TƯỚNG QUÂN CỦA BỌN TA


Sau khi Lý Viên Kỳ theo Trình Như An rời đi, Trình Hàn Tuấn liền nỗi giận mà đấm một phát vào thành tường, rốt cuộc là làm sao để Kỳ nhi có thể đối xử với hắn như trước đây đây
Trên đường trở về tướng phủ
“Ta xin lỗi vì hành động thất lễ vừa rồi của nhị ca ta, Kỳ nhi ngươi đừng để tâm, ta nhất định sẽ nói phụ thân phạt huynh ấy”
Lý Viên Kỳ lắc đầu
“Chuyện không có gì, chúng ta không nên làm phiền Nam hậu, công chúa ta nghe nói tứ công chúa đã cùng vương gia thành thân”
Trình Như An gật đầu
“Y Linh đã cùng với Hoàng thúc thành thân, bây giờ bọn họ đang ở Thịnh Hà quốc, có lẽ một đoạn thời gian sẽ trở lại Thuận An quốc thôi, Kỳ nhi ở biên cương có cực khổ không, ta nghe Viên nhi nói ngươi từng bị thương nặng”

“Cảm tạ công chúa quan tâm, chỉ là vết thương nhỏ, Viên Nhi ở biên cương cứ luôn miệng nhắc đến công chúa, trở về liền không rời mỗi ngày tìm công chúa làm phiền ta thay muội ấy tạ tội với người”
Trình Như An xua xua tay, nàng còn muốn Lý Viên Nhi làm phiền mình nhiều hơn, mỗi ngày cũng được ở bên cạnh càng tốt phiền cái gì chứ
“Ca ca muội không có làm phiền Như An tỷ tỷ”
Lý Viên Nhi liền lên tiếng giọng điệu có chút dỗi hờn
“Đúng vậy Viên Nhi không làm phiền ta”
Trình Như An ôn nhu nhìn Lý Viên Nhi, Lý Việ Kỳ cảm thấy có gì đó không đúng lắm nhưng là hai người này cứ có cảm giác đang ân ân ái ái trước mặy y thì phải, Lý Viền Kỳ chỉ đành cười khổ
Đến tướng phủ, Lý Viên Nhi muốn Trình Như An ở lại tướng phủ nhưng Lý Viên Kỳ can ngăn, người thân là công chúa không thể ở tướng phủ như vậy nếu không bên ngoài lại có nhiều lời đồn không hay
“Viên Nhi muội nên để công chúa trở về nếu không bên ngoài lại có tin đồn không hay”
Lý Viên Nhi bĩu môi uỷ khuất mà tạm biệt Trình Như An, Trình Như An xoa đầu nàng sau đó trở lại hoàng cung
Lý Viên Kỳ cùng Lý Viên Nhi cũng trở về nghỉ ngơi nhưng Lý Viên Kỳ lại không ngủ được, vết thương ở chân lại nhói lên khiến y đau đớn nhưng y lại không muốn làm phiền người khác bản thân y đành tự mình chịu đựng, nhớ đến dược mà Kim Hàn Minh đã đứa Lý Viên Kỳ liền lấy một viên mà uống vào, cơn đau cũng dịu đu vài phần
Trời cũng đã khuya trăng cũng đã lên rất cao, Lý Viên Kỳ lại không thể nào chợp mắt được, trở về kinh thành chưa tới ba ngày nhiều thứ khiến cho y cảm thấy lạ lẫm nhất là hai người từ nhỏ vốn đã thân thiết với y nhưng bây giờ y nhìn thấy cả hai liền cảm thấy xa lạ
Nếu như Lý Viên Kỳ cả đêm không thể nào ngon giấc được thì cũng có hai kẻ sau khi trở về phủ của mình sắc mặt vô cùng đáng sợ, Trình Hàn Nhất trở về phủ liền đuổi hết tất cả những người xung quanh lui xuống, một mình hắn ở thư phòng
Yến Lan từ lúc trở về luôn sợ hãi sắc mặt của Trình Hàn Nhất nhưng cũng từ đó nàng bắt đầu nghi ngờ có điều gì đó không đúng cho lắm, nghĩ một xíu nàng liền viết thư nhờ người đưa đến tay phụ thân mình để hỏi một số chuyện
Trình Hàn Tuấn còn tệ hơn, hắn không trở về phủ mà âm thầm đến một kỹ viện trong kinh thành tìm người giống y để xua tan đi cơn giận mà y vừa ban cho mình

Ngày hôm sau Lý Viên Kỳ đến doanh trại với chức vị mới là tướng quân chứ không còn là một phó tướng nữa, nhiều kẻ không phục nhưng bọn họ cũng không dám lên tiếng vì so với họ y đã lập vô số chiến công khi ở biên cương
Lý Viền Kỳ ở doanh trại huấn luyện binh mã, cùng lúc đó Trình Hàn Nhất lại có việc bàn cùng mấy vị tướng quân bên phe của mình cho nên cũng ở doanh trại, lúc hắn vừa từ trong lều trại bước ra thì vô tình gặp Lý Viên Kỳ
Lý Viên Kỳ thấy Trình Hàn Nhất liền hành lễ, Trình Hàn Nhất muốn đưa tay đỡ người nhưng đang có những vị tướng quân khác ở đây cho nên hắn lạnh mặt xem như không có gì
“Lý tướng quân bình thân, không cần hành lễ như vậy”
Trình Hàn Nhất nói nhưng ánh mắt vô cùng ôn nhu mà nhìn Lý Viên Kỳ
“Lý tướng quân vừa đến doanh trại đã huấn luyện binh mã, đúng là có phong thái của Lý đại tướng quân”
Lý Viền Kỳ nghe vậy liền cười khinh bỉ trong lòng, bọn họ được nhìn thấy phong thái của phụ thân sao, y không nghĩ là vậy hơn nữa đám người này thân làm tướng nhưng lòng nịnh hót không khác đám đại thần trong triều quả là khiến người ta xem thường, nghe nói năm xưa bọn họ còn theo phe hai vị hoàng tử tạo phản, cũng nay hoàng thượng nhân từ mới tha cho bọn họ một mạng
“Các vị tướng quân quá khen, ta vẫn là chưa cơ được phong thái như phụ thân, nếu không có việc gì xin cáo từ trước, điện hạ thần xin cáo lui”
Lý Viên Kỳ nhanh chóng rời đi, Trình Hàn Nhất có ý muốn đuổi theo nhưng một lúc sau đó hắn liền sai thái giám bên cạnh đuổi theo Lý Viên Kỳ hẹn y ở bên ngoài doanh trại
Lý Viên Kỳ đối với đám nịnh nọt kia đương nhiên không thích càng tuyệt đối không cùng họ nhiều lời, y vẫn nhớ lúc nhỏ bọn họ hay hỏi y câu hỏi y do nữ nhân nào sinh ra vậy, có phải con của kỹ nữ hay không còn nói việc hai phụ thân y lấy nhau là nỗi ô nhục của danh tướng, đường đường là tướng quân lại lấy một nam nhân

Những lời đó y đương nhiên ghi nhớ còn sâu ở trong đầu mình, bây giờ nhìn thấy bọn họ liền không kiềm được sự tức giận trong lòng mình được
Vốn dĩ y định trở về phủ nhưng vừa ra khỏi doanh trại đã được thái giám bên cạnh Lý Viên Kỳ mời lại, bất đắc dĩ y phải ở lại
Trình Hàn Nhất sau khi cùng những kẻ kia bàn bạc xong liền nhanh chóng đi tìm Lý Viên Kỳ, Lý Viên Kỳ ở trước cổng doanh trại dựa vào một bên cổng đợi người
Thấy Trình Hàn Nhất đến y định hành lễ nhưng người đã lên tiếng trước
“Không cần lễ nghi khách sáo như vậy, hôm qua có chút đường đột hôm nay có thể mời ngươi đến chỗ ta dùng bữa tạ tội hay không”
Lý Viên Kỳ biết bản thân không thể cứ tiếp tục từ chối hay tránh mặt Trình Hàn Nhất liền gật đầu đồng ý, thế là hai người cùng nhau đến vương phủ của Trình Hàn Nhất
Sorry mấy nàng vì những ngày qua tui có hơi bận nên không ra chap được an tâm từ bây giờ sẽ chăm chỉ hơn và cố gắng hoàn bộ Bắt Được Một Thái Tử và Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi