TƯỚNG CÔNG TA ĐÂY KHÔNG MUỐN BỊ ÉP CƯỚI

Hắn nhìn xuống Bách Lý Ân nói:

"Bản Kiếm Thánh nghe nói Hồng lâu thường xuyên xuất hiện trên mặt nước, hôm nay gặp mặt quả là thế!"

Bọn người Hạ Hồng Lãng nghe vậy không khỏi đại hỉ.

Nghe ý tứ của Diệp Dương, hắn lần này là chuyên môn vì Hồng lâu mà tới.

Nghĩ lại

Bách Lý Ân vừa rồi náo ra động tĩnh lớn như vậy, mà Vân Mãn Lâu vẫn luôn du đăng ở khắp các hồ nước và mặt biển.

Diệp Dương có thể kịp thời phát hiện ra Hồng lâu, hoàn toàn hợp tình lý.

Bách Lý Ân biết Diệp Dương lợi hại, ánh mắt lập tức lạnh lẽo: "Ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn ngươi!"

"Vạn quỷ quy tông!"

Hai tay của hắn kết xuất một cái quỷ ấn cự đại 

Cùng lúc đó.

Quỷ vực bị hắn chế tạo ra trong nháy mắt mạnh lên mấy chục lần, biến toàn bộ Lạc Dương Hồ thành nhân gian Địa Ngục.

"Chết!"

Bách Lý Ân hội tụ vô biên lệ quỷ chỉ khí thành một thanh liệt thiên quỷ kiếm, nhắm chuẩn Vân Mãn Lâu mà bổ xuống.

Bọn người Hạ Hồng Lãng thấy thế không khỏi kinh hãi.

Không hổ là trưởng lão Hồng lâu, uy một kiếm này đã gần như Kiếm Thánh!

Diệp Dương thấy thế lại kinh thường cười một tiếng: "Ở trước mặt bản Kiếm Thánh dùng kiếm, chẳng phải là múa rìu qua mắt thợ?”

Hắn lấy ra Trảm Linh Kiếm, Bất Diệt Kiếm Thể, kích phát ra một đạo tiên thiên kiếm cương hóa thành một con Thanh Long, cùng hắn hợp làm một thể.

"Kiếm Nhị Thập Tam!"

Đợi đến lúc hắn ra tay, trong phạm vi mười dặm mặt hồ trong nháy mắt bị một cỗ tiên thiên kiếm khí đáng sợ bao phú lại. 

Một ngọn cây cọng cỏ, đều bị ngăn chặn.

Mà bọn người Hạ Hồng Lãng cũng cảm giác toàn thân giống như là bị người trói chặt, không thể nhúc nhích chút nào.

Bách Lý Ân càng bị dọa cho con ngươi co rụt lại: "Kiếm thuật cực đại này áp chế quỷ vực ta chế tạo, chuyện này không ổn!"

Kiếm Nhị Thập Tam trên bản chất cũng thuộc về lực lượng pháp tắc kiếm đạo, có thể mạnh mẽ ngăn chặn lực lượng pháp tắc quỷ vực.

Bởi vậy khi Diệp Dương đi đến trước mặt Bách Lý Ân, tựa như chém dưa thái rau, chém Bách Lý Ân thành mảnh vỡ.

Hô ~

Khi Trảm Linh Kiếm bộc phát ra một lực hút kinh khủng.

Quỷ khí Bách Lý Ân phát tán ra, tất cả đều bị nó hút vào trong thân kiếm.

Diệp Dương cười ha ha một tiếng: "Trảm Linh. Kiếm của ta đã rất lâu không được ăn uống gì, hôm nay tên quỷ tu Đế Cảnh này thật là làm cho nó ăn một bữa ăn no nê!" 

Trảm Linh Kiếm tựa như đang đáp lại Diệp Dương, tản mát ra một đạo kiếm khí cường đại không cách nào hình dung.

Ở trước mặt nó, ngay cả Chuẩn Đế Cảnh như Hạ Hồng Lãng cũng cảm giác mình hoàn toàn là một con gà yếu ớt.

"Không hổ là Kiếm Thánh đã từng quét ngang một thời đại, thật sự là đáng sợ!"

Hạ Hồng Lãng, Mạnh Ngạn Thanh cùng Đổng Chí Vân nghĩ như vậy.

Bọn hắn cảm nhận được vì sao Vân Mãn Lâu của Diệp Dương cao không thể với tới như thế.

Nói cho cùng, là bởi Diệp Dương quá lợi hại, lợi hại đến mức để cho người ta ngưỡng vọng!

Ở một chiêu miểu sát của Diệp Dương những nữ quỷ tu của Hồng lâu kia đều chết sạch, còn ba người bước lên phía trước hành lễ: "Gặp qua Diệp tiền bối!"

"Ừm Diệp Dương nhàn nhạt nhìn ba người một chút, cũng lười bắt chuyện cùng bọn hẳn.

Mấy người Hạ Hồng Lãng cũng không bởi vì Diệp Dương ngạo mạn mà sinh lòng bất mãn.

Kiếm đạo tu sĩ, bình thường tính tình đều tương đối cương liệt kiệt ngạo, chớ nói chỉ là thiên tài giống như Diệp Dương.

Xoạt!!


Ngay lúc Diệp Dương muốn giơ kiếm lên chém nát Hồng lâu.

Bỗng nhiên Lạc Dương Hồ chấn động mạnh một cái.

Một sóng nước phạm vi năm dặm phóng lên tận trời.

Bên trong sóng nước, một quỷ ảnh cự đại mặt đen răng nanh, khí thế vạn quân hướng về phía Diệp Dương đánh ra một chưởng.

"Hả?"

Diệp Dương chỉ cảm thấy một cỗ uy áp cường hoành đến cực điểm hạ xuống, vội vàng toàn lực thôi động chân nguyên, trước tiên lấy tiên thiên kiếm cương hộ thể ngăn cản lại

Oành! !!

Vẻn vẹn một cái tát này đã cứng rằn đánh Diệp Dương lui xa vài chục trượng.

Nếu không phải hắn có tiên thiên kiếm cương hộ thể, chỉ sợ không chết củng phải tàn phế. 

Mà sau khi thấy rõ ràng chân thực diện mạo của quỷ ảnh, Diệp Dương không khỏi kinh hô một tiếng:

"Minh quỷ pháp tướng!"

"Đây là Huyền Minh Âm Thần ngưng tụ ra pháp tướng!"

Ở thời đại Diệp Dương quét ngang kiếm đạo Xích Tiêu Thiên, hắn đã từng gặp được Quỷ Vương cực kỳ lợi hại.

Vi tiêu diệt Quỷ Vương, hẳn từng một đường truy sát tới địa phủ, muốn đuổi tận giết tuyệt đối phương.

Không nghĩ tới còn chưa bước vào cổng lớn Địa Phủ, đã gặp được một pháp tướng Âm thần minh quỷ tập kích.

Nếu không phải hắn kịp thời đào tẩu, chỉ sợ lúc ấy phải đặt mệnh xuống ở nơi đó.

Mà minh quỷ pháp tướng trước mắt này, so với cái đã từng gặp kia càng to lớn càng kinh khủng hơn.

Dù Diệp Dương là Kiếm Thánh quét ngang một thời đại, mới vừa rồi bị nó đập một chưởng, vẫn như cũ cảm giác khó có thể chịu đựng.

Hắn không chút nghỉ ngờ, nếu là minh quỷ pháp tướng lại ra một chiêu, hẳn tất sẽ trọng thương không thể nghi ngờ!

"Theo truyền ngôn, khai sơn tổ sư của Hồng lâu - Huyền Minh Âm Thần là một trong tám đại tướng dưới trướng Âm Thiên Tử, xem ra quả nhiên vô cùng lợi hại a!"

"Đúng vậy, chỉ là pháp tướng đã kinh khủng như thế này, có thể nghĩ chân thân của Huyền Minh Âm Thần cường đại cỡ nào!"


Bọn người Diệp Dương cùng Hạ Hồng Lãng xoay. người nhìn lại.

Đã thấy Lâm Hiên một bộ áo trắng, Trịnh Xích Hà cung kính dẫn đầu hạ xuống trên mặt hồ.

Trong ngực Lâm Hiên ôm mấy bé Tuyền Châu, một mặt lạnh nhạt đánh giá minh quỷ pháp tướng xa xa.

Minh quỷ pháp tướng to lớn đưa ánh mắt rơi xuống trên người Lâm Hiên: "Ngươi muốn thay bọn hắn ra mặt?" 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi