Âm thanh rồng ngâm vang vọng quanh quẩn trong cốc, một thân ảnh màu xanh khổng lồ bay lên trời. Ma lực Giáp Mộc hệ nồng đậm bắn ra, quanh quẩn giữa không trung, làm cả vùng ngập tràn trong sắc xanh ngọc.
Đó là một đầu Thanh Long khổng lồ, cao gần bốn mươi thước, dưới ánh mặt trời, lân phiến tỏa ra sắc xanh ngọc lóng lánh chói mắt. Lúc này, hai cánh nó đang dang rộng trên bầu trời, vừa bay lượn vừa hưng phấn ngâm vang.
Trên người đầu Thanh Long này tản mát ra ba động không hề mang màu sắc hắc ám mà là quang văn kim sắc nhàn nhạt, không sai, nó chính là tọa kỵ của Quang Minh Giáp Mộc Thánh đồ Diêu Khiêm Thư.
Sau khi Diêu Khiêm Thư chiếm được tinh hạch Hắc Ám Thanh Long, hắn bế quan suốt ba ngày, rốt cuộc thành công đột phát cửu quan, mà đầu Thanh Long này cũng đạt được rất nhiều thứ tốt, ma lực mà tinh hạch của Hắc Ám Thanh Long tản mát ra cũng giúp nó tiến hóa, thành công đột phá từ cấp chín lên cấp mười, tiến vào hàng ngũ thần thú.
Lúc này Diêu Khiêm Thư đang trôi lơ lửng giữa không trung, Thanh Long cũng đang lượn lờ quanh thân thể hắn, chỉ có điều bởi vì thân thể của hắn quá nhỏ so với Thanh Long nên chẳng qua chỉ có thể thấy bộ dáng khổng lồ của Thanh Long mà thôi.
Trên tay trái của Diêu Khiêm Thư đang nâng một quang cầu lục sắc, tâm quang cầu là những gợn sóng màu xanh biếc. vào thời khắc hắn đột phá cửu quan, viên quang cầu Cúc Hoa Tru cho hắn này tự động hiện ra, không ngừng phóng thích ma lực nồng đậm. Tọa kỵ Thanh Long của Diêu Khiêm Thư có thể cùng hắn tiến hóa một phần cũng là nhờ quang cầu này.
Lúc này Diêu Khiêm Thư mấp máy hai tròng mắt, toàn thân cũng bao phủ trong quang văn quang cầu tản mát ra, hắn đã tiến vào một trạng thái kỳ dị, cả người hắn nhìn qua đều như trong suốt, giống một pho tượng tinh thể đang trôi lơ lửng trong không trung. Quang Minh Thiên Can Thánh đồ phía dưới có thể cảm nhận rõ ma lực cả hắn lúc này đang không ngừng tăng lên.
Không nghi ngờ chút nào, thần khí Cúc Hoa Trư cho hắn là thứ yêu cầu hà khắc nhất trong số Thần khí Thiên Can Thánh đồ có, ngoại trừ Hỏa Thần Kiếm chưa tiến hóa hoàn toàn của Cơ Động. Quang cầu lục sắc này phải đợi đến khi Diêu Khiêm Thư đột phá cửu quan mới có thể sử dụng. Chỉ điểm này thôi cũng đã hoàn toàn khác các thần khí khác. Lúc tu vi Diêu Khiêm Thư chân chính đột phá, thần khí này mới tỏa ra quang thải vốn có của nó. Lúc này đây, nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ đang vô cùng háo hức để chứng kiến uy lực thực sự của quang cầu này.
Cơ Động hỏi Trần Tư Tuyền:
-Tư Tuyền, ngươi nghĩ thần khí này có thể giúp ma lực của Khiêm Thư tăng lên bao nhiêu?
Trần Tư Tuyền là ma sư Mộc hệ, không nghi ngờ là có thể cảm thụ trực tiếp nhất Giáp Mộc thần khí của Diêu Khiêm Thư.
Trần Tư Tuyền nói:
-Yêu cầu của thần khí này hà khắc như vậy, một khi sử dụng thành công, hiệu quả nhất định không kém Hậu Thổ Châu của Lang Thiên Ý. Ta xem, sau này Diêu Khiêm Thư rất có thể là người có ma lực cao nhất trong chúng ta.
Cơ Động khẽ gật đầu, ánh mắt không thể không hâm mộ, nhìn bạn bè lần lượt đột phá cửu quan, thân là Quang Minh Thiên Can Thánh Vương, hắn không thể không xấu hổ. Mặc dù bọn họ đột phá cửu quan chưa chắc có thể đánh lại mình, nhưng ai mà không mong đợi có thể trở thành cường giả chí tôn chứ.
Trần Tư Tuyền quá hiểu Cơ Động rồi, khi thấy ánh mắt hâm mộ của hắn, không nhịn được nói:
-Ngươi đừng gấp, đợi ngươi đột phá cửu quan rồi nhất định sẽ có vui mừng.
-Có gì vui mừng?
Cơ Động hơi nghi ngờ hỏi lại Trần Tư Tuyền.
Trần Tư Tuyền tự biết lỡ lời, vội vàng chữa cháy:
-Lúc đó nhất định Hỏa Thần Kiếm đã tiến hóa hoàn toàn, nó tiến hóa mất bao nhiêu khó khắn như vậy, chẳng lẽ còn không mang vui mừng đến cho ngươi sao? Trong Hỏa Thần Kiếm còn phong ấn thần thức một vị thần cấp hai. Ta cảm thấy được, quá trình nó tiến hóa nhất định là quá trình dung hợp thần thức kia trở thành Kiếm Linh. Nếu không mang lại vui mừng cho ngươi mới là chuyện lạ.
Cơ Động mỉm cười, nói:
-Hi vọng là thế, chỉ cần có thể giúp chúng ta chiến thắng Hắc Ám Thiên Cơ là tốt rồi.
Một lát sau, Thanh Long chậm rãi hạ xuống, nhưng Diêu Khiêm Thư vẫn trôi lơ lửng như cũ, quang văn màu xanh biếc mà hạt châu thả ra vẫn duy trì ở trình độ nhất định. Bất đắc dĩ, nhóm Quang Minh Thiên Can Thánh đồ chỉ biết tiếp tục nhìn hắn. Thời điểm này nhất định cực kỳ trọng yếu với Diêu Khiêm Thư, cũng vô cùng có ích. Bọn họ chỉ biết hộ pháp, lẳng lặng chờ đợi Diêu Khiêm Thư có thể hoàn toàn dung hợp với thần khí.
Thấm thoắt đã mười ngày, phải biết rằng, mỗi một ngày trôi qua, đại quân Hắc Ám Thần miếu lại càng gần Thánh Tà đảo.
Một khi bọn họđến Thánh Tà đảo hội họp với Hắc Ám Thiên Cơ. Với tổ hợp Hắc Ám Thiên Cơ, Hắc Ám Tử Vệ, Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ như vậy, bọn họ sẽ chẳng còn chút cơ hội nào, chỉ biết đợi Thánh Chiến tới. Nhưng, thấy được vũ khí bí mật Hắc Ám Tử Vệ rồi, ai cũng biết, Quang Minh Thiên Can Thánh đồ không thể giành được thắng lợi. Lúc Cơ Động bắt đầu có chút lo lắng, rốt cục Diêu Khiêm Thư cũng có động tĩnh.
Thanh quang vốn dĩ nhu hòa bất ngờ mãnh liệt hơn, phóng lên cao chói mắt, hóa thành một cột sáng cực kỳ rực rỡ, tựa như nối trời với đất vậy. Từng tiếng thét dài xuyên thẳng cửu thiên.
Thần sắc lo lắng của Cơ Động rốt cuộc bình tĩnh lại.
- Cây Rụng Tiền. Đừng kêu nữa, mau xuống đây, thời gian của chúng ta không còn nhiều đâu.
Thanh quang dần dần thu liễm, tia sáng chợt lóe, trước mặt cả nhóm đột ngột xuất hiện một người, chẳng phải là Diêu Khiêm Thư sao? Thần thái của hắn lúc này tươi sáng, cả người cũng đắm chìm trong luồng khí tức kỳ dị, xung quanh thân thể lúc nào cũng tỏa ra một tầng quang mang thanh kim sắc nhu hòa, toàn thân đều toát ra khí tức sinh mệnh cao quý.
- Chuyên chúc quang hoa?
Cơ Động kinh ngạc nhìn tên này, hắn cũng có chuyên chúc quang hoa, nên khi nhìn thấy ánh sáng thanh kim sắc trên người Diêu Khiêm Thư liền nhận ra ngay.
Diêu Khiêm Thư cười ha ha, nói:
- Cuối cùng cũng không hổ công ta chờ đợi. Vật này quá thần diệu rồi. Chẳng khác gì đổi súng bắn chim lấy pháo, ca coi như là cao thủ một đời rồi. Ha ha, chí tôn cường giả. Cơ Động, ngươi biết không, ma lực của ta đã chín ba cấp rồi, đột phá cửu quan xong còn tăng luôn được ba cấp đó.
Phải biết rằng, sau khi ma sư đột phá bát quan, cửu quan, muốn tăng thêm một cấp cũng vô cùng khó khăn, thần khí trong tay hắn lại có thể giúp hắn tăng liền ba cấp. Có thể thấy ma lực ẩn chứa trong đó khổng lồ đến mức nào.
Cả đám đều đã quen thuộc tính cách của tên này, ai cũng không để ý mà ánh mắt đều chăm chú nhìn thần khí trong tay trái hắn.
Lúc này thần khí Giáp Mộc này đã không còn hình dáng hạt châu xanh nhạt nữa mà biến thành quang ảnh màu xanh ngọc, như một đứa bé nằm gọn trong tay Diêu Khiêm Thư. Nếu nhìn kỹ một chút có thể phát hiện ra đứa bé này giống hệt Diêu Khiêm Thư, tựa như là mô hình thu nhỏ vậy.
- Thần khí này là loại gì?
Đừng nói là Cơ Động, Thiên Cơ,
Ngay cả Trần Tư Tuyền từng là Địa Tâm nữ hoàng cũng không nhịn được kinh ngạc mà hỏi. Nàng cũng chưa từng thấy qua thần khí nào loại này.
Diêu Khiêm Thư dương dương đắc ý nói:
- Thần khí này tên là Thần Mộc Khôi Lỗi. Khó trách vật này phải đợi cửu quan mới sử dụng được. Nó cần nhận chủ, chỉ khi tan làm một thể với ta mới dùng được. Không có ma lực cửu quan, căn bản không thể nhận chủ thành công, bởi trong quá trình nhận chủ cần tiêu hao cực kỳ nhiều ma lực.
Cơ Động nói:
- Thế tác dụng của nó là gì?
Là người chỉ huy, hắn nhất định phải hiểu rõ tất cả năng lực của đồng bọn. Như vậy mới có thể tận dụng tất cả năng lực của mọi người.
Diêu Khiêm Thư nói:
- Các ngươi nhìn kỹ.
Vừa nói, hắn nhẹ thổi vào tiểu nhân xanh biếc trong tay, nhất thời vật nhỏ đó hóa thành một đạo ánh sáng, nháy mắt dung nhập vào trong cơ thể hắn. Ngay sau đó, người hắn tỏa ra thanh kim sắc mê người. Phía sau lưng, rõ ràng lại xuất hiện một Diêu Khiêm Thư. Tuy nhiên Diêu Khiêm Thư này hoàn toàn tạo thành từ chuyên chúc quang hoa thanh kim sắc.
- Tác dụng của Thần Mộc Khôi Lỗi rất đơn giản. Có nó cũng tương đương với có hai ta. Nó biết sử dụng mọi kỹ năng của ta, bao gồm cả ma vực. Hơn nữa lúc nào cũng thủ hộ bên cạnh ta, nếu như ta gặp phải công kích, nó sẽ xuất thủ ngay. Có hai phương pháp sử dụng, một là ta mặc kệ để nó tùy ý hành động. Ta đánh ai thì nó đánh người đó, mà lượng ma lực cũng tương đương với ta. Cách khác là ta khống chế nó, chỉ cần nó chưa bị phá vỡ, nó sẽ thừa nhận tất cả lực công kích lên ta. Bảo bối này tốt lắm, có nó rồi, muốn chết cũng khó.
Nhìn bộ dáng đắc ý của Diêu Khiêm Thư, Cơ Động chỉ cảm thấy buồn cười, nhưng hắn vẫn gật đầu nói:
- Thần khí này của ngươi có thể nói là rất kỳ lạ. Ngươi nói không sai, có nó, muốn chết cũng khó. Ừ, tốt lắm!
Thần Mộc Khôi Lỗi có thể coi là người thủ hộ của Diêu Khiêm Thư, lúc chiến đấu có thể tấn công, không chiến đấu có thể thủ hộ bên hắn, đúng là một thần khí cực kỳ toàn diện, lại đúng bản chất bình thản của mọc thuộc tính. Từ phẩm chất có thể thấy, Trần Tư Tuyền nói hoàn toàn đúng, nó không hề kém Hậu Thổ Châu của Lang Thiên Ý.
Diêu Khiêm Thư bị Cơ Động nhìn đến mức sợ hãi, hắn có cảm giác ánh mắt của Cơ Động không tốt lành gì.
- Cơ Động, ngươi định làm gì?
Cơ Động cười hắc hắc nói:
- Không làm gì đâu! Chẳng qua năng lực thần khí này của ngươi khiến ta phải thay đổi chiến thuật đối phó với đám Hắc Ám Tử Vệ rồi. Không nghi ngờ chút nào, có Thần Mộc Khôi Lỗi rồi, ngươi chính là người chịu đòn giỏi nhất trong chúng ta, mà Thần Mộc Khôi Lỗi lại có lượng ma lực giống hệt ngươi, cộng thêm ma lực của ngươi cùng ma lực dự trữ trong tồn tục pháp trận. Thế nên, có hai, ba tên Hắc Ám Tử Vệ vây công ngươi thì trong một chốc một lát cũng không thể bị giết chết được.
Diêu Khiêm Thư hoảng sợ nói:
- Cơ Động, ngươi tính để ta dụ bọn họ sao? Ta có am hiểu tốc độ đâu!
Cơ Động cười nói:
- Ngươi sợ gì chứ? Ta còn chưa bắt ngươi làm gì đâu. Nói thế nào thì ngươi cũng có ma lực đứng đầu ở đây đó.
Diêu Khiêm Thư cũng không giả bộ nữa, áy náy nói:
- Chúng ta mau lên đường nào, cũng tại ta đã làm chậm trễ nhiều thời gian như vậy, cống hiến nhiều thêm chút sức lực cũng đúng thôi.
Quang Minh Thiên Can thánh đồ nghe thấy thế không khỏi giật bắn cả mình, đây còn là Cây Rụng Tiền, không lợi không làm sao? Nhất thời, ánh mắt mọi người tràn đầy nghi ngờ.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, Diêu Khiêm Thư không khỏi thẹn quá hóa giận:
- Nhìn cái gì vậy hả? Ta không thể anh dũng một lần sao?
Miểu Miểu khinh bỉ nói:
- Tin ngươi mới lạ. Ngươi chính là một tên gian thương, cái bộ dáng kiên quyết dứt khoát kia không thể là tính cách của ngươi được. Ta nghĩ nhất định là vì tinh miện của tên Giáp Mộc Hắc Ám Tử Vệ kia. Tinh hạch của Hắc Ám Thanh Long đã đột phá cửu quan, giờ hấp thu thêm tinh miện của Hắc Ám Tử Vệ nữa thì không biết sẽ tốt như thế nào đây. Ngươi lại nghe Cơ Động nói hiện tại chính là thời điểm Giáp Mộc hệ Hắc Ám Tử Vệ yếu ớt nhất, ngươi không nghĩ thế thì không phải Cây Rụng Tiền rồi.
Lam Bảo Nhi bên cạnh buột miệng cười nói:
- Miểu Miểu tỷ vẫn thẳng thắn như vậy a.
Diêu Khiêm Thư hừ hừ, không có chút lúng túng nói:
- Cái này là tất cả cùng có lợi, chẳng lẽ giết những Hắc Ám Tử Vệ và Hắc Ám Thiên Can thần thú khác thì các ngươi không có lợi?
Cơ Động cười nói:
- Tốt rồi, giờ không phải lúc đấu võ mồm, có điều Khiêm Thư nói đúng đó, chúng ta phải hành động nhanh lên. Mau lên đường nào.
Vừa nói hắn vừa triệu hồi ra Đại Diễn Thánh Hỏa Long, cùng đồng bọn phi thân lên, đuổi theo hắc ám đại quân.
Trong mười mấy ngày nay, ngoại trừ tu luyện, Cơ Động vẫn đang suy tính làm sao đối phó được Hắc Ám Tử Vệ, mặc dù hắn không nắm chắc tuyệt đối, nhưng lần chạm trán trước của hắn và Trần Tư Tuyền với Hắc Ám Tử Vệ đã giúp hắn nghĩ được một số biện pháp đối phó với Hắc Ám Tử Vệ. Nhất định phải diệt trừ đám Hắc Ám Tử Vệ này trước khi bọn chúng tới được Thánh Tà đảo, điều này có tác động to lớn tới Thánh Chiến. Mười tên này quả thật là những cỗ máy giết chóc, nếu để bọn chúng dấn thân vào chiến trường Thánh Chiến, chẳng biết sẽ có bao nhiêu người thiệt mạng đây.
Mặc dù đã qua mười mấy ngày, nhưng hắc ám đại quân là do binh lính bình thường tạo thành, tốc độ hành quân không thể nhanh được, lúc này cũng chưa đi được nửa đoạn đường. Khi Đại Diễn Thánh Hỏa Long toàn lực gia tốc, chưa tới ba ngày bọn họ đã trông thấy bóng dáng hắc ám đại quân.
Cơ Động hít sâu, tâm tình của tất cả Thiên Can Thánh đồ đều bắt đầu căng thẳng. Dĩ nhiên bọn họ biết đối thủ mà Cơ Động không thể chống lại sẽ cường đại đến mức nào.