TƯỚNG QUÂN CỦA BỌN TA


Lý Viên Kỳ rốt cuộc cũng gật đầu đồng ý, Trình Hàn Tuấn liền nhanh chóng sai người chuẩn bị trà bánh đợi Lý Viên Kỳ đến
Lý Viên Kỳ kiểm tra mọi thứ ổn thoả sau đó cũng đến phủ của Trình Hàn Tuấn, trên đường đi y bắt gặp một cô nương tướng mạo xinh đẹp nhưng tính tình lại không được như vậy
Dừng lại một chút y liền nghe tiếng vị cô nương kia mắng chửi người
“Điện hạ lúc nào cũng bận, ba lần bảy lượt bận rõ ràng là đang tránh mặt ta, các ngươi đi thông báo cho điện hạ nếu người không chịu gặp ta ta sẽ ở lì tại đây”
Cô nương kia quát lớn, Lý Viên Kỳ nhìn nữ nhân kia không khỏi lắc đầu, xem ra muội muội nhà mình vẫn còn hiền chán, Lý Viên Kỳ lướt ngang như chưa thấy việc gì, cô nương kia thấy y thong thả mà vào trong liền tức giận kéo y lại
“Ngươi là ai, tại sao lại tự tiện ra vào vương phủ như vậy”
Lý Viên Kỳ không nói gì chỉ nhẹ nhàng rỡ tay nàng ra, y không muốn cùng nữ nhân động tau chân
Cô nương kia đương nhiên không bỏ qua cho y, từ trước đến nay có ai dám xem thường nàng, ngoài vị điện hạ kia ra thì không ai dám xem thường nàng vì phụ thân nàng là lễ bộ thượng thư, Trần Ánh quan sát người trước mặt y phục có vẻ cao quý nhưng chức vị làm sao cao quý bằng phụ thân nàng cơ chứ hơn nữa khuôn mặt này còn quá trẻ đi

“Ngươi là ai, sao tự tiện ra vào vương phủ như vậy”
Lý Viên Kỳ nhìn nàng ta liền biết nếu không trả lời nàng ta liền sẽ gây phiền phức cho mình
“Ta được nhị điện hạ mời đến, còn ta là ai cô nương nhìn lệnh bài bên người ta không biết được hay sao”
Lý Viên Kỳ có chút xem thường, nhìn cô nương kia chắc cũng là con nhà quyền quý hoặc quan lại, sao lại không biết được người đeo lệnh bài nhất là lệnh bài tướng quân thì càng đặc biệt hơn
Trấn Ánh lúc này mới quan sát đến lệnh bài bên hông của Lý Viên Kỳ, là lệnh bài tướng quân, người trước mặt nàng trẻ như vậy lại là tướng quân, có chút không tin được
“Có chút mạo phạm xin tướng quân đừng trách tội, nhưng không biết tướng quân đây tên họ là gì, trong còn trẻ hơn tiểu nữ lại có thể lên làm tướng quân khiến tiểu nữ không khỏi nghi ngờ người giả dạng”
Lý Viên Kỳ nghe vậy cười khinh một cái nhưng vẫn đáp lời
“Ta tên họ là Lý Viên Kỳ là con trai trưởng của Lý đại tướng quân Lý Nguyên”
Lời vừa nói ra khiến Trần Ánh không khỏi xanh mặt, nàng có nghe phụ thân nói về việc này, phụ thân không ủng hộ chức vị đại tướng quân giao cho Lý gia còn có con trưởng nhà Lý gia còn nhỏ đã được làm đại tướng quân không tránh khỏi khiến người khác không phục được
“Thì ra là Lý tướng quân, tiểu nữ mạo phạm rồi”
Trần Ánh trong lòng mặc dù không thích nhưng lễ nghi nàng vẫn phải đứng đắn để tránh người ngoài bàn tán, lễ bộ thương thư không biết dạy con
Lý Viên Kỳ chỉ gật nhẹ đầu sau đó bước vào bên trong, Trần Ánh muốn bước theo thì bị người cản lại, nàng không khỏi tức giận, Lý Viên Kỳ có thể vào nhưng nàng thì không, nàng đã sớm nghe được chuyện trước đây hai vị điện hạ đều rất thân thiết với con trưởng nhà Lý gia còn thường xuyên ngủ lại tướng phủ
Lý Viên Kỳ bước vào bên trong, được Mặc Canh đưa đến hoa viên đã sớm chuẩn bị bánh và trà, Trình Hàn Tuấn đã sớm ngồi đó chờ Lý Việ Kỳ đến, thấy Lý Viên Kỳ Trình Hàn Tuấn liền đứng dậy đi đến
“Ngươi để ta chờ lâu đấy, Kỳ nhi mau ngồi, mau ngồi ta chuẩn bị rất nhiều bánh cho ngươi dùng”
Lý Viên Kỳ ngồi xuống, y quả thật vẫn chưa quen sự nhiệt tình này của Trình Hàn Tuấn

“Ngày mai ngươi phải theo sau bảo vệ phụ thân và Như An không thể tham gia săn bắn được có phải ngươi rất buồn không, phụ hoàng thật quá đáng mà”
“Là ta tự nguyện không phải ý chỉ của Hoàng thượng”
Thật ra chân của y gần đây lại tái phát cho nên y không muốn để người khác biết được, bản thân liền xung phong dẫn đầu các thị vệ bảo vệ cho Nam hậu và công chúa, y cũng muốn tham gia vào tỉ võ lẫn săn bắn nhưng tình thế không cho phép
“Ta nhớ lúc nhỏ ngươi rất thích săn bắn tại sao bây giờ lại tự nguyện xin làm thị vệ cơ chứ, có phải có chuyện gì hay không, Kỳ nhi ngươi có thể nói cho ta biết mà”
Lý Viên Kỳ lắc đầu
“Thật sự không có chuyện gì cả, điện hạ người đừng nghĩ nhiều, lúc ở biên cương ta đã săn bắn chán rồi, hơn nữa trở về cũng không còn hứng thú với việc săn bắn nữa, thay vào đó cống hiến chút sức mình cho Nam hậu cùng công chúa”
Trình Hàn Tuấn mặc dù nghe những lời Lý Viên Kỳ nói nhưng hắn biết Lý Viên Kỳ muốn tham gia săn bắn
Trình Hàn Tuấn ngồi nhìn Lý Viên Kỳ ăn bánh rồi dùng trà, cảm giác hai người ở bên cạnh khiến hắn vui vẻ vô cùng, hắn chỉ ước Lý Viên Kỳ mỗi ngày đều xuất hiện trước mặt hắn như bây giờ, bọn họ bình yên trãi qua một ngày, nhưng điều đó là rất khó ngay cả hắn cũng biết, trừ khi thân phận của hắn không phải là nhị hoàng tử và Lý Viên Kỳ không phải tướng quân, còn không bọn họ vẫn sẽ không tránh khỏi tranh đấu triều đình được
Lý Viên Kỳ dùng trà xong cũng cáo từ, trước khi đi còn chúc Trình Hàn Tuấn ngày mai thành công trở thành người chiến thắng cuộc thi săn bắn, Trình Hàn Tuấn như có động lực mà cố gắng để có thể trở thành người thắng cuộc
Lý Viên Kỳ sau khi rời khỏi vương phủ liền tìm đến Hàn phủ, y tìm gặp Kim Hàn Minh nhờ Kim Hàn Minh bóc thuốc cho bản thân, gần đây y lại không ngủ ngon, có chút mệt mỏi
Kim Hàn Minh nghe nô tài bẩm báo là Lý Viên Kỳ đến liền dẹp hết mọi thứ qua một bên mà tiếp đón Lý Viên Kỳ, phải nói là từ lúc trở về kinh thành đến bây giờ Lý Viên Kỳ chưa hề đến Hàn phủ, cho nên nghe tin Lý Viên Kỳ đến Kim Hàn Minh liền vui vẻ đón tiếp

“Ngươi vui vẻ đến vậy sau”
Nhìn Kim Hàn Minh hớn hở ra chào đón mình mà Lý Viên Kỳ không nhịn được cười
“Đương nhiên phải vui rồi, ngươi đến tận bây giờ mới đến tìm ta, ta còn định ngày mai ở lễ săn bắn sẽ đi tìm ngươi đây”
Ngày mai Kim Hàn Minh cũng xuất hiện với lý do hắn là người của Hàn phủ là người thừa kế Hàn gia sau này đương nhiên phải có mặt rồi
“Trở về đến giờ ta có chút bận cho nên không đến tìm ngươi, ngươi và Hạo Nhân vẫn khoẻ chứ”
Kim Hàn Minh làm vẻ uỷ khuất, đã lâu không gặp mà vẫn hỏi đến ca ca của hẵn hỏi một mình hắn thì không được sao
“Ngươi không cần lo ca ca của ta khoẻ chán, ngược lại là ngươi Viên Kỳ ta cảm giác thân thể ngươi không tốt thì phải”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi