Hi Lạc lại lắc đầu:
- Không phải yêu cầu, mà là thỉnh cầu. Ta đại biểu cho Công Hội thỉnh cầu ngươi. Huy chương Tứ Tinh vốn không thích hợp với thực lực của ngươi. Ta căn bản không cần bất cứ khảo hạch nào đối với ngươi, cũng có thể giúp ngươi đổi thành một cái huy chương Bát Tinh. Bởi vì ta còn biết được một chuyện khác nữa. Bốn năm trước, trong Thánh Tà Chi Chiến, người giết địch đứng đầu, chính là Lôi Đế Phất Thụy, sự chú ý của tất cả mọi người cũng đổ dồn lên Lôi Đế Phất Thụy. Mặc dù Thiên Can Học Viện đã cố gắng phong tỏa tin tức, nhưng mà, thiên hạ cũng không có tin tức nào không thể tiết lộ ra. Ta biết được, trên Thánh Tà Chi Chiến, phía bên ta từng có một vị cường giả thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ, quyết định thắng lợi cho phía bên ta. Số lượng địch nhân giết được cũng gần bằng với Lôi Đế. Người đó, chính là ngươi, Bạo Quân Cơ Động. Mà lúc đó, ma lực của ngươi hẳn còn chưa có đột phá Ngũ Quan. Bốn năm trôi qua, ta thật sự có chút chờ mong, muốn xem xem ngươi đột phá đến Lục Quan, đến tột cùng là có thể cường đại đến mức độ nào.
Cơ Động lạnh nhạt cười một tiếng:
- Hi Lạc Phó Hội trưởng, ta không thể không bội phục hệ thống tin tức tình báo của ông. Thấy việc đoán người, có thể đoán được ra là ta. Nhưng mà, cái này cũng không có nghĩa là ta sẽ xuất lực vì Ma Sư Công Hội. Mặc dù lúc trước ta có ra tay đánh người của Ma Kỹ Công Hội. Nhưng nếu như ta muốn rời khỏi nơi này, bọn họ căn bản không cách nào ngăn ta được. Nói ra thật buồn cười, kỳ thật ta đến Ma Sư Tổng Hội thi đậu Tứ Tinh, chỉ là vì muốn thuận tiện mua bán vài cái Tinh Hạch, đổi lấy chút tiền mặt mà thôi. Ta không thích quanh co lòng vòng, ngươi dựa vào cái gì mà thỉnh cầu ta xuất lực vì Ma Sư Công Hội chứ? Sự hung hiểm của trận chiến này, ta và ngươi đều rất rõ ràng.
Phó hội trưởng Hi Lạc cười khổ một tiếng, nói:
- Cho nên ta mới nói, cái này là chỉ là ta thỉnh cầu mà thôi. Nếu như ngươi đồng ý đáp ứng, như vậy ta có thể làm chủ, tặng ngươi một mảnh vỡ màu xanh.
Nghe những lời này của Hi Lạc, trong lòng Cơ Động không khỏi tò mò:
- Tặng ta một mảnh vỡ màu xanh?
- Đúng vậy!
Hi Lạc nghiêm mặt nói:
- Vừa rồi khi ngươi đi vào đây, hẳn là cũng cảm giác được bên trong tầng ba của Ma Sư Tổng Hội chúng ta khác với bên ngoài. Nếu như ngươi thật sự ở trong này tu luyện, cảm giác sẽ càng thêm rõ ràng hơn nhiều. Ở trong này tu luyện, tuyệt đối sẽ làm ít mà được nhiều. Mà nguyên nhân của nó, chính là bởi vì trong tầng ba này, có được ba trăm sáu mươi lăm khối mảnh vỡ mà cao nhân tiền bối lưu lại. Tầng ba của tòa nhà này được xây dựng bằng vô số mảnh đá vỡ màu xanh đặc thù kết dính lại. Trong số đó có ba trăm sáu mươi lăm mảnh vỡ đặc biệt, bên trong có ẩn chứa bột Thiên Chi Ngọc. Ngươi là đệ tử hai vị Miện Hạ, tự nhiên sẽ biết rõ danh tiếng của Thiên Chi Ngọc. Nó được mọi người xưng tụng là Sáng Thế Thần Thạch, có được khí tức Hỗn Độn. Lực sáng tại của Hỗn Độn, đối với bất cứ ma sư nào mà nói, cũng có vô số chỗ tốt không thể hình dung hết. Chỉ cần ngươi mang theo bên người một mảnh vỡ đó, ở bất cứ nơi nào tu luyện, đem đặt ở bên cạnh mình, đều có thể đạt được hiệu quả giống như là ngồi trong này tu luyện vậy.
Nói tới đây, trên mặt Hi Lạc không khỏi toát ra nụ cười thấu hiểu. Bất quá, nụ cười của hắn rất nhanh đã cứng lại, bởi vì hắn cũng không nhìn thấy trên mặt Cơ Động toát ra bất cứ vẻ khiếp sợ mà hắn tưởng tượng. Thần sắc của gã thanh niên trước mắt này vẫn như trước bình thản, tựa hồ như đối với những khối vỡ có chứa bột phấn Thiên Chi Ngọc cũng không hề có chút hứng thú nào vậy.
Mà trên thực tế, cũng đúng là như vậy. Cơ Động đối với Thiên Chi Ngọc mà nói, khẳng định là cảm thấy hứng thú. Nhưng mà, phải là cả một khối Thiên Chi Ngọc hoàn chỉnh mới được. Lần trước, nhờ có một khối Thiên Chi Ngọc, giúp cho Hỗn Độn Chi Hỏa của hắn hoàn chỉnh thức tỉnh, tăng lên trên diện rộng, hơn nữa còn cấp cho hắn một cái kỹ năng cực kỳ bá đạo, Diệt Thần Kích. Nhưng mà, khí tức Hỗn Độn ở nơi này quả thật quá mỏng mạnh. Cơ Động tùy tiện phóng thích một chút Hỗn Độn Chi Hỏa của mình ra, cũng hoàn toàn nồng đậm hơn khí tức Hỗn Độn ở nơi này gấp mấy lần. Bởi vậy có thể nhìn ra được, toàn bộ bột phấn Thiên Chi Ngọc ẩn chứa trong ba trăm sáu mươi lăm mảnh vỡ xanh này cộng lại cũng chưa chắc nhiều bằng khối Thiên Chi Ngọc mà lúc trước hắn từng hấp thụ. Chỉ lấy được một mảnh vỡ mà thôi, có khả năng lấy được bao nhiêu Thiên Chi Ngọc cơ chứ? Đối với Linh Hồn Chi Hỏa hiện tại của hắn mà nói, tác dụng thật sự quá ít, làm sao có thể khiến cho hắn động tâm được cơ chứ?
Hi Lạc thấy Cơ Động bình thản như vậy, nhịn không được, nói:
- Đừng nói là ngươi không biết tác dụng của Thiên Chi Ngọc đó chứ?
Cơ Động nói:
- Ta đương nhiên biết rõ, nhưng mà, Thiên Chi Ngọc ẩn chứa bên trong một mảnh vỡ quả thật là quá ít đi. Thiên Chi Ngọc này mặc dù là thiên tài địa bảo, thậm chí có thể nói là tiên thiên trọng bảo cũng được. Nhưng mà, đối với ta mà nói, tác dụng cũng không quá lớn. Không bằng ngài đổi lại bằng thứ khác, có lẽ ta sẽ suy nghĩ một chút.
Ấn tượng của hắn đối với Ma Sư Tổng Hội cũng không tệ, hắn cũng chưa bao giờ sợ thực chiến. Trận đấu quyết định số phận của hai đại Công Hội, bên phía đối phương phái ra tuyệt đối là cao thủ. Đánh nhau với đối thủ cường đại, không hề nghi ngờ sẽ tăng cường năng lực thực chiến của mình trên diện rộng. Từ sau khi rời khỏi thế giới Địa Tâm, Cơ Động còn chưa bao giờ toàn lực ứng chiến cả. Hắn cũng có chút mong mỏi được chiến đấu trong trận đấu lần này.
Hi Lạc nhìn Cơ Động giống như đang nhìn một con quái vật vậy. Nếu không phải bởi vì có quan hệ đến hai vị Miện Hạ, hắn cũng sẽ không nỡ lòng lấy một khối đá Hỗn Độn làm thù lao. Không ngờ nổi, người ta lại còn không chấp nhận.
Cười khổ thêm một cái, Hi Lạc nói:
- Một khi đã như vậy... Hay là như thế này đi, nếu như ngươi đồng ý xuất chiến vì Công Hội, như vậy ta có thể chấp nhận cho ngươi đến Tàng Bảo Khố của Công Hội, tùy ý cho ngươi lựa chọn một kiện vật phẩm, có được không?
- Tàng Bảo Khố?
Cơ Động ngẫm nghĩ, nói:
- Được, một lời đã định.
Câu trả lời của hắn rất rõ ràng, dứt khoát. Hi Lạc vốn tưởng rằng hắn sẽ cò kè mặc cả thêm một phen nữa, nhưng hắn đã sớm lập tức đồng ý rồi.
Mà trên thực tế, nháy mắt trước khi Cơ Động đồng ý Hi Lạc, trong lòng hắn chợt vang lên thanh âm của Liệt Diễm. Liệt Diễm chỉ nói với hắn ba chữ, đồng ý hắn. Đối với Liệt Diễm, Cơ Động có bao giờ nghi ngờ nàng nói chứ?
Vì thế nên hắn mới lập tức đồng ý ngay.
Nụ cười trên mặt Hi Lạc trở nên chân thành hơn rất nhiều, nói thế nào đi nữa, Cơ Động đồng ý thay mặt Ma Sư Công Hội mà xuất thủ, nếu chiến thắng đương nhiên là tốt nhất, nếu như hắn thua, hoặc là bị người của Ma Kỹ Công Hội làm cho bị thương, như vậy hai đại Hỏa Hệ Chí Tôn Miện Hạ sẽ dễ dàng bỏ qua cho Ma Kỹ Công Hội hay sao? Hơn nữa, Hi Lạc cũng không cho rằng trong Tàng Bảo Đồ sẽ có thứ gì còn tốt hơn so với ba trăm sáu mươi lăm khối mảnh vỡ Hỗn Độn kia. Cho dù hắn lựa chọn món gì đi chăng nữa, cũng hoàn toàn trong phạm vi mà hắn chấp nhận được.
Cơ Động nói:
- Một tháng sau, ta sẽ đến Ma sư Tổng Hội gặp lại ngài. Nếu không còn chuyện gì khác nữa, như vậy ta xin cáo từ.
Hi Lạc đích thân tiễn Cơ Động ra đến tận cửa, hơn nữa còn đưa cho hắn một cái huy chương khác, trên cái huy chương rõ ràng có tám ngôi sao lóng lánh:
- Ngươi cầm lấy đi. Ta tin rằng, đây mới là thực lực chân chính của ngươi. Có nó, ngươi ở trong cửa hàng của Công Hội mua bán bất cứ thứ gì, cũng có thể đạt được sáu thành chiết khấu, còn có thể mua bán được một số vật phẩm không ngoại truyền của Công Hội nữa.
Phải biết rằng, ngay chính bản thân của Hi Lạc cũng chỉ mang trên ngực huy chương Bát Tinh mà thôi.
Cơ Động cũng không khách khí, nhận lấy cái huy chương, xoay người bỏ đi. Nhìn theo bóng lưng của hắn, Hi Lạc lầm bầm lầu bầu nói:
- Tuy rằng không có khả năng nhờ hắn mà mượn lực của hai vị Miện Hạ tới giúp, nhưng nếu có thể đưa Lôi Đế đến đây, cũng là chuyện tốt, cũng có thể có thêm được một phần thắng nữa. Lôi Đế chính là Đổng Sự trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Thiên Can Học Viện a.
Lúc Cơ Động lại đi ngang qua khu vực có đám mảnh vỡ Hỗn Độn, trong lòng khẽ động một chút, Linh Hồn Chi Hỏa trong cơ thể hắn tận lực thúc dục mạnh mẽ lên, trong hai trong mắt, nhất thời xuất hiện một tầng quang mang trong suốt. Ánh mắt hắn khẽ đảo qua, nhất thời nhìn thấy rõ vị trí của ba trăm sáu mươi lăm mảnh vỡ Hỗn Độn đang tản mát ra khí tức Hỗn Độn trên tường.
Giống y như hắn phán đoán, bên trong mỗi một khối mảnh vỡ Hỗn Độn này ẩn chứa một lượng Thiên Chi Ngọc thật sự ít đến đáng thương. Nếu hắn có thể hấp thu đương nhiên là chuyện tốt. Chỉ có điều, nếu làm vậy, e rằng Ma Sư Công Hội sẽ nổi cơn sóng gió lên mất.