính, chưa có cắm tai nghe.

“Bye của chiến đội mấy ông hả?” Giản Nhung cố ý nói chậm, hỏi, “Là cái đứa SP lúc thi đấu thường hay chơi Thresh thì Q ngược hướng, chơi Yuumi thì lạc đường rừng ấy hả?

Tiểu Bạch: “…”

Viên Khiêm muốn nói giúp cho đồng đội nhưng điều mà Giản Nhung nói lại là sự thật, anh một câu cũng chẳng phản bác lại được, vì thế ho nhẹ một tiếng, trả lời mập mờ: “Ừ…”

“Vậy ông bảo trọng nhé.” Giản Nhung nói với giọng điệu thương hại, “Đi đây.”

Tiểu Bạch: “…!!!”

Soft vừa rời khỏi đội ngũ, Tiểu Bạch liền xù lông nói: “Cái thánh troll này sao cứ quấn lấy chiến đội chúng ta mà mắng hoài vậy! Sao mà mỗi trận đấu của chúng ta nó đều xem hết vậy! Nó không thấy phiền hả!!”

Pine cũng không quay đầu lại mà hỏi: “Sao vừa rồi ông không nói với cậu ta?”

Tiểu Bạch có lý chẳng sợ: “Nhảm nhí! Tui có mắng lại nó đâu!”

Lộ Bá Nguyên đã trở về ngồi trước máy tính của mình, anh cắm tai nghe của mình vào máy, mở phần mềm Star TV lên lần nữa.

Đăng nhập tài khoản phụ, anh bấm vào kênh live stream của Soft. Đối phương quả nhiên đã tắt phát sóng, trên giao diện hiện lên live stream phát lại của đối phương.

Lộ Bá Nguyên điều chỉnh màn hình thành góc độ thoải mái, bấm đại vào một đoạn phát lại, im lặng xem.



Vào ngày diễn ra trận Chung kết toàn thế giới S10, Giản Nhung “xù” buổi live stream, đúng 5 giờ chiều đã tới cửa sân vận động Thượng Hải.

Cậu đội mũ lưỡi trai màu đen, trên mũ có in logo vương miện, đang cúi đầu bấm điện thoại trong lúc chờ.

Cậu vào bài thông báo nghỉ phép trên weibo, phía dưới có mấy trăm bình luận đều mắng hành vi xúi bẩy của cậu.

Nếu bình thường Giản Nhung cũng đấu với bọn họ hai câu nhưng hôm nay cậu quả thật không có lý trong vụ cho leo cây này.

Cậu chọn mấy cái để trả lời.

[ Bố mày đã đợi mày hơn hai tiếng, mẹ mày lại cho ông leo cây? Ông ói đây. ]

[ Soft: ^-^]

[ Ngay cả Chung kết thế giới mà ông cũng cho leo cây hả? Vội đi đầu thai hả?? ]

[ Soft: T. T ]

[ Ngu ngốc chạy về mở live ngay đi, bố mày tặng mày Biển Sao ]

[ Soft: Bố không trở về, ông tự xem bản thân đi >_< ]

Đám dân mạng bị mấy từ của cậu đào mìn đến tức không hề nhẹ, càng trả lời càng thêm kịch liệt, Giản Nhung phản lại đến độ không nhịn được cười.

“Tới rồi nè.” Một chàng trai mặc áo gió đen chạy tới trước mặt cậu, thở phì phò nói: “Kẹt xe, tui đứng ở bãi đỗ xe hết gần nửa tiếng…”

Người đến là Thạch Lưu.

Thạch Lưu vừa mới chia tay với bạn gái, trong tay cầm hai vé vào cửa của Chung kết toàn thế giới, đến tối hôm qua mới hỏi Giản Nhung có muốn đi xem cùng không.

Vé VIP chỗ ngồi đẹp chỉ có kênh (channel) đặc biệt mới có được, có tiền cũng không mua được. Giản Nhung do dự hai giây, sảng khoái cho buổi live stream hôm nay leo cây.

Thạch Lưu nhìn xung quanh một chút: “Đi thôi, chúng ta đi cửa khác vào đi, vé này không cần xếp hàng đâu.”

Khi bọn họ tiến vào sân thì trong khán đài đã ngồi rất nhiều người, vé của Giản Nhung là hàng đầu, người có thể lấy được vé ở vị trí này đều có chút bí quyết, Giản Nhung nhìn sơ qua thấy không ít streamer lớn của Star TV, thậm chí còn có một số tuyển thủ chuyên nghiệp của chiến đội.

Thạch Lưu thành thạo chào hỏi bắt chuyện với những người đó, bình thường Giản Nhung không thích tham dự vào những cuộc nói chuyện này, cậu kéo mũ lưỡi trai xuống thấp, cúi đầu tiếp tục công cuộc trả lời bình luận.

Mấy phút sau, một đoàn người im lặng tiến vào sân.

Quần áo bọn họ mặc đều dày, đội mũ đeo khẩu trang, từ đầu đến cuối không thấy rõ mặt. Chỉ là bọn họ càng giấu thì càng bị người xung quanh nhận ra, mọi người thì thầm to nhỏ đồng thời cũng không ngừng nhìn về phía bọn họ.

Sau khi ngồi xuống, Tiểu Bạch không nhịn được mà quan sát hội trường trận chung kết một chút.

Thật khí thế.

Vừa nghĩ vốn dĩ có cơ hội thi đấu trên sân này, cậu ta có chút buồn bực, kéo khăn quàng cổ lên che mũi rồi nói: “Sân này cũng khá được nha…Trận đấu còn bao lâu nữa thì bắt đầu vậy?”

Viên Khiêm nhìn đồng hồ: “Sắp rồi.”

Tiểu Bạch “À” một tiếng, nhìn về phía người ngồi bên phải: “Anh, sao anh vẫn còn xem phát lại? Trận nào vậy?”

Lộ Bá Nguyên đeo tai nghe một bên tai, cũng không ngẩng đầu chỉ thuận miệng trả lời: “8 vào 4.” (Top 8 tiến vào Tứ kết hay còn gọi là vòng 1/8)

Trong clip phát lại, “Không phải chứ mày thật sự quá gà” chơi là Orianna, cũng là tướng ít xuất hiện trong live phát lại của Soft.

Trong một đợt lính, Orianna ở trụ phòng ngự nhà mình 1 vs 2, đập chết Mid và JG của đối phương, xong xuôi còn dẫm lên “thi thể” người khác đứng nhảy múa.

Nhảy múa xong, Soft bấm trở về Bệ Đá Cổ, cười lạnh nói: “JG có thể tóm chết tui một lần, tui gọi nó là ba.”

Cùng lúc đó, khán giả ngồi bên phải anh đang tám chuyện.

Một chàng trai hỏi: “Ông nói xem trận chung kết ai có khả năng thắng? Tui nghĩ JG của PUD gần đây khá lợi hại, bọn họ đều nói sẽ nhanh chóng vượt qua Road.”

Một người khác im lặng một hồi mới trả lời: “Đúng vậy.”

Có lẽ vừa rồi đứng ngoài gió khá lâu, giọng nói của cậu trai có chút khàn khàn, nhưng âm sắc không thay đổi, hoàn mỹ trùng khớp với âm thanh trong tai nghe của Lộ Bá Nguyên.

Lộ Bá Nguyên nhướn mày, thong thả quay đầu lại.

Chàng trai ngồi bên cạnh anh kéo áo khoác lên tận cổ, vì cúi đầu, Lộ Bá Nguyên chỉ có thể nhìn thấy chiếc mũi cao ngất của cậu.

Trên đầu đối phương đội mũi lưỡi trai, vài nhúm tóc màu xanh lam không che được lộ ra từ phía dưới quai bấm của mũ.

Trên mũ là logo chiến đội của anh, nếu như nhìn kỹ, có thể thấy phía dưới logo còn có một dòng ký tên: Road.

Lộ Bá Nguyên còn chưa nhớ mũ này là Goods năm nào, chàng trai lại lên tiếng, nói cho hết câu: “Hắn luyện 800 năm nữa thì có thể bắt kịp.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi