Rầm rầm rầm.
Không đợi Cơ Động và Dương Bỉnh Thiên tiếp tục chuyện trò, cánh cửa phòng đã rung lên. Sắc mặt Chúc Dung trầm xuống, lúc này cánh cửa đã bật ra, chỉ thấy Chúc lão nhị đầu tóc rối bời từ ngoài bước vào.
Vừa vào đến cửa hắn đã không đầu không đuôi nói với Chúc Dung:
- Ta biết ngay mà, ngươi nhất định sẽ dẫn hắn đến đây.
Chúc Dung nghiêm mặt:
- Ta đang dạy đệ tử ta, ngươi đến đây làm gì?
Chúc lão nhị cười hắc hắc nói:
- Chỉ đến chào hỏi ngươi một tiếng thôi, sẵn tiện nhờ ngươi chăm song tiểu đệ đệ Cơ Động của ta tốt một chút. Chúng ta đã kết nghĩa làm huynh đệ khác họ, anh em kết nghĩa rồi. Lão Đại, ngươi cũng nên cấp cho ta một chút mặt mũi với.
Chúc Dung lặng người một chút, mà Dương Bỉnh Thiên đứng kế bên lại càng trợn mắt há mồm nhìn. Cơ Động cũng lặng người đi, trong lòng thầm nghĩ, Chúc lão nhị quan hệ thế nào với Chúc Dung?
Chúc lão nhị bước tới bên cạnh Cơ Động, vỗ vỗ bả vai hắn:
- Tiểu đệ đệ, ngươi biết tại sao ta lại được gọi là Chúc lão nhị không? Kỳ thật tên của ta là Chúc Diễm. Chúc Dung là đại ca của ta. Hắn là Chúc lão đại, tự nhiên ta là Chúc lão nhị rồi. Chuyện khác không nói, chỉ riêng về phần Bính Hỏa ma lực của đại ca ta, trên toàn bộ đại lục số người có thể ngang bằng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Ngươi theo hắn học tập tốt một chút. Thật không ngờ được, hắn lại đồng ý tự mình dạy ngươi.
Cơ Động chỉ cảm thấy trong đầu một trận kinh ngạc, vừa nhìn Chúc lão nhị một chút, vừa nhìn sang Chúc Dung, lại nhìn sang Dương Bỉnh Thiên đang đứng thừ người bên cạnh mình, không khỏi có chút không nói nên lời.
Bối phận này quả thật là hết sức rối loạn. Xét theo mối quan hệ giữa hắn với Chúc lão nhị, Chúc lão nhị là đại ca kết bái của Cơ Động, như vậy đại ca của Chúc lão nhị cũng là đại ca của Cơ Động. Nói như vậy, Dương Bỉnh Thiên vốn là đệ tử ký danh của Chúc Dung, ngược lại sẽ có bối phận thấp hơn Cơ Động một bậc.
Nhưng mà, xét theo quan hệ giữa hắn và Chúc Dung, Chúc Dung là sư phụ của mình, như vậy bối phận của mình và Dương Bỉnh Thiên là tương đồng, so với Chúc lão nhị còn thấp hơn một bậc.
Nhưng mà, nếu tính theo quan hệ giữa hắn và Dương Bỉnh Thiên thì bản thân bối phận của mình còn thấp hơn so với hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm đến hai bậc mới đúng.
Nói cách khác, phân biệt từ góc độ quan hệ của ba người trước mắt này với hắn, bối phận của hắn cũng hoàn toàn không giống nhau, chuyện này thật sự là thất điên bát đảo a.
Chúc Dung chau mày, tức giận nói với Chúc lão nhị:
- Ngươi cút ra ngoài cho ta, đừng có ở đây mà làm loạn lên nữa, làm cho mọi sự thất điên bát đảo lên cả rồi. Ta mặc kệ hắn là đệ đệ hay là gì của ngươi cũng mặc. Bắt đầu từ hôm nay, hắn là đệ tử của ta. Ngươi sau này không có việc gì đừng có làm phiền đến hắn. Ta nói cho ngươi biết trước, hắn chính là Bính Đinh Song Hỏa Hệ, lúc này chính là lúc tu luyện quan trọng nhất. Nếu ngươi cả gan dám dụ dỗ hắn đi học cách rèn đúc vũ khí ma lực của ngươi, đừng trách ta đem ngươi đuổi ra khỏi Thiên Can Học Viện.
Chúc lão nhị trước mặt người khác thì điên điên khùng khùng, nhưng trước mặt Chúc Dung sắc mặt lại xanh xám, cực kỳ thành thật, cười hì hì nói:
- Lão đại, ngươi yên tâm đi, cho dù ngươi cầu xin ta dạy cho hắn cách rèn đúc vũ khí ma lực, ta cũng sẽ không dạy đâu. Ta đi đây. Tiểu đệ đệ, ngươi cố gắng tu luyện cho tốt đi nghe.
Nói xong, Chúc lão nhị lật đật chạy nhanh ra ngoài.
Trong mắt Chúc Dung toát ra một tia suy tư, nói với Dương Bỉnh Thiên:
- Bỉnh Thiên, ngươi đem những quy củ của Thiên Can Học Viện nói cho tiểu tử này biết đi. Ta ra ngoài có chút chuyện một lát.
- Vâng ạ.
Dương Bỉnh Thiên cung kính trả lời một tiếng. Chúc Dung bước ra khỏi phòng, đuổi theo hướng Chúc lão nhị chạy đi.
Trong phòng chỉ còn lại có mình Cơ Động cùng với Dương Bỉnh Thiên. Dương Bỉnh Thiên rốt cuộc tỏ vẻ thở phào nhẹ nhõm. Đối mặt với áp lực mà Chúc Dung mang đến, hắn thậm chí còn không trấn tĩnh được như Cơ Động. Dù sao, Cơ Động cũng không biết sự lợi hại của Chúc Dung, nhưng đối với Dương Bỉnh Thiên mà nói, sự lợi hại của Chúc Dung đã khắc sâu trong lòng hắn, không một khắc nào có thể quên được.
- Cơ Động, thật không nghĩ đến, ngươi lại được sư phụ để ý tới. Sau này ngươi cũng không nên gọi ta là Dương viện trưởng nữa, gọi ta một tiếng sư huynh là được rồi.
Cơ Động lặng đi một chút:
- Như vậy sao được, ta…
Dương Bỉnh Thiên cướp lời:
- Sư phụ mặc dù đối với vị Chúc lão nhị tiền bối kia cũng không quản lý chặt chẽ lắm, nhưng đối với các đệ tử lại luôn luôn quản thúc rất nghiêm khắc. Nếu ngươi không đồng ý, tức là đã hại ta rồi. Ta chỉ là một đệ tử ký danh mà thôi, ngươi gọi ta một tiếng sư huynh, đã là làm cho ta hưởng lây vinh quang của ngươi rồi.
Cơ Động có chút bất đắc dĩ gật đầu, đã từng làm người hai thế giới, hắn tự nhiên nhận ra được, vị lão giả Chúc Dung kia trong lòng Dương Bỉnh Thiên vốn có địa vị cao nhất. Mình sao lại không giúp người khác đạt thành nguyện vọng cơ chứ?
Dương Bỉnh Thiên nói:
- Cơ Động, bây giờ ngươi đã chính thức trúng tuyển vào Thiên Can Học Viện rồi, hơn nữa đã gia nhập vào Âm Dương Học Đường, có nhiều chuyện quan trọng có thể nói cho ngươi biết rồi. Ngươi biết tại sao Ngũ Đại Đế Quốc lại chung tay thành lập nên Thiên Can Học Viện không, hơn nữa giữa Ngũ Đại Đế Quốc lại rất ít khi phát sinh ra chiến sự hay không?
Cơ Động kinh ngạc nhìn Dương Bỉnh Thiên, những điều này đều là những nghi vấn trước giờ trong lòng hắn, vội vã nói:
- Xin sư huynh chỉ dạy ta.
Dương Bỉnh Thiên nói:
- Sở dĩ có tình huống như thế, là bởi vì ngũ đại đế quốc có một địch nhân chung.
- Địch nhân chung của Ngũ Đại Đế Quốc?
Trong mắt Cơ Động toát ra một tia quang mang suy tư.
- Không sai, chính là địch nhân chung. Kỳ thật, trên thế giới này chúng ta, cũng không chỉ có một mảnh đại lục Ngũ Hành Đại Lục này mà thôi. Ngoại trừ nó ra, còn có một mảnh đại lục khác tồn tại. Cho nên, Ngũ Hành Đại Lục của chúng ta, nên gọi chính xác là Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục mới đúng. Còn nhớ rõ vấn đề mà ngươi từng hỏi ta không? Tại sao khi chúng ta phóng thích ra ma lực cùng với , xung quanh ma lực lại có một tầng vàng kim bao phủ. Đó chính là tượng trưng cho Quang Minh. Bất luận là mười hệ Âm Dương Ma Sư, hệ nào cũng vậy, cũng có tình huống đồng dạng, tượng trưng của Quang Minh.
Cơ Động giật mình nói:
- Nói như vậy, đã có Quang Minh thì sẽ có Hắc Ám? Như vậy, mảnh đại lục kia có phải được gọi là Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục không?
Sắc mặt Dương Bỉnh Thiên ngưng trọng, gật đầu:
- Ngươi nói không sai. Ngoại trừ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta ra, cách chúng ta không xa lắm, do một cái biển rộng ngăn cách, còn có một mảnh đại lục khác, hiện tích nhỏ hơn đại lục chúng ta, được gọi là Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Ở nơi đó cũng đồng dạng có Ngũ Đại Đế Quốc phân biệt đại diện cho Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ Ngũ hành. Chỉ có điều, mười hệ ma lực của bọn họ điều có xu hướng thuộc về Hắc Ám mà thôi.
Cơ Động nói:
- Quang Minh và Hắc Ám vốn là hoàn toàn xung khắc, như vậy, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục chính là kẻ thù truyền kiếp của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục rồi. Nhưng mà, tại sao trước kia khi ở trong Ly Hỏa Thành ta chưa bao giờ nghe người ta nhắc qua?
Dương Bỉnh Thiên nói:
- Đây chính là bí mật lớn nhất của Đại lục, Ngũ Đại Đế Quốc do Trung Thổ Đế Quốc cầm đầu tận lực giữ kín bí mật này, để tránh tạo ra tâm lý khủng hoảng trong dân chúng. Mí mật loại này, người dân bình thường không nên biết là tốt nhất, chỉ cần Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục còn không bị xâm lược, thì cũng không có bất cứ quan hệ gì với bọn họ cả. Mà tình hình như thế này, đã duy trì cũng được một ngàn năm nay rồi.
Cơ Động nghi hoặc nói:
- Ta còn chưa hiểu rõ lắm. Hai mảnh đại lục nếu có thuộc tính trái ngược nhau như vậy, lại thù địch lẫn nhau, chẳng lẽ không bao giờ phát động chiến tranh hay sao? Một khi đã phát động chiến tranh, tại sao dân chúng của đế quốc lại không biết?