TƯỚNG QUÂN CỦA BỌN TA


Sau khi tỉnh lại một lần nữa bên cạnh Lý Viên Kỳ vẫn là khoảng trống không người, y cũng mặc kệ không để ý, trong đầu y bây giờ toàn là muốn được rời khỏi đây, y phải trở về, y không thể ở nơi này được nữa
Nhưng lúc này cảm giác đau nhứt ở chân khiến y gần như không thể đứng dậy, chân của y thế nhưng trong lúc này lại tái phát, y cắn răng chịu đứng đau nhứt muốn đứng dậy nhưng không thành
Lúc này Trình Hàn Nhất đã sớm ở trong cung để diễn tròn vai của bản thân, Trình Hàn Tuấn khinh bỉ nhìn hắn
“Phụ hoàng vẫn chưa có tin tức gì của Lý tướng quân sao”
Trình Minh Thạc lắc đầu
“Trẫm đã cho ám vệ lục soát khắp nơi nhưng vẫn chưa tìm được tin tức, nhưng chúng ta đã bắt được một vài tên nội gián của Đông quốc, đợi tra khảo bọn chúng sẽ biết thêm chút tin tức”
Trình Hàn Tuấn nghe đến việc bắt được nội gián nhém nữa không nhịn được mà cười khinh, hắn không nghĩ rằng ca ca của hắn lại chuẩn bị kỹ đến mức như vậy, e là đỡ sớm tính kế tất cả, vậy mà bấy lâu nay hắn vẫn ngu ngốc không nhận ra
“Nhất nhi, Tuấn nhi phụ thân mong hai ngươi sẽ ra sức trong việc này, cùng nhau tìm Kỳ nhi trở về bình an”

Hàn Mẫn nhìn cả hai huynh đệ mà nói
“Hoàng nhi nhất định sẽ mang đệ ấy bình an trở về”
Trình Hàn Tuấn nhấn mạnh nói, ánh mắt đầy căm thù nhìn Trình Hàn Nhất
Trình Minh Thạc cho cả hai người lui xuống, bên trong điện chỉ còn lại Hàn Mẫn cùng bới Bạch Viên và Lý Nguyên
Bạch Viên hai ngày nay vì lo lắng cho Lý Viên Kỳ mà không nghỉ ngơi một chút nào
“Bạch Viên ngươi an tâm Kỳ nhi sẽ không có chuyện gì đâu, chúng ta đã phái rất nhiều ám vệ đi tìm chắc chắn sẽ bình an trở về”
Bạch Viên gật đầu nghe Hàn Mẫn nói
“Ta không ngờ đám người Đông quốc lại cả gan đến như vậy, ta biết Kỳ nhi là một người cẩn thận luôn để phòng, lần này bị bắt chắc chắn đám người Đông quốc đã phái đến là những kẻ võ công cao cường lắm mới bắt được Kỳ nhi dễ dàng như vậy”
Hàn Mẫn cảm thấy việc này không nên xem thường cần phải tăng cường hơn binh lực bảo vệ kinh thành tránh chuyện này lần nữa xảy ra, lần này là tướng quân lần sau có khi nào là hoàng tử hoặc công chúa hay không không thể chắc được
Trình Hàn Nhất vừa bước ra ngoài đã bị Trình Hàn Tuấn lôi đi, đên một nơi khuất người trong hoàng cung hắn liền một đấm đấm thẳng vào ngực của Trình Hàn Nhất khiến cho Trình Hàn Nhất phun ra không ít máu, nhưng bản thân hắn cũng chẳng vui sướng gì, đánh Trình Hàn Nhất đau bản thân hắn cũng đau chả kém
“Thay vì ở đây đánh ta thì sao không nghĩ xem làm thế nào để mang Kỳ nhi về đi, à mà cho dù có mang về đi chăng nữa thì Kỳ nhi cũng đã là người của ta, Trình Hàn Tuấn ngươi vẫn là đã thua rồi”
“Ta thua hay không không cần ngươi phải lên tiếng, ngươi quả thật khiến ta cảm thất ghê tởm, Trình Hàn Nhất ngươi rốt cuộc có xem Kỳ nhi là người ngươi yêu thương hay không, ngươi ép buột đệ ấy, bắt đệ ấy như vậy ngươi vui sao”
Trình Hàn Nhất cũng tự hỏi bản thân có vui hay không nhưng hắn chỉ cần biết Lý Viên Kỳ thuộc về hắn là được, việc khác hắn không quan tâm
“Ngươi chưa từng nghĩ nếu Lý tướng quân và Bạch thúc thúc biết được những chuyện này sẽ như thế nào sao, phụ hoàng và phụ thân nhất định sẽ không bỏ qua nếu biết sự thật vậy lúc đó chức vị thái tử mà bấy lâu nay ngươi cùng ta tranh giành cũng không có được, ngươi thật sự muốn như vậy sao”
“Ngươi không cần lo lắng mọi chuyện ta đã có tính toán, Trình Hàn Tuấn ngươi suy nghĩ cho kỹ một chút có muốn cùng ta liên thủ hay không, nếu như muốn ta sẽ sẵn sàng cùng ngươi chia sẻ Kỳ nhi, còn nếu không đừng trách ta sẽ duyệt ngươi để độc chiếm đệ ấy một mình, suy nghĩ cho kỹ vào”

Trình Hàn Nhất nói xong liền rời đi, một đấm khi nãy của Trình Hàn Tuấn không hề nhẹ e là hắn đã bị nội thương rồi, bây giờ hắn còn cần phải bàn chút chuyện với Trình Như An, Lý Viên Nhi mặc dù còn nhỏ nhưng vô cùng đa nghi nếu như không cẩn thận để tiểu cô nương kia biết được mọi chuyện mà hắn sắp xếp sẽ thành cong cóc hết
Trình Như An lúc này vừa dỗ dành Lý Viên Nhi ngủ liền rời đi tìm Trình Hàn Nhất, nàng thấy có lỗi với Lý Viên Nhi lẫn Lý Viên Kỳ nhưng lần này cho nàng ích kỷ một lần đi, nàng biết chỉ có Trình Hàn Nhất mới có thể giúp nàng thoát khỏi việc phải gả đi, phải thành thân với nam nhân khác chứ không phải là Lý Viên Nhi
“Huynh làm sao vậy”
Trình Như An lo lắng nhìn Trình Hàn Nhất đang cầm trên tay chén thuốc đắng
“Hàn Tuấn tức giận đả thương ta, không sao”
Trình Như An thở dài, chuyện này rắc rối như vậy nàng thật sự muốn hỏi vì một chữ tình có đáng hay không
“Lý Viên Nhi không nghi ngờ gì sao”
“Muội ấy không nghi ngờ nhưng nếu tiếp tục lâu dài muội ấy nhất định sẽ nghi ngờ, đại hoàng huynh huynh định giữ lấy Kỳ nhi đến bao giờ, chuyện này phụ hoàng cung phụ thân đã nhún tay vào không khéo sẽ bị phát hiện”
Trình Hàn Nhất đương nhiên biết, bây giờ hắn đang nhanh chóng lôi kéo được Trình Hàn Tuấn, chỉ lôi kéo được Trình Hàn Tuấn đẩy nhanh mọi thứ hắn liền mang Lý Viên Kỳ trở lại
“Muội cẩn thận Lý Viên Nhi, ta nhất định sẽ để mọi chuyện nhanh chóng, không cần lo lắng, ta cần muội phối hợp một chút đổ tội lên đầu đám người Đông quốc”

Trình Như An gật đầu, Trình Hàn Nhất liền nói ra kế hoạch vừa khiến Lý Viên Nhi bị phân tâm chuyện Lý Viên Kỳ vừa có thể hướng mọi tội lỗi lên đầu đám người Đông quốc
Trình Như An cảm thấy việc này khả thi như nàng vẫn lo lắng nếu như Lý Viên Nhi nghi ngờ thì phải làm sao
“Vậy muội chịu chút đau đớn bị thương như vậy vừa có thể khiến Lý Viên Nhi lo lắng cho muội, vừa khiến tiểu cô nương kia phân tâm đi”
Trình Hàn Nhất nói, muốn đạt được thứ gì đó đều phải đánh đổi không phải hay sao
“Muội giúp huynh diễn một màn như vậy huynh đừng quên những lời mình đã nói nếu không muội không ngại đem tất cả mọi chuyện nói ra đến lúc đó xảy ra chuyện gì huynh cũng biết rồi đấy”
“An tâm, ta nhất định sẽ giúp muội, không những vậy còn để muội có thể cùng Lý Viên Nhi ở bên nhau, ta nói được sẽ làm được”
Trình Như An rời đi, Trình Hàn Nhất mệt mỏi gục đầu, hắn không muốn phải làm như vậy nhưng bất đắc dĩ chỉ có thể làm, phóng lao thì phải theo lai thôi.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi