Dược Thần Cốc.
Chiếm diện tích ba vạn dặm, rất nhiều cây cối quý hiếm, dược thảo quý báu. Lúc này, toàn bộ sơn cốc đều bị ánh lửa ngập trời che phủ. Thế lửa mãnh liệt từ ngoài hướng vào trong, lấy thế không thể ngăn cản lan tràn ra.
Thoạt nhìn chỉ cần mấy hơi thở ngắn ngủi nữa thì Dược Thần Cốc sẽ triệt để biến thành một cái biển lửa.
Không còn ngọn cỏ!
Lúc này.
Ở trên không trung cách Dược Thần Cốc năm dặm, hơn mười thân ảnh lơ lửng, đang quan sát thế lửa trong Dược Thần Cốc. Từ quần áo của những người này thì có thể thấy được bọn họ chia làm ba cái phái. Mà những người biết rõ bọn họ chỉ cần nhìn một cái là có thể nhìn ra được bọn họ là tới từ Đông Hoang tam đại Kiếm Tông.
Thiên Kiếm Tông, Thanh Liên Kiếm Tông và Thần Kiếm Đường.
Nhìn thấy đại hỏa đầy trời sáng rực, tông chủ Thiên Kiếm Tông Giang Phi Hạc cười lạnh: "Lão thất phu Ôn Viễn Tùng đó, ôn tồn cầu đan dược từ hắn hắn lại không cho, vẫn phải ép bản tông chủ xuất thủ mới được."
"Bây giờ thì tốt rồi, Dược Thần Cốc bị ba kiếm tông chúng ta cướp sạch không còn, từ đây về sau sẽ triệt để biến thành một vùng phế tích!"
Tông chủ Thanh Liên Kiếm Tông Âu Tinh Thần vuốt ve râu dê của mình khẽ gật đầu: "Không sai, ngày mai Nguyên Từ Kiếm Thai xuất thế, không thể coi thường, chắc chắn sẽ gây ra một trận huyết chiến."
"Vì cướp được Kiếm Thai chung đúc thần kiếm, ba đại kiếm tông chúng ta, cũng chỉ có thể dùng biện pháp này lấy đi tất cả đan dược ở trong Dược Thần Cốc."
Đường chủ Thần Kiếm Đường Khúc Hàn Vân híp mắt: "Hi vọng những đan dược này có thể để ba kiếm tông chúng ta mã đáo thành công!"
Giang Phi Hạc cười ngạo nghễ: "Đó là điều chắc chắn! Lão thất phu Ôn Viễn Tùng đó chính là Đan Vương danh phù kỳ thực, những đan dược mà hắn luyện chế ra có phẩm chất khá cao."
"Tối nay qua đi, không những ba tông chủ chúng ta mà môn hạ đệ tử cũng sẽ có được tăng lên rõ rệt."
Âu Tinh Thần và Khúc Hàn Vân nghe vậy, nhìn nhau cười một tiếng.
"Ha ha, nói đúng, vậy thì hãy để cho ngọn lửa lớn hôm nay tăng thêm nhiệt cho chúng ta cướp đoạt Nguyên Từ Kiếm Thai ngày mai đi!"
Một đám người tràn đầy phấn khởi mà nhìn thế lửa lan tràn, cũng không nóng nảy rời đi. Đương nhiên, bọn họ còn có một cái mục đích khác đó chính là bảo đảm từ đây về sau Dược Thần Cốc hoàn toàn không còn tung tích.
Tất cả những gì mà bọn họ đã làm ở Dược Thần Cốc cũng sẽ không để lại dấu vết và bị thế nhân lên án. Về phần chủ nhân Dược Thần Cốc Ôn Viễn Tùng, ai quan tâm hắn ở đâu?
Hô! !
Trong lúc ngọn lửa lớn trong sơn cốc sắp tràn vào trung tâm thì bỗng nhiên có một đạo thanh quang từ trên trời giáng xuống. Trong chớp mắt, thanh quang mênh mông bát ngát, bao trùm ba vạn dặm.