TỬU THẦN (ÂM DƯƠNG MIỆN)


Cơ Động đột nhiên hỏi Cúc Hoa Trư tình hình bên trong tầng mười ba Thánh Tà Đảo, nhất thời thu hút sự chú ý của mọi người. Ngay cả Diêu Khiêm Thư vẫn đang cực độ buồn bực cũng không khỏi vễnh tai lên nghe.
Cúc Hoa Trư liếc nhìn Cơ Động một cái, giơ chân trước lên, hai cái móng chân khẽ chà chà vào nhau một chút.
Cơ Động nghi hoặc, hỏi:
- Là có ý gì?
Cúc Hoa Trư hừ một tiếng:
- Muốn biết một đại bí mật như thế, cũng không để lại chút lợi ích gì, ngươi không biết xấu hổ sao?
Cơ Động chán nản, lại không khỏi có chút buồn cười:
- Khó trách ngươi lại ký kết khế ước với Diêu Khiêm Thư. Bản lĩnh đòi tiền trước quan tài người chết này quả thật cũng không kém.
Diêu Khiêm Thư cả giận, nói:

- Đừng có so sánh ta với con heo mập chết tiệt này.
Cúc Hoa Trư liếc nhìn Diêu Khiêm Thư một cái, hầm hầm nói:
- Nể tình chúng ta có Bình Đẳng Khế Ước, ta không so đo với ngươi. Sau này xem bổn Thánh Trư làm sao thu phục ngươi.
Cơ Động nói với Cúc Hoa Trư:
- Ngươi nói xem, ta để lại lợi ích gì, mới đồng ý nói cho chúng ta biết tình hình bên trong tầng mười ba?
Cúc Hoa Trư nhìn một lượt qua tất cả mọi người, cuối cùng ánh mắt tập trung lại trên con mắt thứ ba trên trán Phất Thụy, đảo tròng mắt:
- Cây búa kia của hắn tựa hồ cũng không tệ. Lấy ra cho ta ăn nó, ta sẽ nói cho các ngươi biết.
Bốn người đều trừng mắt nhìn nó, Cúc Hoa Trư có chút xấu hổ, ho hen một tiếng, lại nhìn về phía Chu Tước Thủ Trạc của Cơ Động:
- Nếu không, cho ta ăn cái Thủ Trạc này của ngươi cũng được. Xem như ta chịu thiệt một chút.
Cơ Động lạnh lùng nhìn nói, cổ tay khẽ lật, mấy khỏa Tam Giai Tinh Hạch đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn:
- Chỉ có bấy nhiêu, được hay không? Nếu không được coi như xong, tự chúng ta tìm hiểu.
Cúc Hoa Trư trợn cặp mắt ti hí:
- Tuy rằng ngươi có thể trả giá, nhưng cũng đừng ép giá như vậy chứ. Ngươi thật là quá độc ác đi.
Mắt thấy Cơ Động định thu hồi lại mấy khỏa Tinh Hạch, nó vội vàng nói tiếp:
- Được rồi, được rồi, bù mắc thì vẫn là thịt. Ai bảo ngươi lại là bằng hữu của người có Bình Đẳng Khế Ước của ta làm gì? Ta chịu thiệt một phen vậy.
Vừa nói xong, cũng không ai thấy nó hành động thế nào, há mồm hít một cái, mấy khỏa Tinh Hạch kia đã chui luôn vô bụng nó.
Cơ Động và Diêu Khiêm Thư liếc nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt đối phương. Mấy khỏa Tinh Hạch mà Cơ Động lấy ra cũng không phải lấy tùy tiện, mà là có chọn lựa. Trong đó không có khối Mộc Hệ Tinh Hạch nào cả, toàn bộ đều là Thổ Hệ, Kim Hệ... Đáng lý ra bản thân Cúc Hoa Trư là Giáp Mộc hệ, những Tinh Hạch này nó cũng không thể ăn, nhưng nó lại có thể ăn bình thường. Khó trách hắn đã nói mình có năng lực ăn mạnh nhất trong tất cả các loài ma thú. Chỉ xét năng lực tiêu hóa, những ma thú bình thường không cách nào với tới rồi. Cho dù là Tử Lôi Diệu Thiên Long thân là ma thú Cửu Giai Cực Hạn Ma Lực, nhưng cũng tuyệt không ăn những Tinh Hạch không cùng thuộc tính với mình, đó chính là có hại chứ không lợi.

Cúc Hoa Trư thật ra cũng có thể tính là tuân thủ lời hứa, ăn xong mấy khỏa Tinh Hạch, có chút bất mãn chép chép miệng:
- Ít quá, chưa đủ nhét kẽ răng. Được rồi, ta sẽ nói cho ngươi biết. Ta nói cho các ngươi, đừng nhìn bổn Thánh Trư ta không có năng lực chiến đấu, nhưng mà, đổi lại một đầu Thập Giai Ma Thú khác, cũng không ai có thể nói cho các ngươi biết bên trong tầng mười ba của Thánh Tà Đảo có gì. Duy nhất chỉ có bổn Thánh Trư là ma thú đã từng tiến vào bên trong tầng mười ba mà còn có thể sống sót chạy trở ra. Ở nơi đó ta đã ăn được thi thể của ba đầu Thập Giai Ma Thú, nếu không cũng không có mau tiến hóa đến như thế. Thập Giai Ma Thú thật sự là khó tiêu hóa, ăn một con mất rất lâu mới tiêu hóa hết.
Diêu Khiêm Thư nhíu mày nói:
- Nói chuyện chính đi.
Cúc Hoa Trư nhìn hắn khinh thường:
- Gấp gáp cái gì? Chỉ cấp cho ta một chút lợi ích lại còn hối thúc như vậy, ngươi không có nhân tính a!
- Ngươi!
Diêu Khiêm Thư kiềm nén lửa giận, quay mặt đi, không thèm nhìn con heo rõ ràng vô cùng đáng yêu này, nhưng hắn tức giận đến mức trong lòng không ngừng chửi con heo mập kia mấy trăm lần.
Cúc Hoa Trư rung đùi đắc ý, tiếp tục nói:
- Bên trong tầng mười ba, còn có năm tầng nữa, cộng lại chính là mười tám tầng. Thánh Tà Đảo có tổng cộng mười tám tầng. Thế nào, đó là một bí mật rất lớn đúng không?
Diêu Khiêm Thư cả giận nói:
- Thúi lắm, chuyện này chúng ta biết cả rồi, cần ngươi phải nói sao?
Cúc Hoa Trư hừ một tiếng:
- Vậy thôi, các ngươi đã biết hết rồi, ta không nói nữa.
Cơ Động chậm rãi nâng hai tay lên. Một hắc một kim, Cực Hạn Song Hỏa đồng thời bốc lên trên hai tay, thì thào nói:
- Mấy ngày nay cũng không có ăn thịt chín. Ngươi đã không có năng lực thực chiến, như vậy để cho ta thử nghiệm qua một chút xem sao. Ngươi ăn mất của ta mấy khỏa Tinh Hạch, ta liền ăn hai khối thịt heo trên người ngươi vậy. Ra dã ngoại ăn thịt nướng, tựa hồ cũng không tệ. Yên tâm đi, ta biết có chừng mực, nhiều nhất cũng chỉ cắt vừa đủ cho chúng ta ăn mà thôi, tuyệt không ảnh hưởng đến sự an toàn tính mạng của ngươi. Với tánh mạng lực của ngươi, sẽ sớm bình phục thôi. Nhiều nhất cũng chỉ chịu chút đau đớn mà thôi.
- Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn ăn thịt của ta? Ngươi cũng dám uy hiếp đường đường Thập Giai Ma Thú, vĩ đại Thập Giai Ma Thú Cúc Hoa Thánh Trư? Ngươi đang nói đùa đúng không?

Trong mắt Cơ Động lóe lên hàn quang, leng keng một tiếng, một cái gai nhọn sắc bén trên tay phải Quân Ma Âm Dương Khải đã đâm ra:
- Ngươi cứ việc thử xem sẽ biết là ta có phải đang giỡn hay không. Khiêm Thư, ngươi có phản đối không?
Diêu Khiêm Thư quay đầu nhìn chỗ khác:
- Ta không thấy gì cả.
Cực Hạn Dương Hỏa trên tay phải Cơ Động truyền vào trong thanh gai nhọn, nó lập tức biến thành màu xích kim. Mắt thấy hắn thật sự muốn động thủ, Cúc Hoa Trư nhất thời có chút luống cuống:
- Được, được, ta chỉ giỡn một chút thôi mà. Ta nói, ta nói. Năm tầng bên trong tầng thứ mười ba kỳ thật là năm ngọn núi lớn, sắp xếp thành hình chữ thập. Chính giữa chữ thập là tòa núi màu vàng, phía Bắc là màu đen, phía Nam là màu đỏ, phía Tây là màu trắng, phía Đông là màu xanh. Năm tòa núi này được các ma thú trên Thánh Tà Đảo chúng ta gọi là Ngũ Thánh Sơn. Cho nên, năm tầng bên trong tầng thứ mười ba, kỳ thật xếp song song, cũng không phải trước sau.
Ngũ Thánh Sơn? Nghe được cái tên này, hỏa diễm trên tay Cơ Động thu liễm, hỏi tiếp:
- Trên Ngũ Thánh Sơn có các ma thú nào sinh hoạt? Còn có những đặc điểm gì khác nữa?
Cúc Hoa Trư nói:
- Ngũ Thánh Sơn rất cao, bên ngoài có mây mù bao phủ, từ bên ngoài nhìn không cách nào thấy rõ, chỉ khi nào thật sự tiến vào trong phạm vi của Ngũ Thánh Sơn mới có thể nhìn rõ. Ngũ Thánh Sơn này không biết cao đến bao nhiêu, thậm chí là trực tiếp chui vào bên trong Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, tựa hồ như Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới chính là do chúng nó tạo thành. Trên Ngũ Thánh Sơn, mỗi tòa chỉ có một vị Thánh Thú Đại Nhân sinh hoạt. Ai dám tiến vào phạm vi lãnh địa của bọn họ, chắc chắn là phải chết.
- Thánh Thú?
Phất Thụy nghi hoặc nói:
- Thập Giai chẳng phải là đã đứng đầu ma thú rồi hay sao? Thiên Can Thần Thú chính là đỉnh cấp Thập Giai Ma Thú. Chẳng lẽ trên năm ngọn Ngũ Thánh Sơn đều là Thiên Can Thần Thú sao?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi