Cơ Động nhìn Thiểm Nhạc lắc đầu:
-Kỳ thật mọi người đều giống nhau cả mà. Ta chỉ hi vọng các vị thể hiện chút thành ý thôi. Mặc dù chúng ta thuộc về hắc ám cùng quang minh nhưng trước mắt cả hai đều có chung mục tiêu. Ít nhất sắp tới chúng ta vẫn có thể làm đồng minh, ngài thấy đúng không?
Thiểm Nhạc gật đầu, thở dài nói:
-Chân thành cảm ơn, cảm ơn vì đã cho ta cơ hội này. Xem ra đúng là ta không thể làm hội trưởng tổ chức phản kháng Thiên Cơ. Xét về năng lực, quả thật ta không thể bằng được Thiên Can Thánh đồ!
Đỗ Hinh Nhi không nhịn được hỏi:
-Lão sư, nói qua nói lại thì hội trưởng tổ chức phản kháng Thiên Cơ là ai?
Cơ Động mỉm cười nói:
-Trước khi thấy Thiểm Nhạc phó hội trưởng, ta cũng không dám tưởng tượng rằng có một ngày hắn sẽ trở thành minh hữu của chúng ta. Nếu ta không nhầm thì người này là Lý Vĩnh Hạo.
Trải qua sự phân tích của Cơ Động, mặc dù phần lớn nhóm Quang Minh Thánh đồ cũng đã mơ hồ đoán được, nhưng khi cái tên Lý Vĩnh Hạo được Cơ Động nói ra, mọi người vẫn không khỏi khẽ giật mình.
Lý Vĩnh Hạo là ai chứ? Người đứng đầu Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ, một đời Thánh Vương, cường giả đỉnh phong. Trên Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, hắn là người có địa vị chỉ sau Hắc Ám Thiên Cơ. Trước đó, hắn đã từng ba lần chiến đấu cùng Phất Thụy tại Thánh Tà chiến, là thành viên tuyệt đối trung tâm của Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ. Ai có thể ngờ được, vị thủ hạ đắc lực nhất của Hắc Ám Thiên Cơ này lại là nhân vật lãnh đạo tổ chức phản kháng Thiên Cơ!
Thiểm Nhạc không nói gì nhưng ánh mắt của hắn đã cho thấy Cơ Động đã chính xác. Nhất thời, nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ tròn mắt nhìn nhau, đều cảm thấy không thể tin được.
Cơ Động thản nhiên nói:
-Nếu chúng ta xung đột với Hắc Ám Thiên Cơ dẫn tới cục diện lưỡng bại câu thương thì không nghi ngờ gì, người được lợi nhất chính là Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ. Chỉ cần bọn họ nhân cơ hội này giết sạch những ai còn sống. Như vậy có thể nói là đã hoàn toàn trừ được nội ưu ngoại hoạn. Với địa vị của hắn tại Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, chắc chắn hắn sẽ là người thay thế Hắc Ám Thiên Cơ thống soái Hắc Ám đại quân. Lúc đó, bọn hắn tiến đánh Quang Minh Ngũ Hành đại lục của chúng ta, ai có thể ngăn được Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ đây? Sau khi chiếm lĩnh được là có thể đặt ách thống trị lên hai phiến đại lục, đúng là làm ít hưởng nhiều mà. Tính toán thật giỏi đó! (Dịch: nhưng anh ấy đâu có ngu )
Lúc này Trần Tư Tuyền mới hoàn toàn minh bạch, đồng thời nàng cũng mừng thay cho Cơ Động, bởi nàng nhận thấy không chỉ thực lực của hắn càng lúc càng mạnh, các phương diện khác cũng có những tiến bộ vượt bậc. Có điều nàng không biết rằng, bởi Cơ Động đã lấy được ba trong số mười bình thập đại danh tửu cuối cùng, nên hắn thoải mái hơn nhiều. Chính vì vậy hắn mới có thể tỉnh táo phân tích mọi chuyện.
-Chẳng phải tổ chức phản kháng Thiên Cơ đã tồn tại mấy trăm năm rồi sao? Lý Vĩnh Hạo mới bao nhiêu tuổi chứ? Làm sao hắn có thể trở thành hội trưởng được. Chẳng phải Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ là do một tay Hắc Ám Thiên Cơ bồi dưỡng lên sao?
A Kim khó hiểu hỏi.
Cơ Động nhìn về phía Thiểm Nhạc nói:
-Vừa rồi Thiểm Nhạc phó hội trưởng đã nói rõ ràng rồi. Vốn dĩ hắn là hội trưởng tổ chức phản kháng Thiên Cơ. Còn Lý Vĩnh Hạo hẳn là mới hợp tác với tổ chức phản kháng Thiên Cơ không lâu.
Thiểm Nhạc gật đầu nói:
-Chuẩn như Lê Duẩn, chúng ta mới hợp tác với Lý Vĩnh Hạo trong mấy năm gần đây thôi. Trên thực tế, bắt buộc chúng ta phải hợp tác với bọn họ. Đúng như Cơ Động tiên sinh nói, nếu Hắc Ám Thiên Cơ thật sự muốn tìm, căn bản chúng ta không thể chống lại. Mà Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ chính là người chấp hành nhiệm vụ này, chỉ trong khoảng thời gian ngắn bọn họ đã tìm ra chúng ta. Lý Vĩnh Hạo muốn cùng chúng ta hợp tác, liệu rằng chúng ta có thể cự tuyệt được không? Nếu cự tuyệt chẳng phải là mấy trăm năm tích lũy sẽ tan thành mây khói sao?
- Hơn nữa Lý Vĩnh Hạo không giống như Hắc Ám Thiên Cơ, hắn là Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương, hắn cũng vô cùng bất mãn với Hắc Ám Thiên Cơ vì đã biến Hắc Ám Ngũ Hành đại lục thành bộ dạng này. Nếu như có thể chọn người thống trị, thật sự hắn thích hợp hơn Hắc Ám Thiên Cơ. Ngoài ra, nếu chúng ta cứ tự phát triển tổ chức phản kháng Thiên Cơ, đúng là không khác gì muỗi đốt inox, kể cả có thêm mấy trăm năm nữa cũng không làm nên trò trống gì. Nhưng nếu được hắn giúp thì sẽ khác hoàn toàn. Với tư cách là Hắc Ám Thiên Can Thánh Vương, có địa vị gần sát Hắc Ám Thiên Cơ, chỉ cần Hắc Ám Thiên Cơ vừa chết, hắn là người có tư cách nhất để trở thành chúa tể của cả đại lục. Tới lúc đó, ta tin tưởng hắn sẽ tận lực cải thiện tình huống của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.
Cơ Động cười nhạt nói:
-Ta cũng tin tưởng Lý Vĩnh Hạo có năng lực này. Bất quá, ý tưởng của hắn phải dựa trên cơ sở là thống nhất được Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Có tư nguyên khổng lồ của Quang Minh Ngũ Hành đại lục ủng hộ, hắn sẽ tiết kiệm được mười mấy năm thời gian, khiến Hắc Ám Ngũ Hành đại lục nhanh chóng khôi phục gương mặt cũ. Ta nói đúng không? Cho nên hắn không thể trực tiếp cùng chúng ta thương lượng hợp tác, bởi lẽ hắn ủng hộ Hắc Ám Thiên Cơ cũng vậy mà ủng hộ tổ chức phản kháng Thiên Cơ của các ngươi cũng vậy, vĩnh viễn chúng ta đều là kẻ thù. Duy chỉ có một điểm giống nhau là chúng ta cũng muốn Hắc Ám Thiên Cơ chết. Nếu không có chúng ta, hắn vĩnh viễn không thể hoàn thành được việc này.
Thiểm Nhạc thở dài nói:
-Lý tưởng mỗi người mỗi khác, xem ra chúng ta không thể tiến hành hợp tác rồi.
Cơ Động nói:
- Thiểm Nhạc phó hội trưởng, phiền ngài nói lại với Lý Vĩnh Hạo, để hắn thử nghĩ xem đời thứ nhất Quang Minh cùng Hắc Ám Thánh đồ đã làm gì, có lẽ bây giờ hắn vẫn cho rằng chúng ta không thể hợp tác. Nhưng trong vòng một năm tới, ta sẽ cho hắn thấy thành ý của chúng ta. Chỉ xin hắn thủ hộ tốt Thánh Tà đảo. Tuy nhiên có một điều ngài nói đúng, Hắc Ám Thiên Cơ nhất định phải trấn giữ Hắc Ám Thần miếu, đây chính là thời cơ tốt nhất để tổ chức của các ngài phát huy tác dụng. Nếu Hắc Ám Thiên Cơ thật sự rời khỏi Thần miếu, nói không chừng chúng ta sẽ lại qua đó tham quan. Nếu ta không nhầm, lực lượng Lý Vĩnh Hạo không thể chân chính nắm giữ chính là Hắc Ám Thần miếu. Cho dù Hắc Ám Thiên Cơ có chết thì lực lượng này cũng sẽ không nghe theo sự chỉ huy của Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ.
Thiểm Nhạc không bình luận lời của Cơ Động mà chỉ gật đầu nói:
-Ta sẽ chuyển lời của Cơ Động tiên sinh. Bất quá, Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ không thể thừa nhận mối quan hệ với tổ chức của chúng ta, nên Cơ Động tiên sinh cũng không nên làm những việc vô nghĩa.
Cơ Động cười dài, nói:
-Thiểm Nhạc phó hội trưởng cứ yên tâm, mối quan hệ giữa Hắc Ám Thiên Cơ cùng Lý Vĩnh Hạo còn phải cần chúng ta đi khích bác sao? Hẳn là Lý Vĩnh Hạo hiểu rõ, nếu thật sự Hắc Ám Thiên Cơ thành công chiếm được Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Đến lúc đó chính là cục diện phi điểu tẫn, lương cung tàng (chim chết, cất cung)
Thiểm Nhạc đi theo, tiễn nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ ra đến giữa sân.
Đột nhiên Cơ Động dừng bước, xoay người về phía Thiểm Nhạc nói:
-Thiểm Nhạc phó hội trưởng, ngài có đồng ý để Mạt Nhi đi cùng chúng ta không?
Thiểm Nhạc khẽ sửng sốt, nhìn Cơ Động đắn đo. Quang Minh Thiên Can Thánh đồ cũng không tránh khỏi kinh ngạc.
Suy nghĩ một chút, Thiểm Nhạc gật đầu kiên định nói:
-Tốt, phiền tiên sinh rồi, người đâu, dẫn Mạt Nhi ra đây.
Một lát sau, Thiểm Nhạc cùng Mạt Nhi đi tới trước mặt nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ. Thiểm Nhạc nhìn cháu gái của mình trìu mến:
-Mạt Nhi à, cháu đi cùng với Cơ Động tiên sinh nhé. Đi theo họ, cháu có thể học được rất nhiều điều, cháu phải nhớ nghe theo sự sắp xếp của Cơ Động tiên sinh đó.
Mạt Nhi hoàn toàn không ngờ được rằng gia gia lại để mình đi cùng bọn Cơ Động, điều này khiến nàng vô cùng sung sướng. Những kinh nghiệm vô cùng mạo hiểm nhưng cũng đầy kích thích mà nàng trải qua cùng với nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ những ngày qua đã khiến một cô bé như nàng thật lòng thích bọn họ, nhất là người luôn luôn mang theo nụ cười nho nhã, Vân.
-Gia gia, người cứ yên tâm, ta sẽ thật ngoan.
Vừa nói nàng vừa tung tăng chạy tới bên cạnh nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ
Thiểm Lôi nhìn Thiểm Nhạc đầy ngờ vực:
-Chuyện này là sao hả phụ thân?
Thiểm Nhạc không để ý đến con trai mà tiếp tục nói với Cơ Động:
-Cơ Động tiên sinh, Mạt Nhi còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, tất cả đều phải nhờ tiên sinh rồi.
Cơ Động khẽ vẫy tay, ngay lập tức, nhóm Thiên Can Thánh đồ đồng loạt liên thủ, phóng ra Ngũ Hành truyền tống pháp trận, vầng sáng mười màu nhàn nhạt bao phủ quanh thân bọn họ, khiến cha con Thiểm Nhạc giật mình nhìn chăm chú, khoảng một phút sau, ánh sánh mười màu đọng lại, lóe sáng, mọi người đã hoàn toàn biến mất ngay trước mắt phụ tử bọn họ.
-Phụ thân, cuối cùng thì chuyện gì đang diễn ra vậy? Tại sao ngài lại để bọn họ mang Mạt Nhi đi? Dẫu sao chúng ta và bọn họ cũng là kẻ địch, trong khi Mạt Nhi lại là cháu gái duy nhất của ngài mà.
Thiểm Lôi khẩn trương nói.
Thiểm Nhạc thở dài nói:
-Quang Minh Thiên Can Thánh đồ vô cùng lợi hại. Nhất là Cơ Động, hắn thậm chí còn mạnh hơn, đáng sợ hơn cả Lý Vĩnh Hạo. Lời hắn vừa nói cả ngươi và ta đều nghe được. Cơ Động mang Mạt Nhi đi chính là cho chúng ta một cơ hội.
Nói tới đây, hắn ngửa mặt nhìn trời, lẩm bẩm:
-Chim chết thì cất cung, thỏ chết thì thịt chó săn. Những lời này đâu chỉ nói cho Lý Vĩnh Hạo nghe, hắn đang cảnh báo chúng ta thì đúng hơn! Nếu như Lý Vĩnh Hạo thành công thì kết cục cho tổ chức phản loạn Thiên Cơ của chúng ta cũng không tốt đẹp gì. Chắc chắn nhóm người Cơ Động sẽ không làm tổn thương nha đầu Mạt Nhi đâu, Mạt Nhi đi cùng bọn họ mới là tốt nhất, hắn mang Mạt Nhi đi chính là cho chúng ta đường lui. Thiểm Lôi, ngươi tới đây.
Thiểm Lôi đi tới trước mặt phụ thân, Thiểm Nhạc nói thầm vào tai hắn mấy câu khiến sắc mặt hắn thay đổi, chậm rãi gật đầu.
Ánh sáng mười màu chợt lóe, đến lúc Quang Minh Thiên Can Thánh đồ xuất hiện từ trong đó, bọn họ đã rời xa Trung Ương thành, đi tới một địa phương khác.
Mạt Nhi tò mò nhìn xung quanh:
-Đây hình như là bên ngoài Thiên Phong thành.
Cơ Động mỉm cười nói:
-Nếu như tòa thành chúng ta gặp mặt lần đầu tên là Thiên Phong thì đúng rồi đấy.
Mạt Nhi nghi ngờ hỏi hắn:
-Cơ Động ca ca, làm sao mới đó mà chúng ta đã đến đây rồi? Có phải là ảo giác không?
Cơ Động cười vang nói:
-Tất nhiên là không phải ảo giác rồi. Cái này gọi là truyền tống pháp trận, chúng ta trở lại đây để tặng lẽ vật cho Lý Vĩnh Hạo.
Mạt Nhi mân mê đôi môi đỏ mọng nói:
-Chán. Toàn nói những chuyện muội không hiểu. Các huynh cứ nói chuyện tiếp đi, muội đi dạo chút.
Vừa nói nàng vừa chạy đến địa phương phía xa. Trông vậy chứ cô bé này vô cùng thông minh, lại rất hiểu chuyện.
Phải mất một phút mới có thể truyền tống được, dĩ nhiên khoảng cách sẽ không ngắn rồi. Nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ đã trở lại tòa thành đầu tiên họ đặt chân khi đến Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.
Dĩ nhiên bọn họ cũng chỉ vừa từ Mạt Nhi mới biết được cái tên của tòa thành này.
Thiên Cơ nói:
-Cơ Động, sao ngài lại mang Mạt Nhi theo? Chẳng lẽ muốn dùng nàng làm con tin?
Cơ Động nhìn Thiên Cơ cười bí hiểm, khiến Thiên Cơ ngửi thấy có mùi nguy hiểm, vội nói:
-Ta không có ý tứ gì khác, chỉ là, dù sao Mạt Nhi cũng chỉ là một cô bé.
Cơ Động cười nói:
-Ta biết nàng chỉ là một cô bé. Yên tâm đi, ta không để ngươi khó xử đâu. Ta mang nàng đi chỉ là để cho cha con Thiểm Nhạc một tín hiệu thôi. Thiểm Nhạc là người thông minh, hắn đã để cho Mạt Nhi rời đi, ta nghĩ hắn đã có lựa chọn chính xác.
Thiên Cơ khẽ đỏ mặt, vội lảng sang chuyện khác:
-Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì? Không ngờ rằng Lý Vĩnh Hạo lại là người đứng sau lưng tổ chức phản kháng Thiên Cơ, cứ như vậy thì kế hoạch của chúng ta sẽ hỏng mất.
Cơ Động lắc đầu, mỉm cười nói:
-Không, ngược lại mới đúng. Lần này, gặp được Thiểm Nhạc chính là điều may mắn nhất của chúng ta. Vẫn sẽ hợp tác, chỉ là không còn những hiệp nghị chính thức mà thôi. Hơn nữa, chúng ta có một ưu thế vô cùng lớn, đó là Lý Vĩnh Hạo không dám giết chúng ta, thậm chí không dám để chúng ta bị phát hiện.
A Kim nghi ngờ hỏi:
-Vì chúng ta biết hắn là kẻ đứng sau tổ chức phản kháng Thiên Cơ sao?
Không cần Cơ Động phải mở miệng, Trần Tư Tuyền đã thay hắn trả lời:
-Tất nhiên là không rồi. Hắn không dám giết chúng ta bởi vì nếu chúng ta chết thì ai sẽ là người thay hắn đối phó với Hắc Ám Thiên Cơ? Bằng Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ thì không thể nào thắng được Hắc Ám Thiên Cơ. Nhất định phải dựa vào chúng ta mới được. Chúng ta cũng là cơ hội duy nhất để đánh chết Hắc Ám Thiên Cơ. Dù gì Lý Vĩnh Hạo cũng là Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ, kể cả hắn có khả năng đánh chết Hắc Ám Thiên Cơ thì hắn cũng không dám trực tiếp đi làm, nếu không nhất định Hắc Ám đại quân sẽ làm phản. Cho nên Lý Vĩnh Hạo chỉ còn biết gửi hi vọng vào chúng ta, thậm chí hắn mong nhất là chúng ta cùng Hắc Ám Thiên Cơ sẽ lưỡng bại câu thương.
A Kim không hiểu hỏi tiếp:
-Nhưng như thế đối với tình hình trước mắt của chúng ta có ý nghĩa gì?
Cơ Động mỉm cười nói:
-Ý nghĩa ngay tại đó đó, từ giờ cho đến lúc Thánh Tà chiến, chúng ta có quậy phá thế nào đi nữa, Lý Vĩnh Hạo muốn mời Hắc Ám Thiên Cơ tới cũng sẽ phải báo trước cho chúng ta để chúng ta mau chóng lui lại.