TƯỚNG CÔNG TA ĐÂY KHÔNG MUỐN BỊ ÉP CƯỚI

Chương 868

 

 Phổ Quảng chính là đương thời Vị Lai Phật, với sự ban phước vô hạn của Phật pháp cùng những bí công gia trì, đương nhiên sẽ không dễ dàng bị đánh bại. 

 Ông huy động hết sức lực chân thân của mình, phóng ra vô vàn Phật quang màu vàng. 

 “Đại Nhật Phật Công!” 

 Bất cứ nơi nào Thiền trượng đi qua, trăm ngàn dặm ánh sáng màu vàng hóa thành ánh sáng cầu vồng, mang theo sức mạnh của Phật và Thần, đánh vào các xúc tu của U Minh. 

 Ầm ầm!!! 

 Ánh sáng màu vàng loé lên. 

 Các xúc tu của U Minh giống như một bức tường đồng vách sắt không thể vượt qua, mạnh mẽ phá tan cây Thiền trượng của Phổ Quảng, năng lượng ngang tàng đến cực hạn xuyên thẳng vào hai tay của Phổ Quảng. 

 “A!” 

 Phổ Quảng chỉ cảm thấy xương cốt hay tay đều vỡ vụn, đau đớn kịch liệt đâm thẳng vào nội tâm. 

 Tác động mạnh mẽ của U Minh trực tiếp đánh bay ông, phải rất lâu sau mới tiêu tan. 

 Phổ Huệ cùng các cao tăng nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc: “Trụ trì!” 

 Họ không ngờ rằng, Phổ Quang đã sử dụng thủ pháp mạnh nhất của chùa lại không thể động được vào một cái xúc tu của U Minh, ngược lại còn bị trọng thương, buộc phải rút lui. 

 Nhìn thấy xúc tu của U Minh sắp rơi xuống, Phổ Huệ vội vàng hô lớn: “Mau tránh ra!” 

 Một đám cao tăng dùng hết sức né tránh, hoàn toàn không dám tấn công U Minh. 

 Đương nhiên, họ cũng biết rất rõ ràng rằng ngay cả tấn công cũng vô ích. 

 Phổ Quảng chính là một cường giả của Đại Thánh Cảnh, dùng toàn bộ sức lực chân thân của mình cũng chẳng thể làm tổn thương U Minh, chứ đừng nói đến những kẻ yếu hơn như họ. 

 Cho nên bị tình thế ép buộc, Phổ Huệ cùng các cao tăng khác chỉ có thể lao đến bên cạnh Phổ Quảng, cố gắng đưa ông trốn thoát. 

 Ôi!!! 

 Lúc này, U Minh gầm lên một tiếng, trong âm thanh mang theo vài phần đắc thắng và hưng phấn. 

 Tám cái xúc tu lóe lên ánh sáng màu vàng, ấn Phật rộng lớn, nhanh chóng lan ra, lại trong nháy mắt biến mất trong hư không. 

 Khi xuất hiện một lần nữa, Phổ Quảng và Phổ Huệ đều cảm thấy cơ thể bị siết chặt. 

 Một thế lực hùng vĩ quấn quanh họ một cách dữ dội, như muốn nghiến nát họ. 

 “Nguy rồi!” 

 “A!” 

 Phổ Quảng bọn họ cúi đầu nhìn, chỉ thấy bị xúc tu của U Minh quấn quanh eo, càng ngày càng quấn chặt. 

 Những cái giác hút tròn khổng lồ trên xúc tu bám chặt vào cơ thể họ, điên cuồng hút hết chân nguyên trong cơ thể họ. 

 Con ngươi Phổ Quảng co rụt lại: “Con U Minh này lại có thể hấp thụ được Phật lực của chúng ta, đây rốt cuộc là con quái vật gì vậy!” 

 Với tu vi của mình ở Đại Thánh Cảnh, ông hoàn toàn không thể công phá U Minh, ngược lại lại bị U Minh quấn lấy hấp thụ Phật lực, ông cảm thấy con U Minh chỉ có thể bốn từ để hình dung. 

 Bất khả chiến bại! 

 “A Di Đà Phật, sinh mệnh của chúng ta đã kết thúc!” Phổ Huệ không khỏi thấp giọng than thở. 

 Con U Minh này thực sự quá bá đạo, ngay cả trụ trì cũng không đủ sức chống cự, bọn họ bây giờ chỉ như con cá trên thớt mà thôi! 

 Hô hô hô! 

 Lúc này, trong hư không, hàng vạn ngọn đèn Phật kim quang tỏa sáng. 

 Những luồng khí tức mạnh mẽ thâm hậu từ trên trời giáng xuống, điên cuồng hội tụ về phía U Minh. 

 Ngoài ra, còn có hàng chục tỷ bông sen vàng của Phật tỏa sáng tại thế, khi cả thiên hạ tràn ngập trong Phật quang vô tận. 

 Phổ Quảng cẩn thận cảm nhận, ánh mắt không khỏi vui mừng khôn xiết: “Là Thanh Nguyên đại sư và Tịnh Năng đại sư!” 

 Ông nghĩ rằng nhất định là khí tức hắc ám và hùng bạo đã thu hút Thanh Nguyên cao tăng của chùa Lôi Âm, Tịnh Năng cao tăng của chùa Phổ Đà và mười sáu vị Vi Lai Phật. 

 Quả nhiên! 

 Trong vô số Phật quang, mười sáu vị Vị Lai Phật do Thanh Nguyên đứng đầu đồng thời hiện thân, vây quanh U Minh. 

 Họ nhận được tin từ chùa Pháp Vân, rằng ông ấy đã thực sự qua đời, nên đã vội vàng đến đây tham dự tang lễ. 

 Không ngờ trên đường đi lại phát hiện vô số ma khí đang dập dờn, lần theo dấu vết mà nhìn thấy còn U Minh màu vàng này. 

 Mắt thấy Đạo Chân và những người khác đang bị U Minh điên cuồng hấp thụ Phật lực, Thánh Nguyên cao giọng: 

 “Chư vị, hãy hợp lực để tiêu diệt con quái vật này!” 

 Tịnh Năng và các vị Vị Lai Phật đều gật đầu: “Được!” 

 Công lực của bọn họ so với Phổ Quảng không cao hơn bao nhiêu, nhìn thấy Phổ Quảng bất lực trước U Minh, bọn họ cảm thấy chỉ có cùng nhau hợp lực mới có thể nắm chắc thắng lợi. 

 Trong lúc nhất thời, giữa thiên địa vô vàn Phật quang phóng ra, Phật lực vô biên như núi kêu biển gầm chấn động không trung. 

 Mười sáu vị Vị Lai Phật đồng thời cùng nhau thi triển chiêu thức sát thương mạnh nhất của mình. 

 “Thiên Tượng Long Bàn Công!” 

 ‘A La gia quyền!” 

 “Chân Long Phật thủ!” 

 ….. 

 Phổ Quảng bọn họ thấy thế, ánh mắt không khỏi tỏ ra vui mừng: “Chúng ta được cứu rồi!” 

 Mười sáu vị Vị Lai Phật đều là người tu hành của Đại Thánh Cảnh, còn có phước lành Phật pháp vô biên, Pháp lực vô hạn kề thân. 

 Nếu họ cùng nhau tấn công, cho dù là người mạnh nhất trong cõi Thần cổ đại đều có thể bị trọng thương, thậm chí là chết ngay lập tức. 

 U Minh này chắc chắn không thể ngăn cản được cuộc tấn công như vũ bão của bọn họ! 

 Tuy nhiên, khi tất cả sát chiêu đều rơi vào U Minh, một luồng kim quang kinh hoàng lao ra. 


 Con U Minh này sẽ càng mạnh hơn khi gặp đối thủ mạnh, có thể kích hoạt một trận pháp phòng ngự mạnh mẽ như vậy, khiến cho họ thực sự choáng váng. 

 Thanh Nguyên thậm chí còn nghĩ rằng ngay cả những pháp trận ma thuật mạnh nhất được Thượng cổ Phật kinh ghi lại, có lẽ còn chẳng bằng một phần mười so với U Minh. 

 Thật quá kinh khủng! 

 Aaaaaa!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi