Cơ Động nói ra tiếng lòng của mình với Liệt Diễm nhưng lại bị Trần Tư Tuyền nghe được. Tất của mọi người đều cho là Trần Tư Tuyền sẽ hung hăng đánh cho Cơ Động một trận.
Thế nhưng Trần Tư Tuyền lại dùng tay Cơ Động lau nước mắt trên mặt mình, sau đó nói với hắn bốn chữ: “Chàng ngồi xuống đi!”
Cơ Động không dám làm trái ý Trần Tư Tuyền, chậm rãi ngồi xuống trước mặt nàng.
Trong lúc Cơ Động ngồi xuống, Trần Tư Tuyền cầm lấy hai tay của hắn. Khi hắn ngồi xuống, nàng kéo hai tay của Cơ Động ôm lấy hông mình. Sau đó rất tự nhiên, nhẹ nhàng ôm lấy đầu hắn để mặt hắn áp lên bụng của mình.
Tất cả mọi người vốn đang đợi chờ tràng diện náo động giờ đây đều nhìn chằm chằm, mắt chữ a, mồm chữ o. Nhất là Diêu Khiêm Thư, Phất Thụy, Đỗ Minh cùng mấy người đàn ông suýt nữa thì té ngửa.
Như vậy cũng được sao? Biểu đạt tình yêu với một người nữ nhân khác, vậy mà vẫn có thể làm cho bạn gái ôm mình. Tuyệt chiêu này luyện như thế nào vậy?
Ngay cả Cơ Động cũng trở nên ngây dại, tùy ý để Trần Tư Tuyền ôm mình. Cái bụng trơn nhẵn, mềm mại, ấm áp cùng với mùi thơm nhàn nhạt làm cho tinh thần Cơ Động vốn căng thẳng trở nên có chút mơ hồ.
Trong tai hắn vang lên tiếng của Trần Tư Tuyền.
- Cơ Động, ta biết chàng yêu Liệt Diễm. Ta đã hai lần phụng bồi chàng đi tế điện nàng. Ta hoàn toàn hiểu trong lòng chàng lúc này đang thống khổ, muốn khóc thì hãy khóc đi. Chàng không cần lo lắng cho ta, ta sao có thể vì chuyện này mà trách chàng! Ta biết… trong lòng chàng chỉ có Liệt Diễm… chàng làm hết thảy cũng vì nàng. Ta không muốn cướp chàng từ tay nàng ta, dù có muốn cũng không thể đoạt đi. Ta rất yêu chàng, cũng giống như chàng yêu nàng ta. Nếu như chàng bởi vì ta mà thay đổi, có lẽ ta cũng sẽ không yêu chàng giống như bây giờ! Ta đã sớm không hy vọng gì xa vời, chàng cũng không cần vì ta mà tự tạo áp lực tâm lý. Nàng đã mất, ta chỉ muốn thay nàng chăm sóc chàng. Nếu có thể, chàng hãy coi ta là người thay thế Liệt Diễm, được chứ?
Gió xanh nhẹ thổi khiến cây cối vang lên từng cơn xào xạc, hương thơm cỏ cây vờn quanh các Thiên Can thánh đồ. Mà giờ khắc này, ở nơi cửa động cũng chỉ nghe được âm thanh rì rào của gió.
Ngoài Trần Tư Tuyền đang ôm Cơ Động ra, những Thiên Can thánh đồ khác, bao gồm cả Vân Thiên Ky đang nhìn Trần Tư Tuyền bằng ánh mắt “ngu muội vì tình” cũng đều biến hóa.
Một người con gái vì yêu một người đàn ông, thậm chí không tiếc làm người thay thế, có thể dùng từ ngữ để diễn tả được sao? Cho dù là Lam Bảo Nhi yêu Cơ Động say đắm cũng phải nhìn Trần Tư Tuyền bằng ánh mắt tràn đầy kính trọng. Nàng tự hỏi lòng, Trần Tư Tuyền có thể làm dễ dàng như thế, nhưng chính mình lại không làm được. Vì Cơ Động, Trần Tư Tuyền thật sự đã bỏ qua tất cả… giống như Cơ Động liều lĩnh đi yêu Liệt Diễm vậy. Hiện tại Lam Bảo Nhi đã hiểu tại sao mình tỏ tình với Cơ Động không được đáp lại. Mà Trần Tư Tuyền tuy không cách nào làm lay động được tình yêu của hắn với Liệt Diễm, nhưng nàng ta đã đến gần Cơ Động hơn mình rồi. Chính bởi vì mình không có sự liều lĩnh như nàng ta a!
Ở đây nếu có một người hiểu tại sao Trần Tư Tuyền làm như vậy, thì đó chỉ có thể là A Kim.
Chỉ có nàng mới biết được thân phận thực sự của Trần Tư Tuyền, nàng vẫn bảo vệ bí mật này, cho dù với cha mình nàng cũng không nói. Sau khi khôi phục lại trí nhớ, tại thời điểm được phụ thân giác tỉnh huyết mạch Long tộc, nàng đã đem kinh nghiệm đã trải qua trước và sau khi mất trí nhớ từ từ dung hợp. Nàng đã sớm khẳng định tình cảm của mình đối với Cơ Động giống như Trần Tư Tuyền đã nói. Vì Cơ Động đối với Liệt Diễm chung thủy sắt son cho nên nàng mới thích hắn.
Trong lòng A Kim, thậm chí Cơ Động còn quan trọng hơn cả cha mình. Bất luận nói thế nào thì nàng phụ thân cũng là một người “bác ái”, từng có nhiều nữ nhân, nhưng Cơ Động chỉ thủy chung với một người. Nàng đã sớm mở rộng lòng mình, cho dù Liệt Diễm chưa từng cứu nàng thì nàng cũng không phá hoại bọn họ. Bọn họ đã bị khổ sở quá nhiều, bây giờ nàng chỉ hy vọng bọn họ sớm có thể đến với nhau. Nàng sẽ âm thầm chúc phúc cho họ.
Xoay người lại, A Kim bước thẳng về động phủ. Phất Thụy cũng tỉnh táo lại, hắn vung tay ra hiệu cho các Thiên Can thánh đồ trở về động phủ của mình, trả lại thế giới riêng cho hai người, để cho bọn họ có thể yên tĩnh một lát.
Buông eo của Trần Tư Tuyền ra, Cơ Động nắm lấy hai tay của nàng rồi chậm rãi đứng lên. Hắn nhìn Trần Tư Tuyền đang nước mắt lưng tròng:
- Tư Tuyền, thật không nghĩ tới nàng lại có thể hiểu rõ ta như vậy! Nhưng càng như vậy, ta lại càng không muốn để nàng ủy khuất. Nàng vì ta mà làm nhiều chuyện, ta cũng nhớ kỹ trong lòng. Nhưng dù thế nào đi nữa, ta vẫn không thể tiếp nhận được phần tình cảm này. Làm sao nàng có thể trở thành người thay thế đây? Điều đó đối với nàng thật quá quá bất công…
- Ta nguyện ý làm người thay thế mà!
Trần Tư Tuyền lao vào ngực Cơ Động.
Mới vừa rồi, nàng thấy Cơ Động ở trước mặt Phất Thụy thể hiện sự đau khổ, biểu lộ thâm tình đối với Liệt Diễm… nàng cảm thấy tim mình như muốn vỡ ra. Nàng hối hận, hối hận mình trước kia không sống chung với hắn, không chăm sóc hắn nhiều hơn. Nhưng bây giờ, có nói gì thì cũng đã muộn. Mình là Trần Tư Tuyền, không còn là Liệt Diễm nữa. Nhìn Cơ Động đau khổ, lòng nàng đau như dao cắt. Hiện tại nàng không muốn bức bách hắn mà chỉ muốn hắn có thể vui vẻ một chút. Cho dù là mình không thể ở cùng hắn, nhưng chỉ cần hắn vui vẻ là nàng đã thỏa mãn lắm rồi.
Bị Trần Tư Tuyền ôm lấy, Cơ Động không tránh bởi hắn thật không đành lòng. Cho dù lòng dạ hắn sắt đá cỡ nào cũng suýt bị tình cảm của nàng hòa tan. Tuy nhiên giống như đã nói với Phất Thụy, hắn vĩnh viễn sẽ không phản bội Liệt Diễm. Trần Tư Tuyền dù có tốt hơn nữa, cuối cùng vẫn là Trần Tư Tuyền chứ không phải là Liệt Diễm của hắn.
Cơ Động bỗng chảy nước mắt. Hắn lại nhớ đến Liệt Diễm!
***
Ba ngày sau, các Thiên Can thánh đồ đã nghỉ ngơi và hồi phục xong. Cảm xúc của Cơ Động và Trần Tư Tuyền cũng bình tĩnh lại, cuối cùng cũng đã tới lúc bọn họ rời khỏi Long cốc. Họ lựa chọn rời đi còn có một nguyên nhân trọng yếu khác, đó là bởi vì Mao Đài cùng Ngũ Lương Dịch đã tỉnh lại và về bên Cơ Động.
Nhờ máu của Địa Long tổ nên lúc này Đại Diễn Thánh Hỏa Long đã cao hơn hai mươi thước. Không nói ma lực của nó tiến bộ thế nào, chỉ riêng cường độ thân thể gia tăng kinh khủng đã làm lực chiến đấu của nó phát triển lên một tầng cao mới. Cơ Động lần lượt chia tay Long Hoàng cùng Địa Long tổ. Tối ngày hôm trước, A Kim ở chỗ của Địa Long tổ suốt một đêm. Cha con họ nói chuyện với nhau cái gì thì không ai biết, nhưng khi A kim trở lại thì ánh mắt nàng hơi sưng đỏ.
Cơ Động và Trần Tư Tuyền chia ra đứng ở đầu Mao Đài và Ngũ Lương Dịch. Chúng bay từ dưới đáy Long cốc lên, ngay sau đó là Phất Thụy cưỡi Tử Lôi Diệu Thiên Long, A Kim tự phi hành, nhóm Thiên Can thánh đồ điều khiển Cự Long của mình bay theo sau.
Thiên Cơ cũng có ma thú đồng bạn của mình. Đối với Thiên Cơ nhất mạch mà nói, đây là điều cực kỳ hiếm thấy. Lựa chọn của Thiên Cơ là một đầu thập giai Kim Cương Long, cũng là thập giai ma thú đồng bạn duy nhất trong nhóm. Hơn nữa không phải do Long Hoàng an bài mà do nó tự chọn. Trong đó xảy ra chuyện gì, cũng chỉ mình Thiên Cơ biết mà thôi.
Mười một người, mười đầu ma thú cường đại đồng thời bay lên không. Cho dù là ở Long cốc thì tràng cảnh như khí thôn sơn hà (khí thế mạnh mẽ nuốt cả núi sông) cũng làm cho người ta phải chấn động. Rốt cục mọi người đã đến cửa Long cốc, nơi này Cự Long qua lại tấp nập, cảnh tượng Thiên Long Tề Vũ lại xuất hiện lên trước mặt bọn hắn.
Từng tiếng long ngâm đinh tai nhức óc đan vào nhau trên không trung, vang dội khắp Tam Hợp sơn mạch. Long Hoàng mang theo tứ đại Long Vương trôi lơ lửng ở trên Long cốc gặp mặt đám người Cơ Động.
- Long Hoàng, lần này chia tay không biết đến bao giờ mới gặp lại.
Cơ Động không xưng hô với Long Hoàng là tiền bối nữa.
Long Hoàng lúc này đang ở hình thái nhân loại. Hắn nhìn Cơ Động, phất phất tay:
- Nếu vậy hãy mau đi đi. Không cần phải nhiều lời.
- Được!
Cơ Động gật đầu.
- Long Hoàng! Mặc dù ngươi là cha của Mao Đài và Ngũ Lương Dịch, nhưng trong lòng ta hiện tại đã không coi ngươi là trưởng bối nữa.
Long Hoàng nghi hoặc nhìn Cơ Động, không hiểu hắn định nói gì?
Cơ Động cười to một tràng dài:
- Ta chỉ xem ngươi là bạn thôi. Được rồi! Bạn của ta! Hẹn gặp lại. Chúng ta đi thôi!
Đại Diễn Thánh Hỏa Long lưu luyến nhìn cha mẹ, sau đó thân hình chợt gia tốc bay đi nhanh như tia chớp. Thanh âm của Cơ Động từ xa xa truyền đến:
- Long Hoàng, ngươi khi dễ ta bao nhiêu lần ta cũng không nhớ rõ. Nhưng chờ ta đột phá Cửu quan, nhất định sẽ luận bàn với ngươi một chút!
Tròng mắt Long Hoàng nguyên bản hơi ảm đạm, đột nhiên sáng bừng lên. Trên mặt hắn toát ra vẻ mỉm cười:
- Tiểu tử thúi này… Ta sẽ chờ ngươi!
Mặc dù các Thiên Can thánh đồ đã cỡi tọa kỵ bay đi khá xa, nhưng ánh mắt bọn họ vẫn ngoảnh nhìn lại Long cốc. Một năm ở Long cốc, bọn họ đã có tình cảm sâu sắc với nơi này. Ở đây, bọn họ có đồng bạn tọa kỵ. Ở đây, bọn họ làm được quen với rất nhiều Cự Long. Lúc này rời đi, trong lòng mỗi người đều tràn ngập cảm xúc.
Cho đến khi không còn nhìn thấy Long cốc, ánh mắt của mọi người mới chậm rãi thu hồi, nhưng tâm tình của bọn hắn vẫn không được vui.
Đột nhiên, một tầng quang mang màu đỏ từ trên người Cơ Động sáng lên, hấp dẫn sự chú ý của Thiên Can thánh đồ. Từng tia sáng màu đỏ chính xác rơi vào giữa trán mỗi người Thiên Can thánh đồ. Tức thì cảm giác của họ gia tăng lên không biết bao nhiêu lần, tựa hồ hết thảy chung quanh đều trở nên thông tuệ hơn. Điều này không khỏi làm trong lòng mọi người rung động.
Một luồng tin tức thông qua tia sáng màu đỏ truyền vào đầu bọn họ. Hướng gió thổi trên bầu trời, sức mạnh của gió, sự phân bố của các loại nguyên tố trong không khí cùng với biến hóa vi diệu lần lượt xuất hiện. Trong phạm vi ba ngàn thước, tất cả các biến hóa đều toàn bộ hiện ra. Mà điều khiến bọn họ rung động nhất chính là Linh Hồn Lực của Cơ Động mênh mông như biển cả, cuốn phăng đi mọi tâm tình phiền não của họ.
- Rời khỏi thương hội Ngốc Có Tiền gần một năm rồi. Trong một năm này, mỗi người chúng ta cố gắng rất lớn, thực lực mỗi người đều có bước nhảy vọt. Bây giờ hãy nói xem tu vi của chúng ta đạt đến cấp bậc nào rồi.
Thanh âm trầm thấp của Cơ Động phảng phất như mang theo ma lực vang dội ở trong tai Thiên Can thánh đồ. Tâm tình của mọi người vốn bởi vì rời khỏi Long cốc mà cảm thấy mất mát, khi nghe Cơ Động nói thì dần trở nên hưng phấn.
- Ta… Cơ Động! Thiên phú song hỏa thánh đồ, ma lực tám mươi hai cấp. Tọa kỵ: Đại Diễn Thánh Hỏa Long, cấp chín.
Cơ Động nói mà như rống lên. Đang ở trên không nên căn bản bọn họ không cần kiêng kỵ bất kỳ điều gì. Hắn rống lên như muốn đem mọi phiền muộn phát tán vào không trung.
Với thực lực và địa vị, người kế tiếp hẳn là A Kim hoặc là Phất Thụy. Nhưng hai người lại không lên tiếng, mà lại nhìn về phía Trần Tư Tuyền. Đây là cử chỉ biểu hiện sự tôn trọng đối với nàng. Ba ngày trước, Trần Tư Tuyền ôm Cơ Động thổ lộ lòng mình đã chinh phục tất cả mọi người. Ở trong lòng mọi người, nàng chính là nữ nhân của Cơ Động.
Trần Tư Tuyền cũng không từ chối, nàng khẽ mỉm cười gật đầu với họ, sau đó nói:
- Trần Tư Tuyền, Thiên Can Ất Mộc thánh đồ. Ma lực: bảy mươi chín cấp. Ma thú đồng bạn: Tư Động, cấp bậc không rõ.
Tư Động lúc này đang ở trong lồng ngực Trần Tư Tuyền liền khẽ nhúc nhích. Chỉ Cơ Động mới biết được Tư Động khủng bố đến cỡ nào. Lúc đối mặt với vợ chồng Lâm Nhất Lỗi, nếu không phải có Tư Động thì e rằng hắn đã bị giết chết. Hơn nữa lúc bình thường Tư Động không lên tiếng, nhưng trên thực tế nó có thể nói chuyện a! Lúc này, nghe Trần Tư Tuyền nhắc tới nó, nó liền nhẹ nhàng trở mình, biểu hiện sự có mặt của nó. Trần Tư Tuyền nhẹ nhàng vuốt ve nó, nụ cười trên gương mặt xinh đẹp của nàng càng thêm mị hoặc.
Sau khi Trần Tư Tuyền báo ra cấp bậc của mình. A Kim và Phất Thụy nhìn nhau, A Kim thủ thế mời, Phất Thụy gật đầu:
- Phất Thụy! Thiên Can Dương Lôi thánh đồ, ma lực tám mươi lăm cấp. Tọa kỵ: Tử Lôi Diệu Thiên Long.
- A Kim! Thiên Can Tân Kim thánh đồ, ma lực tám mươi chín cấp. Tọa kỵ: không!
- Diêu Khiêm Thư, Thiên Can Giáp Mộc thánh đồ, ma lực tám mươi mốt cấp. Tọa kỵ: Thanh Long cấp chín!
- Lang Thiên Ý, Thiên Can Mậu Thổ thánh đồ, ma lực tám mươi mốt cấp. Tọa kỵ: Kim Cương Long, cấp chín!
- Miểu Miểu, Thiên Can Kỷ Thổ thánh đồ, ma lực tám mươi mốt cấp. Tọa kỵ: Ngân Dực Hải Đông Thanh, cấp chín!
-o0o-