TƯỚNG CÔNG TA ĐÂY KHÔNG MUỐN BỊ ÉP CƯỚI

 

 Một vệt kim quang nổ bắn ra. Trong chín ánh mắt của Cửu Đầu Thiên Mãng xuất hiện đạo hồng sắc quang hoàn thứ ba. Lớp vảy ám đen của nó cũng dát lên một tầng kim sắc nhàn nhạt. Chỉ là bề ngoài của nó thì tràn ngập một cỗ cuồng bạo chi khí đáng sợ. 

 Bọn người Công Tôn Minh thấy thế thì sợ đến điên cuồng nuốt nước miếng, thôn phệ Xích Kình, rõ ràng Cửu Đầu Thiên Mãng còn mạnh mẽ hơn Xích Kình. Đại yêu như thế, nếu muốn phá vỡ Thanh Khâu Quốc thì không cần tốn nhiều sức! 

 Nghĩ đến đây, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lâm Hiên lần nữa. 

 So với Cửu Đầu Thiên Mãng, Bắc Huyền Thiên Đế phu làm cho người ta kính sợ hơn. Thủ đoạn và năng lực của hắn mới là đại khủng bố thật sự! 

 Lâm Hiên không để ý đến ánh mắt kính sợ của đám người, kêu Cửu Đầu Thiên Mãng thu nhỏ, hắn vẻ mặt cưng chiều nhìn về phía bốn cô con gái: "Được rồi, các ngươi có thể mở mắt ra!" 

 Bốn tiểu nha đầu đồng thời thả tay xuống. 

 "Các ngươi phát hiện cái gì khác biệt?" Lâm Hiên cười hỏi. 

 Mấy người Tuyền Châu nhìn thoáng qua bốn phía, rõ ràng nhất chính là Xích Kình Yêu Thú không thấy. 

 "Ta biết! Cha làm cho yêu thú cực lớn đó biến mất!" 

 "Đúng, lớn như vậy, làm sao cha làm được?" 

 "Thật là lợi hại!" 

 "Cha, ta cũng muốn học ảo thuật!" 

 Các tiểu nha đầu bổ nhào vào trong ngực Lâm Hiên. Một con yêu thú lớn như vậy, lập tức biến mất, các nàng cảm thấy quá thần kỳ! 

 "Được, chờ sau khi trở về, cha dạy ảo thuật cho các ngươi!" Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều. 

 Bên trong giáo trình vú em hoàn mỹ có rất nhiều trò ảo thuật nhỏ thú vị, cực kỳ thích hợp cho cha con chơi. 

 "Vậy học xong thì chúng ta cũng có thể giống cha, biến cho yêu thú lớn như vậy mất tiêu luôn hay sao?" 

 Các tiểu nha đầu trợn to con mắt mong đợi. 

 "Chắc chắn có thể!" Lâm Hiên cười vuốt vuốt đầu của các nàng. 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Thấy cảnh này, trong lòng bọn người Công Tôn Minh cảm khái không thôi. Bắc Huyền Thiên Nữ Đế, đó là nữ thần cao lãnh Cửu Thiên Tiên Vực công nhận. Đã từng có không biết bao nhiêu thiên kiêu hào kiệt tỏ tình với nàng, đều bị nàng vô tình cự tuyệt. Thậm chí có ít người ngay cả tư cách được Huyền Băng Nữ Đế nhìn một cái cũng không có. 

 Trước khi Lâm Hiên dỗ hài tử, bọn người Công Tôn Minh còn đang phỏng đoán Lâm Hiên có thủ đoạn gì đặc biệt mà bắt được phương tâm Nữ Đế. Bây giờ, bọn họ đã hiểu, bàn về chăm con, Lâm Hiên xưng thứ hai, chỉ sợ không có nam nhân nào dám xưng thứ nhất. Chiêu ảo thuật dỗ nữ nhi này của hắn, không để hài tử nhìn thấy cảnh tượng huyết tinh Xà Thôn Kình, lại dỗ cho bọn nhỏ vui vẻ không thôi. 

 Chơi rất là hay! 

 Mắt thấy Thanh Khâu Quốc đã bình định họa loạn, Lâm Hiên dẫn theo chúng nữ nhi về tới Ngọc Liễn. Thời gian còn sớm, hắn chuẩn bị đi giải quyết phục binh Yêu tộc, sau đó dẫn bọn nhỏ về nhà. 

 Trên đời này, bây giờ Lâm Hiên có hai thứ ai cũng không thể đụng vào. Bốn cô con gái, mẫu thân của chúng. Nếu như có người dám đụng, xin lỗi, hắn sẽ đuổi tận giết tuyệt! 

 ... 

 Ba mươi vạn dặm bên ngoài biên cảnh Vạn Ma Quốc. 

 Nơi giáp giới Bắc Huyền Thiên, có một sơn cốc to lớn. Hai bên sơn cốc rừng núi rậm rạp, địa hình phức tạp kì lạ. Nếu như giấu ở phía trên thung lũng, chẳng những có thể tránh cho bị người phía dưới phát hiện mà lại có thể thu hết thảy phạm vi trăm dặm vào mắt. 

 Hắc Ưng Chiến Thần, ba huynh đệ Câu thị, Câu Chiến, Câu Huyền và Câu Vũ dẫn theo một vạn chiến sĩ Yêu tộc mai phục trên sơn cốc. 

 Ba huynh đệ Câu thị bản thể đều là Tam giai đại yêu Song Đầu Hắc Ưng, dũng mãnh thiện chiến, bên trong Yêu tộc có "Chiến thần" chi danh. Mà chiến sĩ Yêu tộc thủ hạ bọn họ đều là yêu thú Cửu giai trở lên. Trong đó đại yêu Nhất giai trở lên có hơn ba trăm. Có thể nói, cỗ thế lực này, nếu đánh phục kích thì tuyệt đối trí mạng. 

 Trong bụi cỏ trong sơn cốc u ám. 

 Ba huynh đệ Câu thị người mặc áo giáp màu đen, người khoác áo choàng Hắc Vũ, nhìn xuống đại địa ngoài trăm dặm. 

 Sau đó Câu Chiến ngẩng đầu nhìn bầu trời một cái: "Dựa theo thời gian suy tính, hơn một canh giờ nữa, quân đội của Huyền Băng Nữ Đế sẽ lên đường từ Vạn Ma Quốc trở về Bắc Huyền Thiên." 

 "Người của chúng ta đã đến đông đủ hay chưa?" 

 Câu Vũ nghĩ nghĩ, nói ra: "Hình như chỉ thiếu Xích Kình không tới." 

 Câu Huyền nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: "Lão tam, hình như Xích Kình này cũng không hoàn toàn trung tâm với ngươi." 

 "Mọi người đều tới, hắn lại khoan thai đến chậm, đây là cố ý muốn khiến cho ngươi khó xử?" 

 Câu Vũ mặt lộ vẻ tức giận: "Hừ, một tên ngu ngốc mà thôi, thiếu đi hắn, chúng ta cũng có thể khiến cho Huyền Băng Nữ Đế chịu không nổi!" 


 "Lão tam nói không sai, thiếu một con Xích Kình, không tạo được bất kỳ ảnh hưởng gì đối với chúng ta." 

 "Chỉ cần lần này trọng thương Huyền Băng Nữ Đế, uy danh ba huynh đệ ngươi ta trong Yêu tộc chắc chắn sẽ tiến thêm một bước!" 

 "Đến lúc đó, Hắc Ưng nhất tộc ta sẽ nhanh chóng phất lên như diều gặp gió trong Yêu tộc!" 

 Câu Huyền và Câu Vũ đều lộ ra vẻ tươi cười đắc ý. Vì tránh cho bại lộ, bọn họ nhanh chóng giảm âm lượng xuống. Nếu là mai phục, vậy sẽ phải kiên nhẫn, bảo trì bình thản, tuyệt đối không thể để cho Huyền Băng Nữ Đế phát hiện.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi