TƯỚNG CÔNG TA ĐÂY KHÔNG MUỐN BỊ ÉP CƯỚI

Có nó, tất cả mọi người không thể nào đối diện hoàng thành, sao mà xông vào được?

“Nó tên là Huyền Minh Chỉ Nhãn, chính là một món ma khí cấp Linh Bảo."

Lúc này Lâm Hiên từ bên trong Ngọc Liễn đi ra, lạnh nhạt nhìn Huyền Minh Chỉ Nhãn phía xa.

Bọn người Đậu Kính, La Kim Vũ thấy thế đều thất kinh.

Đế phu lại đối mặt với Huyền Minh Chỉ Nhãn Hơn nữa còn không có dấu hiệu bị tốn thương!

"Niệm lực trong Huyền Minh Chỉ Nhãn này chắc chắn là Đế Cảnh! Mà Đế phu lại không sợ chút nào, điều này chứng tỏ là cường độ thần niệm của Đế phu đã trên Đế Cảnh!"

Có tông chủ tỉnh thông tu luyện thần thức nói.

"Nói không sai, nó đúng là cường độ Đế Cảnh, cho nên không đủ gây sợ.”

Lâm Hiên lạnh nhạt nói, chợt trong mắt có kim quang lóe lên, La Sát Thần Niệm phóng xuất ra trong khoảnh khắc.

Bảnh! ! !

Xa xa, Huyền Minh Chỉ Nhãn lộ ra vẻ hoảng sợ, còn không kịp nhắm lại thì đã bị nổ thành không khí.

Nhìn thấy Huyền Minh Chỉ Nhãn bị một ánh mắt của Lâm Hiên làm sụp đổ, Đậu Kính với hơn mười vạn người đều lộ ra vẻ mặt chấn kinh.

Đế phu nghiền ép Huyền Minh Chỉ Nhãn như nghiền nát một con giun dế. Thần niệm của hẳn mạnh mẽ khoáng cổ thước kim, đứng hàng Thánh giai!

Mà nghe được động tĩnh lớn như vậy.

Trong hoàng cung, Hàn Diệp và Lãnh Cốt đều mãnh kinh.

"Đây là tiếng gì?" Trong lòng Hàn Diệp bỗng nhiên cảm thấy không ổn.

Hoàng thành Long Đường luôn phòng giữ sâm nghiêm, người bình thường hoàn toàn không thể làm loạn ở đây. Mà cho dù cao thủ võ đạo cũng không gánh được uy áp của Huyền Minh Chỉ Nhãn. Nhưng bây giờ trực giác của hắn nói với hắn có lớn chuyện xảy ra.

Hơn nữa còn là một chuyện cực xấu! 

"Là Huyền Minh Chỉ Nhãn nát!" Giọng nói của Lãnh Cốt hơi có chút biến hóa, hiển nhiên cảm xúc đang chấn động.

"Huyền Minh Chỉ Nhãn chính là Bảo khí cấp Linh Bảo, sao lại bể nát?" Vẻ sợ hãi trên mặt Hàn Diệp càng đậm.

Lãnh Cốt hơi chút trầm tư, nói:" Đi ra xem một chút đi!"

Hắn dự cảm sẽ có nhân vật phi phàm giáng lâm. Nhưng mà bây giờ cũng không phải là thời điểm rời đi Mười năm trước hẳn từ Thiên Ma Giới lưu lạc đến Thương Long đại lục, xảo ngộ Hàn Diệp, sau đó vẫn đang trợ giúp Hàn Diệp mạnh lên.

Có thể nói, hẳn phí hết tâm huyết bồi dưỡng Hàn Diệp chính là vì thực hiện khát vọng vĩ đại của mình...

Để chủ nhân của mình U Minh Ma Quân giáng lâm đến đại địa!

Cho nên hao tốn tâm huyết lớn như vậy, hẳn không thể tùy tiện rời khỏi Hàn Diệp.

"Được!" Hàn Diệp thấy Lãnh Cốt nói như thế, trong lòng suy đoán chắc chẵn Lãnh Cốt có thể khống chế thế cục. 

Dù sao, trong mắt hẳn, Lãnh Cốt chính là một tồn tại thâm bất khả trắc.

Hai người rời khỏi hoàng cung. Nhìn thấy trên không, Lâm Hiên một bộ áo trắng đi đầu, nhìn xuống mặt đất bao la.

"Công tử áo trắng này khí chất phi phàm, vừa nhìn thì biết là nhân vật siêu phàm tuyệt.”

“Xem ra Huyền Minh Chỉ Nhãn bị hẳn phá!'

Hàn Diệp và Lãnh Cốt đồng thời nghĩ đến điểm này.

“Hàn Diệp!"

Lúc này, một tiếng gầm lên giận dữ hấp dẫn ánh mắt Hàn Diệp.

Đậu Kính đứng trên lưng phi hành yêu thú to lớn, trợn mắt nhìn Hàn Diệp: "Ta đã nói, ngươi giết vợ tu luyện, mẫn diệt nhân tính, tội ác tày trời, chắc chắn sẽ có người tới thu thập ngươi!

"Quả nhiên! Bây giờ Đế phu dẫn theo uy thế kinh thiên mà đến, ngươi chỉ có một con đường chết!"

Đế phu!

Nghe được xưng hô thế này, mí mắt Hàn Diệp và Lãnh Cốt không khỏi nhảy một cái. 


Trong thiên hạ này, có thể được xưng Đế phụ, chỉ có nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế mà thôi!

"Ngươi... người lại tìm được Đế phu làm chỗ dựa?” Hàn Diệp nói chuyện giọng điệu có chút run rẩy.

Huyền Băng Nữ Đế cực ít giá lâm hạ giới, nhưng đại danh của nàng như sấm bên tai tất cả mọi người trong Thương Long đại lục.

Nàng khủng bố như vậy. Nam nhân nàng đáng sợ như thế nào, có thể tưởng tượng được!

"Có thể là ngươi tạo nghiệt quá nhiều, ngay cả lão thiên cũng nhìn không được, mới khiến cho thiên nhân như Đế phu đến giúp đỡ chúng ta!”

Đậu Kính cười lạnh liên tục, đồng thời hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Hàn Diệp và Lãnh Cốt không khỏi liếc nhau, có thể nhìn thấy được vẻ e ngại trong mắt đối phương.

"Sư tôn, ngươi cao thâm mạt trắc, ma pháp vô. biên, nhanh nghĩ biện pháp đi!" Hàn Diệp thấp giọng nói.

Lãnh Cốt không khỏi trùng điệp thở dài.

Ở trong mắt Hàn Diệp, hẳn cao thâm mạt trắc.

Nhưng trên thực tế, hắn tỉnh thông cầu nguyện tế tự, lại không phải một cao thủ tu luyện. Cho nên có rất nhiều công pháp ma đạo yêu nghiệt nhưng lại không thể tu luyện, chỉ có thể mượn tay người khác, đem những ma công này dạy cho Hàn Diệp, để hãn luyện.

Bởi vậy hắn biết so với Lâm Hiên, mình là một siêu cấp yếu gà.

Cho dù là tu vi hay là thần thức hoặc là thủ đoạn chiến đấu và kỹ xảo, trước mặt Lâm Hiên hẳn chỉ có thể quỳ xuống.

Dù sao đó chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế!

Nhìn thấy Lãnh Cốt thở dài, Hàn Diệp không khỏi lưng mát lạnh, cảm thấy không ổn.

Hô!

Mà đúng lúc này, bỗng nhiên Lãnh Cốt hóa thành một đạo hắc quang, hòa với không gian hỗn độn.

"Muốn chạy trốn?"

Lâm Hiên vung tay lên, một đạo lôi quang nổ bản ra.

Mà cảm nhận được lôi quang bạo tạc để lại dư ba nóng bỏng. Bọn người Đậu Kính và Hàn Diệp đều lộ ra hoảng sợ từ đáy lòng. Lâm Hiên trong lúc nhấc tay thì có thể điều khiển thần lôi giết chóc, trong mắt của bọn họ không khác gì Lôi Thăn!

Hàn Diệp sợ đến nuốt mấy ngụm nước bọt, chuẩn bị cầu xin Lâm Hiên tha thứ. Hắn biết rất rõ, mình tu vi Tôn Giả đỉnh phong, trước mặt Lâm Hiên thì chính là cặn bã.

Dám ngỗ nghịch, chắc chắn sẽ lập tức biến thành tro tàn!

Đúng lúc này...  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi