TỬU THẦN (ÂM DƯƠNG MIỆN)


Điều thần kì chính là ngọn lửa màu đỏ kim đó lại không lan tràn ra xung quanh, cũng không tỏa ra bất kì một tia năng lượng Hỏa thuộc tính nào. Ngọn lửa cứ như vậy mà cắt ngang thiên địa và Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, phân cách hoàn toàn Quang Minh và Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.
Trên Thánh Tà đảo, tất cả những màu đỏ đã lặng lẽ biến mất. Mọi người phiêu phiêu thả rơi thân mình trên mặt đất. Ngoại trừ bọn họ, còn có bảy khỏa Tinh miện Thiên Can Thánh Đồ đang trôi lơ lửng trong không trung, tản ra quang mang của bảy loại thuộc tính bất đồng.
Liệt Diễm dựa người vào trong lòng Cơ Động, bổn mạng Hồng Liên của nàng không biết từ lúc nào đã lẳng lặng bay trở về, nâng đỡ cho nàng và Cơ Động lơ lửng trên không. Không ai có thể tưởng tượng được Thiên Hỏa quang đoàn ở trước mặt bọn họ lại do cô gái có dáng vẻ mảnh mai này tạo thành. Hết thảy mọi người đều nhìn Liệt Diễm bằng ánh mắt sùng kính. Bọn họ dĩ nhiên hiểu tầng Thiên Hỏa quang đoàn này có ý nghĩa như thế nào. Hắc Ám Ngũ Hành đại lục ngàn năm ẩn nhẫn, ở lần Thánh Tà chiến này, mục đích của bọn họ chính là hủy diệt Thánh Tà đảo, phát động cuộc Thánh chiến toàn diện đối với Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Giờ đây, có tầng Thiên Hỏa quang đoàn này, lại thêm cái tên Chung cực Tất Sát Kỹ mà Liệt Diễm nói ra, bọn họ hiểu rằng kế hoạch của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục đã phá sản. Bọn chúng không thể nào xông qua tầng Thiên Hỏa kết giới đó mà tấn công Quang Minh Ngũ Hành đại lục.
Điều cần lo lắng chính là kết giới này chỉ có thể kéo dài trong một thời gian ngắn. Tuy nhiên đối với Quang Minh Ngũ Hành đại lục mà nói, khoảng thời gian này cũng đủ để họ chuẩn bị tốt mọi chuyện. Nói cách khác, khoảng thời gian này đã quá đủ để cứu vớt toàn bộ Đại lục!
Liệt Diễm chỉ bằng vào thực lực của bản thân mà cứu Quang Minh Ngũ Hành đại lục thoát khỏi một hồi hạo kiếp, to lớn hơn chính là cứu vớt tính mạng của tất cả mọi người. Mặc dù sự xuất hiện của nàng chỉ là vì Cơ Động, nhưng trong lòng những người hiện diện tại đây đều ngập tràn cảm kích đối với nàng.
Liệt Diễm bình tĩnh nhìn mọi người phía dưới:
- Đây là Thiên Hỏa Hồng Liên kết giới của ta, dù Hắc ám Thiên Cơ có dung hợp Ma lực của tứ đại Thánh Thú cũng không cách nào đột phá. Cho dù không có sự duy trì ma lực của ta, trong vòng năm năm, kết giới này cũng sẽ không biến mất. Thời gian năm năm hẳn là quá đủ để các ngươi cùng Quang Minh Ngũ Hành đại lục chuẩn bị chu đáo mọi chuyện. Các ngươi cũng là bằng hữu, là đồng bạn của Cơ Động, hy vọng các ngươi sau này có thể trợ giúp chàng nhiều hơn. Ta xin cảm tạ!
Vừa nói, nàng vừa đứng trên không khẽ khom người, hành lễ với mọi người.
Cơ Động hoàn toàn không rõ tại sao Liệt Diễm phải làm như vậy, hắn thoáng sửng sốt một lúc. Mọi người ở phía bên dưới lại càng hoảng sợ, vội vã hoàn lễ. Bọn họ sao có thể nhận lễ của ân nhân cứu mạng mình chứ?
Liệt Diễm quay người sang A Kim nói:
- A Kim, phiền toái ngươi thay Cơ Động chăm sóc cho Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng. Ta muốn mang Cơ Động trở về Địa Tâm Hồ một chuyến. Ngươi cũng hảo hảo bảo trọng lấy mình, chờ Cơ Động trở lại. Sau này mong ngươi giúp ta chiếu cố hắn cho tốt.
A Kim có chút ngây dại nhìn Liệt Diễm:
- Vâng, chủ nhân.

Liệt Diễm đưa tay phất nhẹ trước ngực Cơ Động, Chu Tước thủ trạc lập tức xuất hiện trong tay nàng rồi hóa thành một đạo hồng quang, bay đến trước mặt A Kim.
A Kim nhận lấy thủ trạc, Đại Diễn Thánh Hỏa Long đang ở bên cạnh có chút không lòng, nhẹ giọng gầm thét.
Liệt Diễm khẽ mỉm cười nói:
- Mao Đài, Ngũ Lương Dịch, các ngươi phải ngoan ngoãn có biết không!
- Liệt Diễm, nàng đây là...
Cơ Động nghi ngờ hỏi. Mọi việc hết thảy đã kết thúc, mặc dù Liệt Diễm thể hiện ra thực lực vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn, nhưng địch nhân đã thối lui, tại sao Liệt Diễm lại còn muốn giao cho A Kim giúp mình chăm sóc cho Hỏa Nhi cùng Đại Diễn Thánh Hỏa Long chứ?
Liệt Diễm ôn nhu nhìn Cơ Động, nhẹ giọng nói:
- Đi thôi, chúng ta về nhà, đối với ta Địa Tâm Hồ mới là nhà đích thực. Ta biết trong lòng chàng nhất định có nhiều nghi vấn. Lần này ta sẽ nói tất cả cho chàng thấu hiểu.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, đóa Liên Hoa đã lặng lẽ xuất hiện dưới chân Liệt Diễm cùng Cơ Động, rồi hóa thành từng phiến Hồng Liên mềm mại bao phủ lấy toàn bộ thân hình hai người. Chỉ thấy quang mang chợt lóe, bổn mạng Hồng Liên đã hoàn toàn khép lại rồi biến mất không còn thấy nữa, nơi họ đứng chỉ còn Hồng Liên Thiên Hỏa cứu mạng Quang Minh Ngũ Hành đại lục đang tỏa sáng.
Ánh mắt Vân Thiên Ky một lần nữa đã khôi phục quang mang thông tuệ, hắn thì thào nói:
- Lão sư, ta hiểu rồi. Ta đã hiểu lời nói của ngài là ý gì rồi. Chủ nhân a! Bất luận phát sinh điều gì, người nhất định phải chống đỡ đến cùng mới được.
Diêu Khiêm Thư trầm giọng nói:
- Đi thôi, chúng ta nhanh đi tìm những người khác. Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới tàn phá khắp nơi, không biết Thiên Can quân đoàn có còn người nào còn sống không?
Lời nói vừa dứt, hốc mắt Lam Bảo Nhi nhất thời trở nên ửng đỏ, trong những người ở đây, chỉ có nàng mới chân chính là một phần tử của Thiên Can quân đoàn. Nàng rốt cuộc cũng hiểu tại sao Phất Thụy lại đột nhiên rời đi, Chung cực Tất Sát Kỹ cường đại như vậy, sợ rằng…
Quang tráo của Hồng Liên Thiên Hỏa đã giúp bọn họ ngăn trở địch nhân, nhưng trong lòng mỗi người lúc này lại càng trở nên trầm trọng. Giờ khắc này, những người tuổi trẻ dường như cảm thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều. Họ hiểu trên vai mỗi người đều mang theo một trách nhiệm to lớn, nặng nề.
Vân Thiên Ky đi tới, đem bảy khỏa Tinh miện đang trôi lơ lửng trên không trung thu vào trong lòng bàn tay mình. Hắn một lần nữa xoay người về những người còn lại, trầm giọng nói:
- Ngộ biến phải tùng quyền, hôm nay còn có thể đứng ở nơi đây, mỗi người các ngươi đều là hi vọng của đại lục chúng ta, mỗi người sẽ trở thành anh hùng của Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Người yêu của chủ nhân ta đã tranh thủ cho chúng ta thời gian năm năm, năm năm này cũng là năm năm có quan hệ trọng đại đến tương lai tồn vong của đại lục. Các ngươi có thể đứng ở chỗ này, đó chính là thiên mệnh. Chủ nhân và Lôi Đế không có ở đây, ta liền đại biểu cho bọn họ phân phát những Tinh miện này cho các ngươi. Các ngươi mới chân chính là Thánh đồ của Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Có điều ta cần phải nói trước với các ngươi, muốn hấp thu năng lượng trong Tinh miện, các ngươi phải thừa nhận một sự thống khổ phi nhân, nếu như không chịu nổi tất sẽ dẫn đến tử vong. Hiện tại ta cho các ngươi thời gian suy nghĩa, dù có muốn thối lui ta cũng tuyệt không cưỡng ép.
Mọi người đều nhìn nhau dò hỏi. Không chờ bọn hắn lên tiếng, A Kim đã chạy đến trước mặt Miễu Miễu, chìa tay ra nói:
- Đem Sinh Mệnh Chi Hạch cho ta.
Miểu Miểu yên lặng mang Sinh Mệnh Chi Hạch ra, để trong tay A Kim.
A Kim nhận lấy Sinh Mệnh Chi Hạch, xoay người về phía Vân Thiên Ky nói:
- Ta vốn là Cực Hạn Âm Kim, không cần đến Tinh miện của ngươi. Ta chỉ muốn đợi chủ nhân và Cơ Động quay trở lại.
Vân Thiên Ky nói:
- Không, A Kim tiểu thư, Tinh miện Cực Hạn Âm Kim vẫn như cũ là thuộc về ngươi. Ở tại thế giới này, không thể nào có hai vị Thánh đồ cùng tồn tại, sự xuất hiện của ngươi vốn đã không phù hợp với thiên mệnh, việc phục dụng Tinh miện không chỉ làm thực lực ngươi tăng lên, hơn nữa còn là thiên mệnh đã định sẵn, đồng thời ngươi cũng là người duy nhất phục dụng Tinh miện mà không phải chịu bất cứ tác dụng phụ nào.
Vừa nói, Vân Thiên Ky vừa đem một khỏa Tinh miện tựa như thủy tinh màu vàng đưa ra trước mặt A Kim.
A Kim tiện tay nhận lấy, nàng nhìn Vân Thiên Ky, đột nhiên hỏi:

- Ngươi đã là Dự Ngôn Sư, ngươi có thể nói cho ta biết, chủ nhân sẽ không có việc gì chứ?
Khí tức Vân Thiên Ky thoáng ngưng trệ:
- Ta có thể thấy sự bi thương của chủ nhân, nhưng không nhìn thấy kết quả, dẫu sao cũng không có chuyện gì là hoàn toàn tuyệt vọng. Sinh cơ vẫn còn tồn tại, cũng giống như trường hợp chủ nhân của ngươi có thể kịp thời xuất hiện cứu chúng ta vậy.
A Kim trầm tư trong chốc lát mới gật đầu:
- Tốt, ta hiểu được.
Nói xong, nàng nhẹ nhàng tung người lên, rơi trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long đang bi thương. Mao Đài cùng Ngũ Lương Dịch đồng thời ngâm nga một tiếng, bay lên trời, hướng phương xa phóng đi.
A Kim đi rồi, chỉ còn lại những Ma sư Quang Minh và những Tinh miện trong tay Vân Thiên Ky. Bọn họ cũng hiểu những Tinh miện này có ý nghĩa như thế nào, không chỉ là có Cực Hạn Ma Lực mà còn mang đến thực lực cường đại. Nói cách khác là Cực Hạn Ma Lực và trách nhiệm nặng nề.
Vân Thiên Ky bình tĩnh đứng ở nơi đó, nhưng tâm tình của hắn lại không cách nào bình tĩnh trở lại. Hắng đang lo lắng, không phải là lo lắng vì Tinh miện của Quang Minh Thánh Đồ trong tay hắn, mà là lo lắng cho Cơ Động, lo lắng thật sự. Trong thời điểm trước khi Cơ Động cùng Liệt Diễm rời đi, trái tim hắn đột nhiên như nhìn thấy cái gì đó, mặc dù không xác định được kết cục sẽ như thế nào nhưng hắn biết chắc một điều, sau khi Cơ Động cùng Liệt Diễm rời đi, đó sẽ là bước ngoặt tối quan trọng trong cuộc đời của họ, cũng là khảo nghiệm lớn nhất trong cuộc đời mà họ sẽ phải đương đầu. Khảo nghiệm đó thậm chí còn vượt qua trận chiến với Hắc ám Thiên Cơ và Hắc ám Thánh Đồ.
Không ai có thể ngờ người thứ nhất tiến lên lại là Lam Bảo Nhi.
Nàng yên lặng đi tới trước mặt Vân Thiên Ky, trong mắt lộ ra thần sắc kiên định:
- Thiên Cơ, chào ngài!
Vân Thiên Ky phục hồi tinh thần, hướng nàng gật đầu hỏi:
- Ngươi đã nghĩ thông suốt?
Trên mặt Lam Bảo Nhi xuất hiện một nụ cười hờ hững, càng làm cho dung nhan tuyệt sắc của nàng càng thêm kiều diễm.
- Đúng vậy, ta đã nghĩ thông suốt. Cho tới nay, trong lòng ta vẫn chỉ yêu một người, ta luôn cho rằng mình sẽ có cơ hội nhưng mới vừa rồi ta chứng kiến người yêu hắn đã vì hắn mà ngăn trở Chung Cực Tất Sát Kỹ, lúc đó ta đã biết trái tim hắn vĩnh viễn không thể nào chứa thêm ta được nữa. Cuộc đời này vô duyên với ta, chỉ còn cách gửi gắm tâm tình mình cho trách nhiệm. Ta tên là Lam Bảo Nhi, ta nguyện gánh chịu trách nhiệm của một Quang Minh Quý Thủy Thánh Đồ.
Vân Thiên Ky lấy ra khoả Tinh miện lóng lánh như tử tinh đưa tới trước mặt nàng. Lam Bảo Nhi dùng hai tay trân trọng đón lấy. Nhìn khỏa Tinh Miện trong tay, ánh mắt nàng trở nên kiên quyết hơn bao giờ hết.
Đỗ Minh cùng đỗ Hinh Nhi cũng cùng nhau đi ra, hai huynh muội đi tới trước mặt Vân Thiên Ky. Đỗ Minh trầm giọng nói:
- Ta nguyện trợ giúp lão sư bảo vệ Quang Minh, thân là một phần tử của Quang Minh Ngũ Hành đại lục, thủ hộ quê hương chính là trách nhiệm của mỗi người, dù có phải trả giá bằng cả sinh mệnh. Ta nguyện gánh vác trách nhiệm của Quang Minh Nhâm Thủy Thánh Đồ.
Đỗ Hinh Nhi mở trừng hai mắt:
- Ta không biết nên nói như thế nào, nhưng ta cũng sẽ không lùi bước. Quang Minh Canh Kim Thánh Đồ, chỉ nghe là cũng đủ khí thế rồi. Ca ca nói sao thì ta cũng có thể làm được y như vậy. Ta cũng phải giúp Cơ Động ca ca.
Vân Thiên Ky phì cười, lấy ra Quang Minh Nhâm Thủy Tinh miện cùng Quang Minh Canh Kim Tinh Miện đưa tới trước mặt hai huynh muội. Bọn họ đón lấy rồi chia ra Tinh miện thuộc về phần mình. Hai huynh muội cùng nhìn nhau cười vang, bọn họ hiểu vận mệnh của mình cũng đã thay đổi vào giờ khắc này. Bọn họ đã không cần núp dưới ánh hào quang của Tửu Thần nữa rồi.
Bảy khỏa tinh miện đã trao ra hết bốn khỏa, còn lại trong tay Vân Thiên Ky là hai khỏa Thổ Hệ Tinh Miện và Mộc Hệ Tinh Miện. Trong những người còn lại ở nơi này, ngoại trừ Vân Thiên Ky, người duy nhất không có Cực Hạn Ma Lực chỉ có một mìn Miễu Miễu – Minh chủ Ma Minh.
Ánh mắt Vân Thiên Ky rơi vào trên người Miễu Miễu, hắn đọc được sự do dự trong ánh mắt nàng.
- Như thế nào? Ngươi không muốn sao Miểu Miểu tiểu thư ?
Vân Thiên Ky hắng giọng hỏi?
Miểu Miểu kinh ngạc nhìn hắn:

- Ta, ta thật có thể sao? Ngươi nên biết, ta tới đây với tư cách là người của Ma Minh. Đỗ Hinh Nhi còn từng bị ta bắt cóc. Các ngươi cũng nên biết, hai chữ Ma Minh có ý nghĩa gì đối với Ma sư chánh thống.
Vân Thiên Ky lắc đầu:
- Không, ta không cần biết Ma Minh là có nghĩa gì, ta chỉ biết ngươi là bằng hữu của chủ nhân ta, cũng là đồng bọn của chúng ta. Khi ngươi còn ở bên ngoài, biết trước tiền đồ đầy nguy cơ mà vẫn kiên quyết đi theo Lôi Đế và chủ nhân của ta, cùng nhau tham gia tràng chiến đấu này, lúc đó ta đã xem ngươi là đồng bạn. Thân phận ngươi như thế nào cũng không quan trọng đối với ta, ta nghĩ ngươi hoàn toàn có năng lực, cũng có nghĩa vụ gánh vác trách nhiệm này của Quang Minh Kỷ Thổ Tinh miện. Từ bây giờ trở đi, trong các danh hiệu của ngươi, chắc chắn sẽ có thêm một danh hiệu Quang Minh Kỷ Thổ Thánh Đồ.
Đôi mắt Miểu Miểu đã trở nên mơ hồ, ngân ngấn lệ. Đã bao nhiêu năm nay, Ma Minh chính là dị đoan trong mắt những Ma sư chính thống. Nàng chưa bao giờ nghĩ tới ngày hôm nay nàng chân chính được công nhận. Mặc dù sự tán thành này chỉ xuất phát từ trong miệng của một người duy nhất nhưng như thế đã là quá đủ đối với nàng.
Nhẹ nhàng đứng thẳng người lên, Miễu Miễu tiến tới phía trước mặt Vân Thiên Ky. Khi nàng nhận lấy Quang Minh Kỷ Thổ Tinh Miện, hai tay của nàng vẫn còn run lẩy bẩy.
- Thiên Cơ, cám ơn ngài.
Vân Thiên Ky mỉm cười lắc đầu:
- Không, ngươi không nên cám ơn ta, bởi vì cái ngươi nhận lấy chính là một phần trách nhiệm. Trong tay ta hiện giờ chỉ còn Quang Minh Ất Mộc Tinh Miện và Quang Minh Mậu Thổ Tinh Miện. Hai khỏa Tinh Miện này ta tạm giữ lại, chờ sau khi chủ nhân quay trở về sẽ để cho hắn quyết định. Có một việc ta cần nói cho các ngươi biết. Trong Quang Minh Thiên Can Thánh đồ của thế hệ này, Thánh vương của chúng ta chính là Quang Minh Âm Dương Song Hỏa Thánh Đồ - Cơ Động. Nhưng các ngươi vẫn có mười người như cũ, bởi trong Quang Minh Thánh Đồ có thêm Cực hạn Dương Lôi Quang Minh - Dương Lôi Thánh Đồ Phất Thụy. Các ngươi mới thật sự là Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ, trách nhiệm của các ngươi chính là dẫn dắt Quang Minh chiến thắng Hắc Ám.
Đúng vậy, bọn họ mới chân chính là Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ của thế hệ này, sắp xếp theo Ngũ Hành thì thứ tự lần lượt là:
- Quang minh Giáp Mộc Thánh Đồiêu Khiêm Thư.
- Quang Minh Ất Mộc Thánh Đồ: khuyết danh.
- Quang Minh Âm Dương Song Hỏa Thánh Đồ: Cơ Động.
- Quang Minh Dương Lôi Thánh Đồ: Phất Thụy
- Quang Minh Mậu Thổ Thánh Đồ: khuyết danh
- Quang Minh Kỷ Thổ Thánh Đồ: Miểu Miểu.
- Quang Minh Canh Kim Thánh Đồ: Đỗ Hinh Nhi.
- Quang Minh Tân Kim Thánh Đồ: A Kim.
- Quang Minh Nhâm Thủy Thánh Đồ: Đỗ Minh.
- Quang Minh Quý Thủy Thánh Đồ: Lam Bảo Nhi.
Bọn họ đã thực sự trở thành những Thánh Đồ dẫn dắt Quang Minh ngăn chặn Hắc Ám Thánh Đồ. Sau khi bọn họ chân chính cùng Tinh miện hoàn toàn dung hợp, điều mà họ phải gánh vác chính là trách nhiệm dẫn dắt Quang Minh Ngũ Hành đại lục tiến hành một trận tử chiến với Hắc Ám Ngũ Hành đại lục vào năm năm sau.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi