A Man Khắc đã nhận được tin Khách Phiêng Tố thất bại ở thành Mãnh và đạo quân hai mươi lăm vạn đã bị đánh bại tan tác thì nổi cơn thịnh nộ quyết dùng hai mươi vạn quân còn lại chiếm thành Chỉ thật nhanh. Khi thuyền nhỏ của quân Hoa Nam đến thương thuyết, A Man Khắc chẳng nói nhiều đã ra lệnh giết sạch chỉ chừa lại một tên lính quay về đất liền báo tin để tỏ rõ quyết tâm. Ngay sau đó đã cất quân lên thuyền nhỏ tiến vào tấn công. Đoàn quân ít ỏi và rệu rã của Hoa Nam khó lòng thắng nổi hai mươi vạn quân vừa mới đến. Ở bờ đông này trống trải, chẳng có mưa dông cũng chẳng có núi non hay khu rừng nào có thể dùng để đối phó đoàn quân đông đúc được. Hơn nữa, quân Hoa Nam ở đây chính là đạo quân chủ lực của thành Khấu, diệt được đạo quân này thì lực lượng của Hoa Nam trống rỗng. Quân ở thành Mãnh vừa tham chiến xong khó lòng chi viện được, hoàng tử Hoa Nam hiểu rõ điều này nên đã rất mong Ưng Đông Đại Đảo sẽ tham chiến. Nhưng quân của Ưng Đông theo đúng lịch trình thì vẫn còn đang loay hoay trong biển mù sương ngoài kia khó có thể đến kịp thời. A Man Khắc nhận thấy phải tấn công thật nhanh, không cho Hoa Nam có cơ hội được trông nhờ vào Ưng Đông. Hàng trăm con thuyền nhỏ đã đưa quân Lãnh Bắc vào bờ và tiếp tục đưa thêm vào đông hơn.
Khách Phiêng Tri đã mất liên lạc với em trai là Khách Phiêng Tố từ sau trận thành Mãnh. Vì để nhanh chóng ổn định tình hình tiến quân nên Khách Phiêng Tố lúc đó là lựa chọn tốt nhất để thế vào vị trí tướng quân khi hắn đang trên đường trở lại miền bắc Hoa Nam sau thất bại ở Ngạn Tây và phải tự tay giết vợ mình. Sau khi quân Lãnh Bắc thua, Khách Phiêng Tố trốn thoát nhưng vẫn chưa liên lạc về Vương Đô. Khách Phiêng Tri cảm thấy lo lắng nhưng chỉ biết chờ đợi, chỉ sợ hắn rơi vào tay triều đình Hoa Nam thì khó có thể giữ được tính mạng vì những thông tin cơ mật của Lãnh Bắc. Gián điệp của vua Lãnh Bắc trùng điệp nhiều lớp có thể đã nắm được tin tức của Khách Phiêng Tố nhưng không cho phép nhiều người biết được. Khách Phiêng Tri nghĩ nếu Hoa Nam đã bắt được Khách Phiêng Tố thì chỉ có thắng trận này thì hắn mới có cơ hội sống.
Binh lính báo lại tình hình trên đất liền rằng quân Hoa Nam chỉ cố gắng đánh cầm cự chứ chưa toàn lực phản công. A Man Khắc cười khẩy nói:
- Lại muốn kéo dài thời gian chờ quân của Ưng Đông đến à? Tiến quân thật nhanh và đánh thẳng vào rừng thật mạnh! Quân Hoa Nam lùi đến đâu, thuyền của ta sẽ tiến vào cửa sông đến đó. Khi nào Ưng đông đến thì ta đã có chỗ để mai phục rồi.
- Dạ!
Quân Lãnh Bắc lại từng đợt lên thuyền nhỏ tiến vào bờ và ồ ạt tấn công. Thuyền lớn hướng đến phía cửa sông để di chuyển vào.
*
- Thưa hoàng tử! Quân ta đã đánh cầm cự được và lui dần về gần chân đồi, không thể lùi sâu hơn nữa. Lãnh Bắc vẫn ồ ạt đưa quân vào, thuyền lớn của chúng đã vào cửa sông áp sát bờ bắc vì tránh mai phục phía bờ nam. Xin hoàng tử ra chỉ thị tiếp theo!
Tướng quân thủ thành Chỉ chạy lên đồi báo cáo tình hình cho hoàng tử Xơng Ngỵ. Cuộc chiến đã diễn ra được nửa ngày, lúc này trời đã chuyển về đêm. Xơng Ngỵ nhìn xuống cánh rừng màu đen vọng lên tiếng binh lính đánh nhau từ xa rồi nói:
- Bắt đầu phản công thôi! A Man Khắc đã dốc toàn lực như vậy thì không thể để hắn thất vọng được.
Một hồi trống dài nổi lên. Phía bờ nam bên kia cửa sông binh lính nhận được tín hiệu tấn công liền đẩy những chiếc thuyền nhỏ giấu trong những bãi cỏ cao gần bờ xuống sông. Binh lính leo lên thuyền và di chuyển sang bờ đối diện nơi có vài con thuyền lớn của Lãnh Bắc đang neo đậu. Trên thuyền mang theo cung tên và hoả dược, khi đến gần những chiếc thuyền lớn các cung thủ vào vị trí và bắn tên lửa tấn công. Từng đợt tên lửa bắn ra cắm vào lính canh gác trên thuyền và thành tàu gây ra những đám cháy.
Từ trên thuyền lớn, binh lính Lãnh Bắc không nhìn thấy những con thuyền nhỏ ngoài xa mà chỉ thấy những đốm sáng liên tục bay đến tấn công. Khi những đám cháy phừng lên thì càng không nhìn ra xa được. Lòng sông rộng lớn với màn đêm bao trùm đã giúp những con thuyền nhỏ di chuyển từ bờ bên kia sang mà không bị phát hiện. Quân Lãnh Bắc trên thuyền được lệnh tấn công lại bằng tên lửa. Những loạt tên từ thuyền lớn bắn ra giữa dòng sông. Ánh sáng vụt qua có thể thấy đoàn thuyền nhỏ dàn hàng ngang cũng đang ngắm bắn binh lính trên thuyền lớn.
A Man Khắc nhìn thấy phía cửa sông xuất hiện quân Hoa Nam sang tấn công thuyền lớn liền ra lệnh cho một số thuyền nhỏ đưa quân sang đánh trả và tạm thời ngừng đưa thuyền lớn đi vào. Đứng trên đài chỉ huy quan sát một lúc nhận thấy hoả lực của quân Hoa Nam trên sông khá mỏng, A Man Khắc hạ lệnh cho thuyền lớn tiếp tục vào cửa sông và tấn công các thuyền nhỏ. Đoàn thuyền nối đuôi nhau di chuyển, tên lửa bắn ra giữa sông như mưa. Đoàn thuyền nhỏ của Hoa Nam phải lui dần vào sâu phía trong nhánh sông.
Trên bờ bắc cửa sông, quân Lãnh Bắc tiến vào trong rừng dồn quân Hoa Nam lui về phía chân đồi. Binh lính Hoa Nam rút chạy lên đồi. Khi quân lính lên đến đỉnh đồi và quân Lãnh Bắc dưới chân đồi bắt đầu chạy lên, Xơng Ngỵ phát tay ra lệnh cho binh lính bắt đầu phản công. Nhiều thân gỗ tròn đã tẩm dầu đốt được khiêng ra rồi châm lửa và thả xuống. Ánh lửa bừng sáng cả một vùng lao về phía quân Lãnh Bắc. Từng đợt cung thủ bắn xuống, mưa tên lao vút xuống đoàn quân đông đúc. Quân Lãnh Bắc mang khiên đỡ tên và né tránh những khúc gỗ lửa. Một lượt gỗ cháy lại được thả xuống. Một đợt mưa tên lại được bắn ra. Biển người phía dưới đồi bị giết rất nhiều. Lính Lãnh Bắc đã tràn vào cánh rừng thưa dày đặc. Trên suốt chặng đường di chuyển binh lính đã phải chém hết những trảng cỏ cao thấp xung quanh để dọn đường. Phía trước xuất hiện nhiều thân gỗ cháy lăn xuống từ trên đồi, khi lăn vào rừng cây chạm đến những cây cỏ khô héo liền bốc cháy, khói đen ngùn ngụt bao phủ lấy bìa rừng chia cách đoàn quân ra làm hai phía trước sau đám cháy.
- Tấn công! Vì Hoa Nam!
- Vì Hoa Nam! Vì Hoa Nam! Vì Hoa Nam!
Binh lính Hoa Nam từ trên đồi chạy xuống tấn công quân Lãnh Bắc sau lệnh của hoàng tử. Quân Lãnh Bắc bị tấn công từ phía trước và phía sau là tường lửa đang cháy đỏ rực lan dần vào trong rừng. Thống lĩnh quân Lãnh Bắc hạ lệnh cho binh lính đi vòng sang phía bờ sông để tránh đám cháy và nhanh chóng tiếp viện cho đoàn quân bị bao vây ở chân đồi. Quân Hoa Nam mai phục gần phía bờ sông do lão tướng Bổi Tường chỉ huy thấy quân Lãnh Bắc chạy sang liền bắn tên tấn công và ào ra tiếp chiến. Vì biết trước sẽ có hoả hoạn và cỏ tươi không thể cháy nhanh nhưng sẽ tạo ra rất nhiều khói, quân Hoa Nam đã trang bị vải ướt bịt mặt nên không bị sặc khói trong khi quân Lãnh Bắc không ít người đã ngạt khói mà chết trên đường di chuyển. Khi khói đã bao trùm một khoảng lớn khu rừng thì Bổi Tường ra lệnh cho binh lính rút lui về phía dãy đồi. Quân Lãnh Bắc cũng không thể tiến công đành lui về lại phía bờ biển. Khói toả ra cả lòng sông mù mịt như sương khiến đoàn thuyền quân Lãnh Bắc phải ngừng tiến vào và cố thủ ở cửa sông. Từ phía bờ nam lại xuất hiện nhiều thuyền nhỏ đi ra giữa dòng nước, vừa ra đến nơi binh lính trên thuyền liền nhảy xuống nước và bơi về phía những con thuyền lớn đang nối đuôi nhau. Binh lính Lãnh Bắc trên thuyền không phát hiện được động tĩnh dưới nước gần mạn thuyền khi trời đang tối và có khói bao quanh. Các nhóm lính Hoa Nam tiếp cận được mạn thuyền thì bắt đầu dùng búa và dùi mang theo để đục thuyền.
Khi mặt trời ló dạng ở phía đằng đông, những chiến thuyền của Lãnh Bắc neo ở cửa sông bắt đầu bị ngấm nước và chìm xuống dần. Binh lính trên thuyền phát hiện bất thường thì hoang mang. Thống lĩnh mỗi thuyền đành hạ lệnh cho tất cả nhảy khỏi thuyền bơi vào bờ tập hợp với cánh quân trên cạn. Tốc độ chìm của những con thuyền thì nhanh mà binh lính trên thuyền lại đông, khi có lệnh rời thuyền lại chạy tới chạy lui khiến con thuyền tròng trành nghiêng ngã. Từ phía trong cửa sông xuất hiện nhiều thuyền nhỏ chở binh lính Hoa Nam đang tiến ra ngoài. Các cung thủ trên thuyền bắt đầu bắn những loạt tên về phía binh lính Lãnh Bắc đang bơi dưới nước và trên mạn thuyền chuẩn bị nhảy xuống. Những con thuyền lớn lắc lư, binh lính trên thuyền không thể đánh trả được chỉ còn cách cố thoát lên bờ. Những xác chết nổi trên mặt nước cản trở những người còn sống bơi vào bờ nên lớp bị đuối nước, lớp lại bị giết chết.
Hoảng tử Xơng Ngỵ ngồi trên lưng ngựa trên đồi cao nhìn xuống cả một rừng xác người kéo dài từ lưng đồi xuống đến rừng thưa, những trảng cỏ cháy đã rụi, những thân cây rừng bị cháy xém đen gốc. Sau một đêm khói bụi đã tan dần, quân Hoa Nam chờ đợi đợt tấn công khác của quân Lãnh Bắc. Xơng Ngỵ đưa tay ôm ngực vì vết thương bị đau sau một đêm thức trắng chỉ huy cuộc chiến dù quân y luôn túc trực bên cạnh chăm sóc.
Từ trên đài chỉ huy cao, A Man Khắc lại hạ lệnh tấn công. Tiếng kèn sừng nổi lên từ phía ngoài biển. Cánh quân trên cạn của Lãnh Bắc lại tiến đến chân đồi. Những thuyền chiến tiến vào cửa sông tiếp viện cho những chiếc thuyền ở tuyến đầu đang bị chìm và bị tấn công.
Quân Hoa Nam từ trên đồi tràn xuống đánh trả hết lượt này đến lượt khác. Mặt trời lên cao dần, tiếng la hét âm vang một góc trời. Đoàn thuyền chiến di chuyển dần đến cửa sông. Thuyền nhỏ vẫn liên tục chở binh lính vào bờ biển gây náo động. Bãi cát mịn bị lật tung bởi vạn dấu chân người. Khi đoàn thuyền vào sâu hơn ở cửa sông, cánh quân mai phục ở gần bờ bắt đầu tấn công bằng hỏa dược. Những mũi lao lớn có gắn hoả dược được lắp vào máy bắn tên và châm lửa trước khi phóng. Hàng loạt mũi lao bay ra găm vào mạn thuyền và nổ tung khiến thuyền bốc cháy dữ dội. Binh lính trên thuyền giương cung bắn bừa vào rừng cây trên bờ. Đoàn thuyền nhỏ của quân Hoa Nam bắt đầu tiến đến và leo lên những con thuyền đã bị hư hỏng tấn công binh lính trên thuyền. Khi chiếm được một vài chiếc thuyền lớn, lính Hoa Nam di chuyển cho chúng nằm ngang mặt sông và phóng hoả để cản trở đường đi của đoàn thuyền phía sau. Binh lính Lãnh Bắc rơi xuống nước cố gắng bơi vào bờ nhưng đều bị lính Hoa Nam bắn hạ từ nơi ẩn nấp.
A Man Khắc muốn nhanh chóng đè bẹp quân Hoa Nam nên liên tục hạ lệnh tiến công. Quân Lãnh Bắc trên cạn đã tiến đến giữa lưng đồi, số lượng đông như ong. Quân Hoa Nam trên đồi bắn tên tầm xa để tránh giết nhầm kỵ binh của mình đang cận chiến. Tất cả hộ vệ bên cạnh hoàng tử Xơng Ngỵ lúc này đều là cung thủ thay phiên nhau từng lượt một.
A Man Khắc nhìn về phía ngọn đồi nơi hoàng tử Hoa Nam đang đứng chỉ huy, khoảng cách giữa hai người thật xa nhưng luôn cảm thấy đối phương đang nhìn về phía mình. Đang chờ đợi kết quả cuộc tiến công ồ ạt trước mắt, A Man Khắc nghe bên tai âm thanh một loại kèn xa lạ vọng từ phía sau lưng. Ngoảnh mặt lại nhìn thì thấy một hàng cánh buồm màu đỏ ở giữa có hoa văn hình tròn màu đen được bao bọc bởi một bụi tảo biển bốn nhánh. Trong nắng chiều, màu đỏ của những cánh buồm như rực rỡ hơn và lớn dần khi đến gần hơn.
- Là thuyền chiến của Ưng Đông Đại Đảo. Làm thế nào họ lại vượt qua vùng sương mù nhanh như vậy?
Khách Phiêng Tri hết sức ngạc nhiên với tốc độ hành quân của Ưng Đông. A Man Khắc tức giận vì cuộc chiến đang sắp nghiêng về phía Lãnh Bắc thì đoàn thuyền kia lại xuất hiện.
*
Điển Hạn lệnh cho toàn quân sẵn sàng chiến đấu và tăng tốc đoàn thuyền hết cỡ. Đoàn thuyền chiến của Lãnh Bắc đã ở ngay trước mặt với những cánh buồm màu đen có một bông hoa tuyết trắng ở giữa.
- Thưa Chúa đảo! Chúng ta có cần cho người đến thương thuyết trước không?
- Không cần! Tất cả vào vị trí tấn công.
Điển Hạn cười ranh mãnh khi nghe Kiêu Dã góp ý. Ngay từ lúc bắt đầu thì cuộc chiến này đã không có chỗ cho chuyện thương thuyết. Sau lệnh tấn công của Chúa đảo ban ra, một hồi kèn vỏ ốc vang lên, binh lính đặt những thùng gỗ lên giá của máy bắn đá sau đó sẵn sàng chờ lệnh bắn. Điển Hạn bước lên những bậc thang gỗ dẫn lên lầu chỉ huy. Đoàn hộ vệ lực lưỡng mang theo khiên lên cùng và xoay vòng xung quanh Chúa đảo để bảo vệ người. Nhìn về đoàn thuyền chiến đông đúc phía trước, ánh nhìn của Điển Hạn như có thêm tia lửa.
- Trời hôm nay đẹp thế này thật thích hợp để nổi lửa lên!
Một hồi kèn ốc lại nổi lên. Tất cả thống lĩnh trên hàng tàu phía trước đồng loạt phát tay và hô lớn ‘bắn!’. Một loạt thùng gỗ bị hất tung bay về phía trước và rơi xuống khoang thuyền của quân Lãnh Bắc, một số bị lệch rơi xuống mặt biển. Những thùng gỗ vừa chạm vào thuyền liền bị vỡ, chất lỏng bên trong có mùi hăng hắc chảy tràn ra sàn gỗ.
Quân Lãnh Bắc lúc đầu nghĩ là Ưng Đông sẽ bắn đá tảng sang thì tập trung né tránh và chuẩn bị phản công. Khi những thùng gỗ bay đến và vỡ ra thì phát hiện đó là dầu đốt. Chưa kịp phản ứng thì từ phía đoàn thuyền của Ưng Đông lại bắn ra một loạt tên lửa. Lửa gặp dầu liền bốc cháy ngùn ngụt, khói đen bốc lên. Những binh lính bị dính dầu đốt cũng bị bắt lửa cháy phải nhảy xuống biển. A Man Khắc nhìn những con thuyền đang cháy ở phía sau liền ra lệnh phản công. Đá tảng được bắn ra tấn công dãy thuyền phía trước của Ưng Đông, nhiều chỗ trên thuyền bị thủng và đổ sập, nhiều binh lính bị thương và bị giết.
Một loạt thùng gỗ chứa dầu đốt lại được bắn về phía Lãnh Bắc. Một loạt tên lửa bay vèo theo sau. Lại nhiều con thuyền bắt đầu bốc cháy. Điển Hạn chỉ tay về phía trước hô lớn:
- Đội một tấn công! Ngay bây giờ!
Một nhóm thuyền nhận được hiệu lệnh liền tăng tốc tách ra khỏi đoàn thuyền đông đúc tiến về phía trước bắt đầu tiếp cận thuyền Lãnh Bắc. Đá tảng từ phía quân Lãnh Bắc lại bay vèo đến đánh thủng các mạn thuyền và sập sàn gỗ.
Binh lính trên những con thuyền bốc cháy ra sức dập lửa bằng nước biển nhưng nhiều con thuyền đã không thể cứu được. Binh lính được lệnh rời thuyền bơi sang những thuyền lân cận. A Man Khắc nhìn thấy một tốp thuyền Ưng Đông đang đến gần thì lệnh tập trung bắn chìm những con thuyền đó.
- Đội hai tiến lên!
Điển Hạn lại cho một nhóm thuyền tách ra tiến về phía trước khi quân Lãnh Bắc tập trung tấn công đội thuyền số một. Khoảng cách rút ngắn dần nên tầm bắn của máy bắn đá không còn phát huy được tác dụng. A Man Khắc ra lệnh binh lính sẵn sàng tiếp chiến. Đội thuyền của Ưng Đông đăm thẳng mũi thuyền có những cọc gỗ to vào mạn thuyền của Lãnh Bắc ghép hai con thuyền dính vào nhau, lúc này binh lính Ưng Đông tràn qua tấn công.
Đoàn thuyền của Ưng Đông vẫn đang di chuyển đến gần hơn. Một đội thuyền khác lại tách rời và vòng lên phía bắc mục đích bao vây đoàn thuyền của Lãnh Bắc. A Man Khắc nhìn thấy điều đó liền lệnh cho đoàn thuyền của mình giãn khoảng cách ra rộng hơn. Lại quay mặt nhìn lên phía đồi, A Man Khắc vẫn chỉ thấy binh lính của mình đang đánh nhau với quân Hoa Nam ở lưng đồi mà chưa tiến thêm được khoảng nào xa hơn. Đoàn thuyền ở cửa sông đã không thể tiến vào sâu vì bị phản công và phục kích từ phía bờ và đoàn quân trên những con thuyền nhỏ của Hoa Nam. Phía sau quân Ưng Đông đang lao đến từng đợt và muốn bao vây tiêu diệt. A Man Khắc nhíu mày nhìn tứ phía cuộc chiến hỗn mang, khói lửa bốc lên cùng tiếng la hét, tiếng đánh nhau, tiếng những con thuyền va đập, tiếng gãy đổ.
- Thưa ngài! Chúng ta đang phải đánh nhau với cả hai phía, tình hình này không thuận lợi cho quân ta. Ngài nên cân nhắc việc rút quân để bảo toàn lực lượng. Nếu trụ lại lâu hơn chỉ e…không kịp.
A Man Khắc chưa nói gì vì những điều hắn nhìn thấy đã đủ để hiểu kết quả của trận này. Gần mười năm sắp đặt mọi thứ để cuộc chiến này có thể diễn ra, bao nhiêu công sức bỏ ra nhưng không tính được cục diện sẽ như thế này.
- Rút quân!
Tiếng kèn sừng nổi lên kêu gọi quân Lãnh Bắc rút lui. A Man Khắc đứng trên đài chỉ huy tiếc nuối nhìn về đất liền. Phía trên đồi cao, những lá cờ của Hoa Nam vẫn tung bay trong gió, người mặc chiến giáp màu bạch kim vẫn yên vị trên ngựa từ ngày hôm trước đến lúc này.
Hoàng tử Xơng Ngỵ trên đồi cao nhìn ra mặt biển lúc này đang có nhiều đám cháy. Quân Lãnh Bắc bắt đầu lui dần ra bờ biển. Đánh nhau ròng rã hơn một ngày đêm, mặt đất ở lưng đồi đã bị xới tung nhiều lượt, xác chết chồng chất lẫn lộn của binh lính hai phía khiến những người đang rút lui bị vấp ngã nhiều lần. Xơng Ngỵ chầm chậm nâng thanh kiếm lên cao, vết thương trên ngực lại đau nhói, ánh mắt cương quyết hô vang:
- Toàn lực tấn công! Vì Hoa Nam!
- Vì Hoa Nam! Vì Hoa Nam! Vì Hoa Nam!
Binh lính Hoa Nam từ mọi ngóc ngách chạy ra đuổi theo quân Lãnh Bắc băng qua cánh rừng thưa, chạy về phía bờ biển. Quân Lãnh Bắc tháo chạy thật nhanh và leo lên thuyền nhỏ ra lại thuyền lớn khi đoàn thuyền đang di chuyển về phía bắc. Những con thuyền ở vành đai ngoài đang chống trả quân Ưng Đông để phần lớn chiến thuyền có thể rút lui.
Quân Hoa Nam đuổi theo đánh giết cho đến bờ biển thì quân Lãnh Bắc lớp leo lên thuyền nhỏ, lớp chạy ra biển bơi đi vì đã bị đuổi đến nơi. Phía cửa sông những con thuyền còn lại lui dần, những con thuyền nhỏ của Hoa Nam cũng đuổi theo ra đến biển. Khi quân Hoa Nam đã tràn đến bờ biển và những con thuyền nhỏ còn lại của Lãnh Bắc cũng đã cách xa bờ thì Xơng Ngỵ hạ lệnh dừng truy đuổi.
Qua ống nhòm, Điển Hạn nhìn thấy A Man Khắc thất vọng đứng trên đài chỉ huy sau lệnh rút quân. Đưa ngón cái của bàn tay phải lên vút vút viên hồng ngọc lớn trên chiếc nhẫn đeo trên ngón cái bàn tay trái, Điển Hạn mỉm cười đắc thắng, phát tay ra lệnh dừng tiến công.
- Cứ để A Man Khắc rút lui. Hắn đã thu quân về thuyền nếu chúng ta tiếp tục đánh sẽ bị thiệt hại thêm vô ích.
Tiếng kèn ốc vang lên báo hiệu dừng tấn công. A Man Khắc nhìn về phía thuyền chỉ huy của Ưng Đông không giấu được phẫn nộ.
“Sẽ có ngày ta lật đổ hết triều đại của các ngươi!”
Đoàn thuyền của Ưng Đông đã dừng tiến công nhưng vẫn ở đó giữa biển trời như canh chừng việc rút lui của quân Lãnh Bắc. Quân lính Hoa Nam đã nhận lệnh rút về doanh trại khi màn đêm buông xuống, phía trên đồi người mặc chiến giáp bạch kim cũng đã rời đi. Đoàn thuyền của Ưng Đông vẫn im lìm ở ngoài biển.
Về đến doanh trại, Xơng Ngỵ vừa bước xuống ngựa đã ngã quỵ. Liu Thạc đỡ lấy hoàng tử và cõng vào lều. Trong suốt trận đánh hắn rất lo lắng cho sức khoẻ của hoàng tử nhưng người không chịu rời trận địa. Quân y và phụ tá tức tốc vào lều chăm sóc cho hoàng tử. Bộ chiến giáp nặng nề được cởi ra thì y phục bên trong đã thấm máu từ vết thương ra ngoài. Y phục được cởi ra thì lớp băng quấn quanh vết thương đã thấm đỏ. Xơng Ngỵ nằm trên giường mê man không mở mắt được nữa. Người chỉ nghe thấy tiếng nói của những người xung quanh.
“Hoa Nam thắng rồi!”