TƯỚNG CÔNG TA ĐÂY KHÔNG MUỐN BỊ ÉP CƯỚI

Chương 862

 

 Hắn vừa nói xong, các cao tăng liên tục gật đầu. 

 Niệm kinh tụng phật, công đức vô lượng. 

 Dù là niệm kinh một mình hay ở cùng với người giết cá tay dính đầy sát nghiệt, đều sẽ không thay đổi! 

 Sau khi nghe xong, Pháp Huyền điên cuồng cười to: “Một đám ngu!” 

 Đạo Năng nhíu mày nói: “Hay đại sư có cách hiểu khác?” 

 Pháp Huyền: “Người giết cá giết cá, sát nghiệt vốn sâu nặng, hắn ta là một cao tăng lại niệm kinh cầu phúc ở bên cạnh vì muốn có thêm công đức.” 

 “Ngày nào cao tăng cũng đi theo người giết cá cùng giết cá, mặc dù tụng kinh niệm phật nhưng cũng đang tăng thêm sát nghiệt cho chính mình.” 

 “Cho nên bên này giảm bên kia tăng, kết quả người giết cá sẽ đi về cực lạc!” 

 Lời nói của Pháp Huyền làm cho cả quảng trường Pháp Vân Tự bị chấn động. 

 Các cao tăng Pháp Hoài, Pháp Năng nhìn nhau, đều bị kinh sợ không nói lên lời. 

 Nhưng bọn họ không thể không thừa nhận, tạo nghệ Phật pháp của Pháp Huyền cực cao, kiến thức cực kỳ phi phàm. 

 Tất cả những gì hắn ta nói đều là chân lý Phật pháp, hiểu biết chính xác, không thể cãi lại! 

 Thu hết sắc mặt của mọi người vào mắt, Pháp Huyền nở nụ cười lạnh lùng: 

 “Ngay cả vấn đề như này cũng không trả lời được, ta thấy tiền đồ của Pháp Vân Tự các ngươi cũng chỉ đến đây!” 

 “Bây giờ thì cút hết cho bần tăng!” 

 Nói xong, hắn ta đi chân trần chống mộc trượng bước vào trong. 

 Đạo Hoài cắn răng nói: “Đại sư, đắc tội, ta tuyệt đối không thể để ngươi làm phiền sư huynh!” 

 Nói xong, hắn vận dụng tất cả chân nguyên, cùng với hơn vạn võ tăng cùng tấn công Pháp Huyền. 

 Pháp Huyền cười to nói: “Luận đạo cũng không phải đối thủ của bần tăng nên muốn dùng vũ lực?” 

 Linh khí xung quanh hắn ta bùng nổ, ánh sáng Phật pháp bao phủ cả tòa Pháp Vân Tự. 

 “Đại Uy Thiên Long Côn Pháp!” 

 Mộc trượng trong tay hắn ta hóa thành cột sáng vạn trượng, ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên, đánh bay tất cả đám người Đạo Hoài. 

 A ~ 

 Cảnh tượng này làm các cao tăng còn lại đều run lên, vội vàng tránh đường. 

 Đạo Hoài đã là cường giả cảnh giới Đại Thánh sơ kỳ, các võ tăng đều là cảnh giới Tôn Giả nhưng đều không địch nổi một đòn của Pháp Huyền. 

 Chứng tỏ Pháp Huyền mạnh đến biến thái, gần như không thể ngăn cản! 

 “Cút ngay!” 

 Pháp Huyền đạp sen vàng bước lên, linh khí mạnh mẽ đâm bay đám người Đạo Năng, sau đó nhanh chóng bước vào điện Thiên Tịnh. 

 Nhìn thấy Đạo Chân ngồi trên đệm hương bồ không nhúc nhích giống như tượng đất, Pháp Huyền vội dùng linh khí tra xét, phát hiện hắn thật sự đã viên tịch. 

 Pháp Huyền không nhịn được ngửa đầu cười to, đắc ý nói: 

 “Đạo Chân à Đạo Chân, mười vạn năm trước khi ngươi đánh bại ta, ngươi đã đắc ý đến cỡ nào.” 

 “Chắc chắn ngươi không thể tưởng được, bây giờ ta mang theo Phật pháp vô biên và tu vi lại lần nữa trở về Pháp Vân Tự, còn ngươi lại thành một miếng gỗ nát, bây giờ ngay cả tư cách đánh với ta một trận ngươi cũng không có!” 

 “Đây là ý trời! Đây là ý trời!” 

 Đạo Hoài, Đạo Năng đuổi theo vào đều nổi giận: “Pháp Huyền, sao ngươi có thể sỉ nhục trụ trì sư huynh như vậy?” 

 Pháp Huyền xoay người, kiêu ngạo nhìn tất cả mọi người: 

 “Đạo Chân đã chết, các ngươi còn dám tự tin đối kháng với bần tăng?” 

 “Biết điều thì nhanh chóng quỳ lạy ta, nâng bần tăng thành trụ trì của Pháp Vân Tự, bần tăng sẽ tha cho các ngươi một mạng!” 

 Đám người Đạo Hoài run lên. 

 Thì ra Pháp Huyền cố ý nương tay không giết bọn họ vì muốn cướp lấy Pháp Vân Tự, thay thể Đạo Chân trở thành trụ trì mới. 


 Đạo Hoài không nhịn được mắng to: “Nghiệp chướng, ta thà chết cũng sẽ không thờ phụng ngươi làm trụ trì!” 

 Sắc mặt của Pháp Huyền lạnh xuống: “Vậy đừng trách bần tăng độc ác vô tình, giết gà dọa khỉ đến khi các ngươi quỳ phục mới thôi!” 

 Nói xong, hắn ta cầm mộc trượng bước lên. 

 Khí thế khủng bố, uy áp đáng sợ làm sắc mặt của Đạo Hoài xám như tro tàn. 

 Keng ~ 

 Đúng lúc này, đột nhiên tiếng chuông chùa vang lên, du dương, thánh thót, quanh quẩn trên không trung của Pháp Vân Tự. 

 Thùng~ thùng~ thùng thùng! 

 Tiếng chuông còn chưa biến mất, bốn tiếng trống liên tiếp lại vang lên. 

 Ánh mắt Đạo Hoài run lên: “Sau tiếng chuông chùa là tiếng trống, hai tiếng trống chậm hai tiếng trống nhanh, Pháp Vân Tự có cao tăng chí tôn giá lâm?” 

 Dựa theo quy củ của Phật đạo, chuông trống vang lên thuộc về lễ nghi cao nhất đón tiếp cao cao tăng đỉnh cấp. 

 Thuyết minh có nhân vật đỉnh cấp giá lâm Pháp Vân Tự! 

 Đám người Đạo Hoài cũng không quan tâm Pháp Huyền còn ở đây, vội vàng xoay người chạy về phía quảng trường. 

 Pháp Huyền cũng giật mình, sau khi suy nghĩ cũng đi theo ra quảng trường. 

 Lúc này một ánh sáng rực rỡ phá vỡ đám mây, chiếu sáng cả tòa Pháp Vân Tự. 

 Mọi người ngẩng đầu, nhìn thấy một cỗ xe ngọc vô cùng xa hoa vô cùng tôn quý do bốn con chim giang rộng cánh kéo xuất hiện trên không trung. 

 Có vài người có kiến thức cao sâu lập tức nhận ra đây là cỗ xe ngọc của hoàng thất Bắc Huyền Thiên, không nhịn được hô to: 

 “Bắc Huyền Thiên Đế phu giá lâm!” 

 Đám người Đạo Hoài cũng vô cùng hưng phấn: 

 “Thì ra là Cửu Thiên Tôn Giả giá lâm chùa ta!” 

 Đạo Hoài, Đạo Năng và các cao tăng đệ tử Pháp Vân Tự đều vô cùng kích động. 

 Còn tưởng rằng hôm nay Pháp Huyền đến, Pháp Vân Tự đã chạy trời không khỏi nắng. 

 Nào ngờ vào khoảnh khắc nguy hiểm nhất, Cửu Thiên Tôn Giả Lâm Hiên lại xuất hiện. 

 Trong mắt tràn ngập sự phức tạp, nội tâm đang giãy giụa nôn nóng. 

 Lúc này cỗ xe ngọc đã dừng trên mặt đất trống trải của Pháp Vân Tự, Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh cùng đám người Toàn Châu bước ra khỏi cỗ xe ngọc. 

 Từ ánh nhìn đầu tiên, mọi người đều lộ ra sự kinh sợ vô hạn. 

 Tiếp theo tất cả tăng nhân, khách hành hương của núi Pháp Vân đều hành lễ. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi