TƯỚNG CÔNG TA ĐÂY KHÔNG MUỐN BỊ ÉP CƯỚI

 

 Phía sau hắn, tử đệ Hoàng tộc cũng tinh thần phấn chấn. 

 Có thể đến Vạn Thú Sơn Mạch thí luyện, đại biểu bọn họ đã chính thức bước lên con đường võ đạo. 

 Ý nghĩa của việc này cũng quan trọng như là tiểu nam hài có râu, đã trưởng thành. Chớ nói chi là bọn họ còn một hơi bắt được bốn con Phỉ Thúy Linh Thỏ. 

 "Vậy chúng ta nhận lấy, cảm ơn Hạo Vũ ca ca!" Mấy người Tuyền Châu hào phóng nhận Phỉ Thúy Linh Thỏ. 

 Tuyền Ấu ngồi xổm ở trước mặt Phỉ Thúy Linh Thỏ nhìn một hồi lâu, con ngươi đảo một vòng, hỏi: "Hạo Vũ ca ca, Vạn Thú Sơn Mạch có phải có rất nhiều yêu thú lợi hại hay không?" 

 Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm đồng thời nhìn về phía Tuyền Ấu. 

 Các nàng mơ hồ cảm thấy cô muội muội nhà mình lại đang có suy nghĩ xấu gì đó. 

 "Đúng vậy, Vạn Thú Sơn Mạch là dãy núi yêu thú lớn nhất phụ cận biên giới Bắc Huyền Thiên chúng ta." 

 "Ở trong đó yêu thú ngàn ngàn vạn vạn, nghe nói chỗ sâu nhất trong dãy núi còn có đại yêu thâm bất khả trắc tồn tại!" 

 Đông Hoàng Hạo Vũ nói rất là rành rọt. 

 "Oa, vậy chắc chắn là chơi rất vui!" Tuyền Ấu mắt lóng lánh. 

 Nàng thích bắt những yêu thú hung mãnh nhất. 

 Trước kia, mẫu thân có thời gian thì sẽ giúp nàng. 

 Bây giờ có cha, hơn nữa Vạn Thú Sơn Mạch chơi vui như vậy, vậy nhất định có thể bắt được càng nhiều yêu thú càng hung hãn hơn. 

 "Cha, chúng ta cũng đi Vạn Thú Sơn Mạch đi!" Tuyền Ấu hưng phấn ôm lấy đùi Lâm Hiên: "Ta cũng muốn thí luyện!" 

 Lâm Hiên hỏi mấy người Tuyền Châu: "Các ngươi cũng muốn đi hay sao?" 

 "Ừm!" 

 "Muốn!" 

 "Đúng!" 

 Ba tiểu nha đầu sau khi suy nghĩ sơ thì nhao nhao gật đầu. 

 Lâm Hiên đã sớm ngờ tới các nàng sẽ đồng ý. 

 Dù sao các nàng đã học xong Vô Cực Kiếm Pháp trong lúc vô tri vô giác, kiếm thuật đã tinh thông. 

 Nghe nói mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ đều đi thí luyện rồi, sao bọn họ không muốn đi cho được? 

 "Vậy cha dẫn các ngươi đi." Lâm Hiên nở một nụ cười cưng chiều. 

 Có hắn ở bên cạnh bọn nhỏ, đại yêu gì đó đều là phù vân. 

 Vừa nói xong, Tuyền Ấu không kịp chờ đợi lôi kéo Lâm Hiên xuất phát. 

 Nhìn thấy bọn họ rời khỏi đây, tất cả mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ đều lộ ra vẻ hâm mộ. 

 "Biểu cô phu đối xử với mấy người Tuyền Châu quá tốt, cái gì cũng đồng ý!" 

 "Đúng vậy, nếu như cha ta đối xử với ta tốt như vậy, vậy ta nằm mơ cũng có thể cười đến tỉnh lại." 


 "Ai, ta cũng rất muốn có một người cha như thế này!" 

 ………………………………… 

 Vạn Thú Sơn Mạch nằm ở bên ngoài biên giới Bắc Huyền Thiên ba trăm vạn dặm. 

 Khoảng cách Thủy Tinh Cung hơn một tỷ dặm. 

 Nhưng mà đối với Lâm Hiên bây giờ thì khoảng cách khủng bố như thế cũng không phải vấn đề lớn. 

 Không cần trận pháp truyền tống. Đế Cảnh tu vi, điên cuồng hút thiên địa linh khí vào. Thông qua Thần Hành Thủ Trạc hóa thành động lực kinh khủng, hoàn toàn đủ. 

 Cũng trong nửa ngày ngắn ngủi, hắn đã dẫn bọn nhỏ đi vào biên giới Vạn Thú Sơn Mạch. 

 Đưa mắt nhìn lại. 

 Rặng núi này mênh mông bát ngát, trùng trùng điệp điệp, tuấn sơn lâm lập, sơn hà tráng lệ. Cho dù thân ở phía xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được trong dãy núi thỉnh thoảng có yêu phong thổi phồng lên. 

 "Nơi này thật lớn nha!" 

 "Nhìn có vẻ như là có rất nhiều yêu thú!" 

 Mấy người Tuyền Châu từng người ánh mắt lóe sáng, đồng thời lại cực kỳ hưng phấn. 

 Lâm Hiên cười cười, dẫn theo bọn nhỏ nhanh chóng xuyên qua mây mù, tiến vào Vạn Thú Sơn Mạch. 

 Bởi vì địa hình phức tạp, không thích hợp phi hành cho nên Lâm Hiên ôm các nàng cùng nhau đáp xuống mặt đất. 

 Bốn tiểu nha đầu đồng thời lấy ra trường kiếm, cảnh giác nhìn xem bốn phía. 


 Lâm Hiên nhìn thấy hết biểu lộ của chúng nữ nhi, không khỏi âm thầm cười một tiếng. Những tiểu nha đầu này làm việc cũng không đến nổi tệ. 

 "Tuyền Châu, các ngươi có biết phân chia đẳng cấp của yêu thú như thế nào hay không?" 

 Đã dẫn bọn nhỏ tới thí luyện, đương nhiên Lâm Hiên phải bảo đảm các nàng biết được tri thức cơ bản. 

 Tuyền Châu khẽ gật đầu: "Mẫu thân từng nói, đẳng cấp của yêu thú căn cứ vòng sáng trong con mắt bọn chúng để xác định." 

 "Nhất giai có một cái vòng sáng, nhị giai có hai cái vòng sáng, cứ thế mà suy ra." 

 "So với yêu thú phổ thông, lợi hại hơn là đại yêu, con ngươi của bọn nó là kim sắc." 

 "Còn có lợi hại hơn đại yêu là yêu tướng, con ngươi của bọn nó là tử kim sắc." 

 Lâm Hiên gật gật đầu: "Nói cũng không sai." 

 Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu vội vàng giơ tay nhỏ lên: "Cha, chúng ta cũng biết những chuyện này đâu!" 

 "Vâng, các ngươi đều là nữ nhi thông minh của cha!" Lâm Hiên nhìn thấy bọn nhỏ đang tranh thủ tình cảm, đương nhiên phải thỏa mãn toàn bộ các nàng. 

 Rống! ! ! 

 Đang lúc nói chuyện, Lâm Hiên và bọn nhỏ đã đi vào bên trong đại sâm lâm. 

 Một tiếng rống rung khắp thiên địa bỗng nhiên vang lên. 

 Lâm Hiên nhìn thấy không khí bên tay phải chấn động, một đạo hắc quang cự đại xông ra khỏi bụi cây rơi xuống trước mặt hắn. 

 Một con quái vật cao hơn một trượng, toàn thân lông đen, đỉnh đầu mọc ra một cái sừng trâu bén nhọn, nhe răng trợn mắt mà nhìn Lâm Hiên và bọn nhỏ. 

 Thấy rõ ràng vòng sáng trong con mắt nó, bốn tiểu nha đầu đều giật mình. 

 "Trời ạ, cửu giai yêu thú!" 

 "Oa, nó thật là mạnh!" 

 "Rất sợ!" 

 "Cha, mau đánh nó!" 

 Bốn tiểu nha đầu vội vàng chia ra hai bên, cùng nhau ôm lấy đùi Lâm Hiên. 

 Lâm Hiên bị các nàng chọc cười. 

 Vừa rồi khi mới đi vào đại sâm lâm, bốn cái tiểu nha đầu này cũng đều đấu chí mười phần! 

 Bây giờ thay đổi cũng quá nhanh đi chứ! 


 Tật như thiểm điện, thế đại lực trầm, thế không thể đỡ! 

 Cửu giai Thiết Sư Quái còn chưa lấy lại tinh thần thì cũng cảm nhận trước ngực đau nhức tê tâm liệt phế. 

 Sau đó nó bị nhánh cây này lôi kéo bay lên, trong một cái chớp mắt đã bay về phía sau trăm trượng xa. 

 "Oa ~ thật là lợi hại!" 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi