TƯỚNG CÔNG TA ĐÂY KHÔNG MUỐN BỊ ÉP CƯỚI

Bụi đá vẩy ra, thân thể Thúc Hàn bị nổ thành bột mịn!

Thấy thế, những Địa Ngục Sư Thứu vây quanh đám người đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Lâm Hiên một cước đá chết một Thập giai Yêu Tướng. Vậy những gà đất chó sành bọn họ trước mặt Lâm Hiên chính là pháo hôi a!

"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi khinh người quá đáng!”

Lúc này, hai đạo ánh sáng một đen một trắng phá vỡ Hắc Sơn, xông thẳng tới chân trời. Hai đạo uy áp mạnh mẽ vô cùng mênh mông trong nháy mắt che khuất phạm vi trăm dặm không gian xung quanh Hắc Sơn.

Cho dù thân là Đế Cảnh, Lê Thiên Luân cũng không khỏi bắp chân phát run dưới uy áp này. Chỉ cảm thấy trên vai mình giống như đội lấy hai tòa đại sơn cao không thấy đỉnh, hô hấp cũng có chút khó khăn.

"Hai vị Đế Cảnh!”

"Hơn nữa bọn họ còn mạnh hơn Đế Cảnh bình thường!"

Bọn người Lê Thiên Luân, Vân Huyền Chân Nhân và Kế Vũ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.

Liền thấy.

Bạch quang và hắc quang hóa thành hai con Địa Ngục Sư Thứu to lớn một trắng một đen đỉnh Hắc Sơn. Bọn họ kết nối sức mạnh huyền diệu với nhau, giống như âm thầm phù hợp thần

"Kinh khủng như vậy!"

Lê Thiên Luân không khỏi nằm chặt nắm đấm.

Hắn có thể khẳng định, cho dù không có Âm Dương Huyền Không Trận áp chế, đám người bọn họ tới cũng chắc chắn phải chết!

Bởi vì tồn tại trên đỉnh Hắc Sơn chính là truyền kỳ Yêu Hoàng cường đại nhất trong Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc...

Âm Dương Tử!

Tục truyền, Âm Dương Tử chính là một con Thái Cổ Địa Ngục Sư Thứu, thu nạp hai đạo Thái Cực Chi Khí giữa thiên địa phân hoá mà thành. Trong cơ thể bọn họ hội tụ Tiên Thiên Thái Cực Chỉ Khí, so với cường giả Đế Cảnh bình thường thì có cường độ chân nguyên và tốc độ vận chuyển chân nguyên mạnh hơn. Nhất là khi hai người phối hợp lại với nhau, có thể bộc phát ra lực lượng gấp bội!

Thậm chí Lê Thiên Luân cảm thấy, Âm Dương Tử đã có thể xem là nửa Đại Thánh!

"Không ngờ được là đã nhiều năm như vậy, Âm Dương Tử vẫn còn sống!"

Hắn vội vàng xoay người nhìn về phía Lâm Hiên, cung kính nói ra: "Đế phu tại thượng, Âm Dương Tử này thực lực kinh khủng, nếu như Đế phu muốn động thủ với hắn, nên đưa mấy đứa nhỏ đến nơi an toàn trước đã!"

Vân Huyền Chân Nhân và mấy người Kế Vũ cũng gật đầu đồng ý. Bây giờ bọn họ đã không đủ tư cách giao thủ với Âm Dương Tử. Chuyện duy nhất mà bọn họ có thể làm chính là giúp Lâm Hiên trông coi mấy đứa nhỏ.

"Không cần." Lâm Hiên lại thờ ơ lắc đầu.

Có được tu vi Đại Thánh Cảnh hàng thật giá thật, lại thêm "Thần Tượng Trấn Ngục Kình" có thể kích phát tiềm lực mạnh nhất bây giờ. Hắn cũng không coi loại Đại Thánh gà mờ như Âm Dương Tử ra gì!

Không đợi mấy người Lê Thiên Luân mở miệng nói tiếp, hắn lấy ra bốn thanh chuẩn tiên kiếm của các cô con gái của mình.

Vận chuyển chân nguyên, thôi động chục tỷ Thần Tượng Chỉ Lực.

Tiện tay một chỉ.

Bốn thanh chuẩn tiên kiếm giống như điện nhanh chóng bắn ra, lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng bản trúng Âm Dương Tử.

Bành bành! Sau hai tiếng nổ mạnh vang lên.

Bốn thanh kiếm vẽ ra bốn đạo quang ảnh mỹ diệu trên không trung, quay trở về tới bên cạnh Lâm Hiên.

Mà lúc này, Âm Dương Tử vừa xuất thế thì khí thế vô song đó đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi!

Thấy cảnh này, chẳng những bọn người Lê Thiên Luân, ngay cả tàn binh của Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc cũng hóa đá trong nháy mắt. 

Hai cường giả Đế Cảnh siêu cấp, truyền kỳ Yêu Hoàng của Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc lại bị tiêu diệt như vậy?

Từ đầu tới cuối, Âm Dương Tử chỉ nói được có đúng một câu hung ác, ngay cả xuất thủ còn chưa kịp xuất thủ!

Mẹ nó, như vậy hoàn toàn không phù hợp với kịch bản!


Không giống như mọi người, bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu thì chú ý bốn thanh chuẩn tiên kiếm. Các tiểu nha đầu lần đầu tiên nhìn thấy bốn thanh chuẩn tiên kiếm này, cảm thấy cực kỳ thân thiết.

"Oa ~ kiếm của cha thật là dễ nhìn!"

"Đúng thế đúng thế! Có bốn thanh, ta cảm thấy hắn là cho chúng ta!"

"Cha ngươi mau nói, có phải cho chúng ta hay không?"

Các tiểu nha đầu hiển nhiên rất thích bốn thanh kiếm này. Mà Tuyền Hi suy đoán bốn thanh kiếm này là cho các nàng, bốn tiểu nha đầu không kịp chờ đợi hỏi Lâm Hiên.

Lâm Hiên cưng chiều cười nói: "Bốn thanh kiếm này đương nhiên là cho các ngươi!”

"Nhưng mà bây giờ bọn chúng lợi hại hơn các ngươi nhiều, cho nên chờ các ngươi trưởng thành một chút mới có thể sử dụng."

"Như vậy sao ~ "

Mấy người Tuyền Châu sau khi nghe xong lộ ra vẻ trầm tư.

"Vậy chúng ta phải nhanh lớn lên mới được a!"

"Cố lên cố lên! Lập tức biến thành một nữ hài lớn!" 

"Ân ân ân!"

Bốn tiểu nha đầu đều nắm năm đấm trắng nhỏ nhắn. Vẻ mặt ý chí chiến đấu sục sôi lại dễ thương, khiến cho mọi người đang có mặt ở đây nhìn thấy mà tán thưởng.

Đúng là bốn tiểu bảo bối siêu đáng yêu a!

Lâm Hiên thu kiếm, sau đó ôn nhu vuốt vuốt đầu các tiểu nha đầu, xoay người dẫn các nàng rời khỏi đây.

Âm Dương Tử bị hắn giết, lính tôm tướng cua còn lại, hắn cũng lười động thủ.

Mà nhìn thấy hắn rời khỏi, bọn người Lê Thiên Luân đều lộ ra vẻ mặt tán thưởng và kính ngưỡng.

Lâm Hiên dẫn theo các nữ nhỉ bảo bối nhanh chóng trở về Thủy Tỉnh Cung.

Mới vừa vào cửa thì thấy một cỗ Long Xa to lớn từ bên trong lái tới.

Lâm Hiên nhìn thấy, đằng sau Long Xa kéo hàng vạn hoa tươi quý hiếm. Sắc thái lộng lẫy, ngào ngạt ngát hương, rất là thơm.

"Oa ~ thật nhiều hoa!" 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi