Chu Tiểu Tiểu đến làm cho hai vợ chồng Cơ Trường Tín có chút giật mình. Một là vì thực lực của Chu Tiểu Tiểu cao đến chín mươi sáu quan, cái khác chính là tò mò về mục đích của hắn. Lấy thân phận địa vị của Chu Tiểu Tiểu, vừa đến Ma sư công hội đã vội vã phóng thích ra Dương miện của mình, hơn nữa nhìn bộ dạng hấp tấp kia, rõ ràng là hắn muốn tiết kiệm thời gian nên mới làm như vậy. Chỉ không hiểu chuyện gì mà có thể làm cho một Chí Tôn cường giả đồng thời là thiên hạ đệ nhất phú hào như hắn phải cấp bách như vậy? Hơn nữa lại còn tìm đến Ma sư công hội.
Hi Lạc và Ốc Phật ở một bên khẽ thở phào nhẹ nhõm. Có hai vị Chí Tôn cường giả ra mặt, đương nhiên là không còn chuyện của bọn họ nữa rồi! Đây là vấn đề của những Chí tôn cường giả như bọn họ.
Cơ Trường Tín và Thượng Quan Ngâm Không vốn đã định rời khỏi Ma Sư công hội từ lâu. Nhưng bởi vì Cơ Động đột nhiên mang đến trận pháp gần như là thần tích kia, nên hai đại Chí Tôn cường giả mới lựa chọn lưu lại. Một người là vì nghiên cứu sự ảo diệu của trận pháp mà Cơ Động mang tới, một người thì vì sự thỉnh cầu của Cơ Động.
- Cơ đại ca, lần này huynh phải giúp tiểu đệ một tay! Bằng không tiểu đệ thảm rồi. Mỗi một giây đồng hồ là đệ mất toi vài chục vạn đó!
Chu Tiểu Tiểu vẻ mặt đáng thương nhìn Cơ Trường Tín, nào có chút phong thái của một Chí Tôn cường giả.
Cơ Trường Tín cười mắng:
- Được rồi, thiên hạ đệ nhất đại phú hào còn chạy đến nơi này than khóc sao? Không cần dùng bộ dáng này với ta! Có chuyện gì, nói thẳng đi. Nhìn ngươi gấp gáp như vậy, chẳng lẽ là tìm tới chúng ta? Nhưng mà ta không nhớ có làm ăn gì với ngươi mà!
Chu Tiểu Tiểu cười khổ nói:
- Lần này tiểu đệ đúng là vì chuyện làm ăn mà đến. Đệ tới để tìm vị chắt trai tốt Cơ Động của nhà các người! Tiểu tử này…, ai dà…, đúng là không để cho ta nhẹ đầu mà!
Vừa nghe Chu Tiểu Tiểu nhắc đến Cơ Động, ánh mắt của Cơ Trường Tín và Thượng Quan Ngâm Không nhất thời trở nên cẩn thận. Ở trong lòng bọn họ, đứa chắt trai này chính là chí bảo. Bình Đẳng Vương nhất mạch có một tuyệt thế thiên tài như vậy, thậm chí còn có thể là Chí Tôn tối cao của đại lục, bọn họ làm sao có thể không coi trọng cho được? Chu Tiểu Tiểu thân là hội trưởng của thương hội Ngốc Có Tiền, có thể nói là người ở một tầng lớp khác. Nếu như Cơ Động và hắn có gì khúc mắc, vậy thì cũng không phải chuyện dễ dàng xử lý.
- Mập mạp, chuyện làm ăn gì mà khiến ngươi tự mình chạy đến, lại có quan hệ tới Cơ Động nhà ta? Ta cảnh cáo ngươi trước, nếu ngươi dám động vào một sợi tóc của Cơ Động, không chỉ là ta không tha cho ngươi, mà ngay cả Triêu Dương huynh bên kia cũng lột da ngươi. Ngươi nhớ cẩn thận đó!
Cơ Trường Tín biết tên mập mạp này có quan hệ rất tốt với Âm Triêu Dương. Ban đầu lúc hắn còn chưa trở thành hội trưởng của thương hội Ngốc Có Tiền, Âm Triêu Dương đã từng cứu tính mạng của hắn. Mập mạp này đối với Âm Triêu Dương có thể nói là nói gì nghe đấy.
Chu Tiểu Tiểu vẻ mặt thống khổ, từng thớ thịt trên khuôn mặt núc ních co lại, khiến đôi mắt nhỏ càng thêm ti hí.
- Cơ đại ca, ta không thể không chạy đến đây! Thương hội Ngốc Có Tiền chúng ta đột nhiên bị hai đại đế quốc đuổi ra khỏi cửa. Chuyện lớn như vậy ta có thể không đến hay sao? Ta nói một giây mất vài chục vạn quả thật là có chút khoa trương, nhưng nếu nói một phút là vài chục vạn bốc hơi thì đúng sự thật!
Cơ Trường Tín giật mình nói:
- Ngươi nói cái gì? Có hai đại đế quốc đuổi các ngươi khỏi cửa? Lại có chuyện như vậy sao? Nhưng đế quốc nào đắc tội với thương hội Ngốc Có Tiền các ngươi thì có liên quan gì đến Cơ Động?
Lúc này lão cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Thương hội Ngốc Có Tiền đã hoạt động hơn năm trăm năm trên đại lục, lực lượng ẩn giấu bên trong thậm chí là không có một đế quốc nào có thể so sánh được. Phía vương quyền cũng phải nhường bọn họ vài phần. Đột nhiên giờ đây hai đại đế quốc đuổi thương hội này ra ngoài, trong suy nghĩ của Cơ Trường Tín, đây là điều không thể tưởng tượng được.
Chu Tiểu Tiểu nói:
- Đuổi chúng ta lại là Trung Thổ đế quốc của huynh cùng với Đông Mộc đế quốc mới chết! Nếu như chỉ có Đông Mộc đế quốc thì còn dễ thở. Nói hơi mạnh miệng, nếu thương hội chúng ta toàn lực tạo áp lực thì Đông Mộc đế quốc cũng chịu không nổi. Vấn đề là còn có thêm Đại lục đệ nhất cường quốc của các ngươi nữa! Trung Thổ đế quốc cũng tuyên bố đoạn tuyệt tất cả mọi hợp tác với thương hội của chúng ta. Hơn nữa còn yêu cầu thương hội chúng ta trong vòng nửa tháng phải rút lui toàn bộ ra khỏi Trung Thổ đế quốc. Phần tổn thất này chúng ta chịu sao nổi! Thương nhân không đấu cùng vương quyền, tiểu đệ cũng chỉ là người làm ăn chân chính mà thôi. Chính vì thế, tiểu đệ phải vội vã chạy đến đây là vậy!
Cơ Trường Tín cau mày nói:
- Mập mạp, ngươi đừng đem ta ra làm trò cười. Ngươi muốn nói các quốc gia khác còn có thể, nhưng Trung Thổ đế quốc chúng ta làm sao lại đoạn tuyệt việc làm ăn với thương hội các ngươi được? Tại sao ta lại không hề nghe nói qua? Phải biết rằng, hiện nay cục diện chính trị của Trung Thổ đế quốc trên thực tế đều do Bình Đẳng Vương nhất mạch nắm giữ. Hai ông cháu Cơ Vân Sinh, Cơ Dạ Thương đã sớm coi đương kim bệ hạ Cơ Vân Lộc như không. Những chuyện tình trọng đại như thế này, nếu không có sự cho phép của bọn họ thì không thế nào hoàn thành.
Chu Tiểu Tiểu thở dài nói:
- Chuyện này cũng chỉ trách thương hội chúng ta mà thôi. Chuyện là như thế này…!
Thì ra ngày đó sau khi Cơ Động mang theo các học viên rời khỏi thương hội Ngốc Có Tiền, những yêu cầu mà Trần Tư Tuyền truyền đạt thông qua Diệt Tuyệt Chiến Thần Trần Long Ngạo đã được thi hành. Có lẽ lời nhắn của nàng có lực uy hiếp quá lớn, nên Đông Mộc đế quốc ngay trong thời gian ngắn đã tuyên bố cự tuyệt tất cả giao dịch mua bán với thương hội Ngốc Có Tiền, hơn nữa còn cấm thương hội Ngốc Có Tiền làm ăn ở Đông Mộc đế quốc.
Tin tức đó rất nhanh chóng truyền đến tổng bộ của thương hội Ngốc Có Tiền và tạo thành chấn động rất lớn. Thương hội Ngốc Có Tiền thành lập hơn năm trăm năm, trải qua mưa gió, đau khổ khó khăn cũng không ít. Nhưng bị một quốc gia cấm cửa như thế này thì đây là lần đầu tiên. Ai cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Mà đúng lúc này, tin tức từ tửu điếm Ngốc Có Tiền ở Trung Nguyên thành cũng truyền về. Chuyện Cơ Động bị vị Tổng quản kia cự tuyệt ngoài cửa cũng truyền đến tổng bộ.
Mới lúc đầu, vẫn chưa có người nào đem hai chuyện này xâu chuỗi với nhau. Thân là hội trưởng thương hội, Chu Tiểu Tiểu trước tiên nhận được hai tin tức này, nhất thời cực kỳ giận dữ, lập tức ra lệnh bãi miễn chức vụ của vị Tổng quản kia, trực tiếp gọi về tổng bộ chịu tra hỏi. Lúc hắn liên tưởng đến mối liên quan giữa Cơ Động và Đông Mộc thánh nữ Trần Tư Tuyền thì Trung Thổ đế quốc lại truyền tới tin tức làm cả thương hội Ngốc Có Tiền lâm vào rúng động. Trung Thổ đế quốc cũng tuyên bố đồng dạng, đoạn tuyệt hết quan hệ mua bán với thương hội Ngốc Có Tiền, đồng thời ra lệnh cưỡng chế tất cả tửu điếm Ngốc Có Tiền, bao gồm tất cả tài sản trong vòng nửa tháng phải toàn bộ rút lui khỏi Trung Thổ đế quốc, nếu bất tuân sẽ cưỡng chế tịch thu theo luật. Một chiêu này có thể nói là còn ác hơn cả Đông Mộc đế quốc. Đông Mộc đế quốc ít nhiều gì cũng để lại mấy phần đường sống, nhưng Trung Thổ đế quốc bên này ngay cả nửa phần đường sống cũng không để lại.
Chu Tiểu Tiểu đương nhiên là đứng ngồi không yên, lập tức cùng Nghị Sự Đoàn của thương hội ầm ĩ một hồi. Tiếp đó hắn lại đem ba chuyện này xâu chuỗi lại với nhau, tiếng chất vấn trong Nghị Sự Đoàn trong nháy mắt liền im bặt, ai nấy đều không ngừng mắng chửi vị Tổng quản kia. Vì lợi ích của Thương hội, cũng vì lôi kéo người thừa kế gần như hoàn mỹ là Cơ Động, Chu Tiểu Tiểu lập tức chuẩn bị lên đường, đi tới Trung Nguyên thành giải quyết chuyện này. Cũng đúng lúc đó, một tin tức vô cùng rung động truyền đến. Phó viện trưởng Cơ Động của Sí Hỏa học viện dẫn dắt ba mươi Sí Hỏa học viên thực lực bình quân không đến ba quan, dùng một loại trận pháp thần kì đánh thắng ba mươi học viên xếp hạng đầu trong Âm Dương học đường của Thiên Can học viện, làm khiếp sợ toàn bộ Ma sư giới. Sau đó Ma sư công hội và Trung Thổ đế quốc cùng lên tiếng giải thích...
Nhận được tin tức, Chu Tiểu Tiểu chỉ muốn đem vị Tổng quản kia bóp chết cho đỡ ức. Hắn vốn cực kỳ coi trọng Cơ Động, nhưng lại không nghĩ tới tiểu tử này lại có thể mang đến nhiều kỳ tích như thế. Không còn biện pháp nào cả, hắn chỉ có thể lấy tốc độ nhanh nhất từ thủ đô Tây Kim đế quốc chạy tới Trung Nguyên thành để giải quyết chuyện này. Đầu tiên đương nhiên là tìm đến Ma Sư công hội. Trong suy nghĩ của hắn, Cơ Động uy danh vừa mới lan xa, đương nhiên là sẽ ở đó. Nhưng đáng tiếc, hắn vẫn còn chậm một bước.
Nghe Chu Tiểu Tiểu kể chuyện xong, Cơ Trường Tín trầm sắc mặt:
- Giỏi cho tên Béo nhà ngươi! Đào vách tường còn đào đến Bình Đẳng Vương nhất mạch chúng ta? Đào vách tường còn chưa tính, thủ hạ của ngươi lại còn dám ra oai với Cơ Động nhà ta. Bản thân ngươi tự cầu mình nhiều phúc đi. Ngâm Không, chúng ta đi!
Nói xong, Cơ Trường Tín xoay người, không hề lưu lại nửa phần mặt mũi nào cho mập mạp.
- Đại ca, đại tẩu, các người đừng thế mà!
Chu Tiểu Tiểu vội vàng xông lên trước cản đường hai người, khuôn mặt tròn quay giờ đây lại chảy dài như trái mướp đắng.
- Ta nhận sai lầm rồi còn gì? Huống chi truyện này thật sự là ta không biết! Tất cả đều do bọn thủ hạ không hiểu chuyện, ta trở về nhất định sẽ nghiêm trị. Hơn nữa, chuyện hai đại đế quốc đoạn tuyệt quan hệ mua bán với Thương hội chúng ta, hẳn không phải là chủ ý của Cơ Động đâu! Cái này cũng coi như là tai bay vạ gió thôi. Phía Cơ Động ta nhất định sẽ giải thích với hắn. Nhưng trước hết hãy để cho Trung Thổ đế quốc khôi phục mua bán với Thương hội của chúng ta. Nếu không mà nói, tổn thất đối với chúng ta thật sự là quá lớn!
Cơ Trường Tín vung tay, thản nhiên nói:
- Mập mạp, ta chỉ là một người nhàn nhã tiêu dao, chuyện của Trung Thổ đế quốc ta không làm chủ được. Ngươi phải đi tìm đương kim bệ hạ mới đúng. Huống chi đã làm sai thì phải gánh tránh nhiệm, không phải người nào cũng có thể tùy tiện ra oai. Ta không biết tại sao Cơ Động lại đáp ứng kế thừa chức vị hội trưởng thương hội của ngươi. Nhưng mà ta tuyệt đối sẽ không đồng ý. Nếu như muốn để Trung thổ đế quốc chúng ta khôi phục quan hệ mua bán với các ngươi, ngươi cần phải đi tìm Cơ Động. Không có hắn lên tiếng, ta tin chắc rằng lần này Trung Thổ đế quốc sẽ không cho thương hội Ngốc Có Tiền các ngươi mặt mũi đâu.
Nghe Chu Tiểu Tiểu kể lại, lão cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra. Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là do hai ông cháu Cơ Vân Sinh cùng Cơ Dạ Thương làm để xả giận cho Cơ Động. Thân là huyền tổ, lão đối với Cơ Động lại càng coi trọng vô cùng, tự nhiên sẽ không phản đối gì cả, trong lòng ngược lại còn cực kỳ ủng hộ. Hiện tại, Cơ Động chính là bảo bối trong lòng bọn họ, đây cũng không chỉ đơn giản là vấn đề về mặt mũi.
- Đại ca, ta cũng muốn tìm tên tiểu tử này, nhưng người cũng phải nói cho ta biết bây giờ hắn đang ở địa phương nào chứ?
Chu Tiểu Tiểu gần như là khóc thét. Hắn thật sự phiền muộn. Vốn tất cả đều đang tốt đẹp, đột nhiên lại biến thành phiền toái lớn như vậy, làm sao không khiến hắn thống khổ cho được. Thật ra thì tổn thất một chút tiền tài cũng không đáng để hắn lo lắng. Nội tình của thương hội Ngốc Có Tiền cực kỳ thâm sâu, hơn nữa lần này người phạm sai lầm lại thuộc phái phản đối trong Nghị Sự Đoàn. Trải qua lần đả kích này, lực lượng vốn không mạnh lắm của phe phản đối càng nhận lấy sự đả kích trí mạng. Điều hắn lo lắng chính là Cơ Động, người thừa kế thương hội. Thật vất vả lắm mới dụ dỗ được hắn đáp ứng trở thành người thừa kế của thương hội, nếu bởi vì chuyện lần này mà Cơ Động xổ toẹt tất cả, vậy tấm thân già của hắn còn phải thống khổ phục vụ thương hội mấy chục năm nữa hay sao? Huống chi hắn cũng hiểu rõ, ngoài Cơ Động hắn sẽ không thể tìm được người nào khác tốt hơn.
Cơ Trường Tín tức giận nói:
- Ta cũng không biết thằng nhóc hẹp hòi này mang theo đồng bọn của hắn đi tới chỗ nào nữa. Thương hội Ngốc Có Tiền của ngươi được xưng là đệ nhất thiên hạ, mạng lưới tin tức đủ để vượt qua bất kỳ một đế quốc nào, chẳng lẽ ngươi lại không tìm được hắn hay sao?
- Tiểu đệ… nhưng bây giờ bọn đệ đang bị Trung Thổ đế quốc xua đuổi, thế này thì làm sao đệ có thể tìm được bây giờ! Vạn nhất trong khoảng thời gian ngắn tìm không được hắn, vậy thì lần này tổn thất có thể nói là thảm trọng rồi. Nếu không, Cơ đại ca, người xem như vầy có được không nhé. Tiểu đệ vẫn ngưỡng mộ Ma Sư công hội từ lâu, lần này tới thăm liền chuẩn bị quyên tặng cho Ma Sư công hội một chút tiền tài. Quyết định là một trăm vạn kim tệ đi! Tiểu đệ cũng không làm khó đại ca, chỉ cần cho phép thương hội chúng ta không phải rút lui khỏi Trung Thổ đế quốc là được rồi!
Tạm thời ngừng kinh doanh trong một thời gian ngắn, tổn thất này dù sao cũng không quá lớn. Nhưng nếu phải rời khỏi, không rời khỏi thì bị tịch thu toàn bộ, vậy thì đối với thương hội Ngốc Có Tiền mà nói cũng là tổn thất cực kỳ lớn rồi. Những tài sản cố định như tửu điếm Ngốc Có Tiền thì làm sao có thể tháo dỡ đi được.
Cơ Trường Tín trầm ngâm một lát, sau đó gật đầu nói:
- Được rồi! Chuyện này thì ta giúp ngươi một lần. Nhưng mà tốt nhất ngươi nên nhanh chóng tìm ra được Cơ Động. Thời gian càng dài, e rằng lời nói của ta cũng chưa chắc còn tác dụng.
Chu Tiểu Tiểu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm than:
“Cơ Động ơi Cơ Động, tên tiểu tử thúi này, sao lại mang cho ta phiền toái lớn như vậy! Ban đầu ta đối với ngươi thật sự là quá coi thường rồi. Làm sao có thể ngờ rằng thái độ của ngươi lại có thể ảnh hưởng đến hai đại đế quốc cơ chứ!”
- Đại ca, đệ nghe nói những học viên do Cơ Động mang đến có một trận pháp cực kỳ không tệ. Người xem, có thể cho tiểu đệ đi xem một chút được không?
Cơ Trường Tín nói luôn:
- Nếu như ngươi chuẩn bị trở về thuyết phục hoàng thất của Tây Kim Đế quốc mà nói…
******
Đương nhiên, khi Chu Tiểu Tiểu vì thương hội Ngốc Có Tiền mà vất vả chạy tới chạy lui, hơn nữa còn phát động toàn bộ lực lượng của thương hội để tìm kiếm Cơ Động thì hắn đã dẫn theo nhóm đồng bọn vượt qua đầm lầy sương mù, lần thứ hai tiến vào trong cung điện dưới lòng đất.
Lần này đương nhiên là thuận lợi hơn rất nhiều. Trừ Cơ Động và Phất Thụy ra, những người khác đều có thể dựa vào ma lực bản thân mà được trận pháp thần kỳ kia chấp nhận, trực tiếp truyền tống vào trong. Về phần Cơ Động cùng Phất Thụy, hiện giờ chuyện có thể làm khó bọn hắn tuyệt đối không nhiều lắm. Cơ Động trực tiếp phát động Hỗn Độn Lực, lại một lần nữa hút sạch lực lượng của trận pháp này, mang theo Phất Thụy mạnh mẽ xông vào.
Tiến vào trong Địa cung, nhóm người Cơ Động đều được phân phối đến cung điện của riêng mình. Riêng hai người Cơ Động và Phất Thụy thì tiến vào Hỏa hệ cung và bắt đầu tu luyện.
Lần này, thời gian của bọn họ cũng không nhiều lắm, mục đích chủ yếu chỉ là để cho mỗi một đồng bạn đều nhớ kỹ Ngũ hành trận pháp trong lòng, hơn nữa có thể lĩnh ngộ được một chút gì trong đó. Tu vi của mọi người so với Cơ Động và Diêu Khiêm Thư lúc đầu còn cao hơn nhiều. Có hơn một tháng thời gian này, việc lĩnh ngộ mấy trận pháp cơ bản nhất đó hiển nhiên là không có vấn đề gì.
- Cơ Động, đệ có thể giảng lại áo nghĩa của Diệt Thần Kích cho ta không? Không biết tại sao, luyện xong Diệt Thần Kích đệ nhất trọng rồi, ta liền khó tiến thêm được một bước nữa. Kỹ năng này có tác dụng rất lớn, nếu như ứng dụng thích đáng, dù có là Cửu quan Ma sư cũng không thể thừa nhận nổi một kích của chúng ta.
Phất Thụy cảm thấy rất hứng thú với Diệt Thần kích của Cơ Động. Mặc dù kỹ năng này chỉ có thể sử dụng khi cận chiến, có không ít nhược điểm nhưng uy lực của nó lại cực kỳ kinh khủng!