TỬU THẦN (ÂM DƯƠNG MIỆN)


Ngay cả bản thân Cơ Động cũng không biết, tâm tính của hắn cũng đã dần dần bị ý chí của hai đại quân vương ảnh hưởng. Cao ngạo, cuồng bạo, cường hãn…
Lam Bảo Nhi để mặc cho Cơ Động thu giữ hết đám Tinh Hạch mới thu nhặt đơpcj, chỉ giữ lại hai khỏa Quý Thủy Tinh Hạch cấp ba mà thôi. Trầm mặc một lúc, nàng mới khẽ nói:
- Cơ Động, thực xin lỗi ngươi.
Cơ Động vỗ vỗ bả vai của nàng, tựa như là khi an ủi hai huynh đệ Tạp Nhĩ và Tất Tô vậy:
- Chỉ cần sau này ngươi nhớ kỹ lần giáo huấn này là được rồi. Chúng ta mau rời khỏi nơi này đi. Người kia rất có thể không phải chỉ có một mình đi vào Địa Linh Sơn này. Có thể thắng được hắn, phần lớn là nhờ vào đánh lén và may mắn thôi. Đi thôi.
Lam Bảo Nhi vội vàng gật đầu:
- Được, ta sẽ nghe theo lời ngươi.

Cơ Động vừa mới dắt Lam Bảo Nhi tiến vào rừng một khoảng, đột nhiên hắn dừng bước lại, quay đầu lại hỏi:
- Bảo Nhi, ngươi có dám chơi lớn một lần không?
Lam Bảo Nhi sửng sốt một chút:
- Chơi cái gì lớn?
Cơ Động nói:
- Tình huống vừa rồi ngươi cũng đã thấy đó. Sau khi đánh chết kẻ đó, chúng ta thu được không ít chỗ tốt a. Ta từng nghe sư huynh nói qua, một khi ma sư tìm bạn đồng hành để đi chung, thường sẽ lựa chọn những người có thuộc tính bất đồng. Như vậy, sau này khi đối mặt với bất cứ đối thủ thế nào, cũng có thể để thuộc tính bọn họ bổ khuyết cho nhau. Nếu thực lực của đồng bọn người kia cũng không chênh lệch nhiều lắm với hắn…
Cơ Động nói đến đây, Lam Bảo Nhi đã rõ ràng ý tứ của hắn:
- Ý ngươi là muốn tập kích gã đồng bọn của hắn sao?
Cơ Động gật gật đầu. Lần này cũng không phải là lần đầu tiên hắn giết người. Ở trong lòng hắn, giết chết ác nhân căn bản là không phải chuyện gì quan trọng. Khi hắn nhìn thấy ngọn hỏa diễm hai màu vàng kim và đen bùng nổ trước mắt mình, trong lòng hắn thậm chí còn có một loại cảm giác vui sướng không gì sánh kịp nữa.
Sắc mặt Lam Bảo Nhi đã có chút tái nhợt:
- Còn muốn giết người nữa sao?
Cơ Động nhìn thẳng vào hai mắt của nàng:

- Ở nơi này, vốn là thế giới người ăn thịt người. Ngươi cũng thấy đó, cấp bậc ma lực của ta khá thấp, cho dù cầm trong tay lệnh bài của Âm Dương Học Đường đi chăng nữa, nếu gặp phải những ma sư đi liệp sát ma thú vẫn đồng dạng gặp nguy hiểm. Chúng ta không tìm đến làm phiền bọn họ, bọn họ cũng tìm đến làm phiền chúng ta thôi. Nếu đã như vậy, không bằng ra tay trước để cắt đứt hậu hoạn về sau. Nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ một chút, chúng ta cũng sẽ càng tiết kiệm được nhiều thời gian hơn cho việc nghiên cứu ma kỹ và rèn luyện năng lực thực chiến.
Lam Bảo Nhi ngập ngừng nói:
- Nếu như hắn không có đồng bọn thì sao?
- Cứ đợi mà xem. Ta đoán rằng, hắn ít nhất có đến hai gã đồng bọn, thậm chí còn có thể nhiều hơn nữa. Những ma sư ba quan đã có thực lực tương đối xuất sắc, nhưng sư huynh từng nói qua, trong Địa Linh Sơn còn có những loại ma thú mà ngay cả hắn cũng không đối phó nổi. Muốn thu được những ích lợi lớn hơn nữa, thực lực của một tên Canh Kim Hệ ba quan như hắn cũng còn không đủ khả năng.
- Được rồi, ta nghe theo lời ngươi.
Lam Bảo Nhi gật gật đầu, hai tay theo bản năng nắm chặt lại. Nàng chỉ cảm thấy hai lòng bàn tay mình đã ướt đẫm mồ hôi, đồng thời trong lòng nàng còn dâng lên một cảm giác kích thích khó đặt tên. Nàng như thế nào cũng không nghĩ đến, nhiệm vụ của bọn họ là liệp sát ma thú cấp ba, thế mà bây giờ đã trở thành đi phục kích ma sư cấp bậc ba quan.
Cơ Động cũng không phải là người có tính cách vội vàng, lỗ mảng, mà ngược lại, hắn có thể chịu được sự cô tịch, khổ tu trong việc pha chế rượu và tu luyện ma lực, hắn tuyệt đối là một người cực kỳ bình tĩnh. Dẫn theo Lam Bảo Nhi đánh một vòng nhỏ xung quanh, hai người mới một lần nữa trở lại gốc đại thụ lúc trước bọn họ đã ẩn nấp.
Từ trên cây nhìn xuống dưới, có thể nhìn thấy rõ ràng đống tro tàn nằm trên mặt đất, tàn tích cháy xém của thi thể gã trung nhân kia, còn có vô số vật phẩm nằm tán loạn nơi đó nữa. Đương nhiên, cũng còn thi thể của con Tùng Lâm Cự Thú kia nữa.
Sau đó là khoảng thời gian chờ đợi. Khoanh chân ngồi trên một nhánh cây thô chắc, Cơ Động thong thả hấp thu Bính Hỏa nguyên tố trong không khí. Đồng thời hắn cũng sử dụng một khỏa Hỏa thuộc tính Tinh Miện cấp hai, hấp thu ma lực trong đó, bổ sung cho bản thân.
Đây là lần đầu tiên hắn thử hấp thu năng lượng ma lực của Ma thú Tinh Hạch. Thúc dục ma lực của bản thân, tiến hành kết hợp với khỏa Tinh Hạch. Ma lực trong Tinh Hạch nhất thời dâng trài ra. Khỏa Tinh Hạch mà hắn hấp thu là thuộc Bính Hỏa thuộc tính. Bính Hỏa ma lực rất nhanh dung nhập vào luồng Âm Dương lốc xoáy trong lồng ngực hắn, rất nhanh bổ sung lại ma lực khi nãy tiêu hao. Có được luồng Âm Dương lốc xoáy này, quá trình chuyển hóa ma lực cơ hồ cũng không cần thiết.
Khi hắn hoàn thành việc hấp thu ma lực, màu đỏ rực trên khỏa Tinh Hạch kia rất nhanh rút đi, biến thành một viên đá trong suốt vô sắc, cuối cùng phốc một tiếng, vỡ thành bột mịn. Hắn sở dĩ không toàn lực tiến hành tu luyện để khôi phục ma lực, cũng không phải lo lắng địch nhân có thể xuất hiện bất ngờ, mà là lo lắng nếu tiến hành tu luyện sẽ làm cho Hỏa nguyên tố trong không khí hội tụ lại. Nếu trong số địch nhân có Hỏa ma sư, nhất định sẽ phát hiện ra bọn họ. Cái này gọi là tiểu tiết sẽ quyết định được thắng bại. Nếu hắn đã quyết định phục kích, bản thân hắn là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, như vậy hắn nhất định sẽ làm mọi thứ trở nên tốt nhất.
Sự thật chứng minh những gì Cơ Động phán đoán. Hai người ở trên nhánh cây chờ đợi không đến thời gian nửa nén nhang, phía dưới đã có động tĩnh.

Một đạo thân ảnh lặng yên không một tiếng động đã xuất hiện tại khoảng trống khi nãy xảy ra cuộc chiến. Đó là một gã nam nhân mặc trang phục màu xanh, độ tuổi nhìn qua cũng khoảng gã trung niên nhân khi nãy, tướng mạo bình thường. Khi hắn nhìn thấy thi thể của con Tùng Lâm Cự Thú kia cùng với đám đồ vật nằm ngổn ngang nơi đó, rõ ràng chấn động một chút. Bất quá, hắn cũng không có nóng lòng chạy đến gần con Tùng Lâm Cự Thú, mà nhanh chóng nhìn ngóng bốn phía. Thanh quang trên người đại phóng, đã phóng xuất ra Dương Miện của mình.
Ba quan hai tinh, ba mươi bốn cấp Giáp Mộc Đại Sư. Dưới sự thúc dục tận lực của hắn, quang mang màu xanh khuếch tán ra chừng hơn năm thước xung quanh thân thể hắn. Đám cây cỏ khô vàng xung quanh được sự bao phủ của thanh quang không ngờ lại một lần nữa tỏa ra sinh cơ. Hắn thật cẩn thận kiểm tra các dấu vết trên mặt đất.
Lam Bảo Nhi nhìn về phía Cơ Động một cái, có ý dò hỏi. Đối phương là một gã Mộc Hệ ma sư ba quan. Hỏa trực tiếp khắc Kim, gián tiếp khắc Mộc. Với thực lực cường đại khi nãy Cơ Động đã bày ra, Lam Bảo Nhi tin chắc nếu hai người liên thủ lại, hoàn toàn có thể đánh chết gã Giáp Mộc Đại Sư ban quan bên dưới.
Nhưng Cơ Động lại lắc lắc đầu với nàng, ý bảo nàng nên tiếp tục chờ một lúc nữa. Mà một màn phát sinh kế tiếp lại khiến cho Lam Bảo Nhi không khỏi phải bội phục khả năng dự đoán tình huống của Cơ Động.
Phốc, phốc. Lại có thêm hai đạo thân ảnh nữa xuất hiện tại khoảng trống. Tốc độ bay đến của bọn họ thậm chí còn nhanh hơn hai người trước nữa. Hai người này phân biệt mặc trang phục màu đỏ và màu đen. Người áo xanh hướng về phía hai người nói:
- Nhị ca có thể đã xảy ra chuyện. Các ngươi nhìn xem, các đồ vật nằm tán loạn nơi này đều là đồ của hắn cả. Hơn nữa, đám tro than này lại có hình dạng như con người. Tam ca, ngươi cũng là Hỏa hệ ma sư, ngươi xem thử xem.
Trung niên áo đỏ ngồi xổm xuống nhìn nhìn về phía khoảng trống bị đốt trụi phía trước, hít mạnh một hơi:
- Nhị ca khẳng định đã xảy ra chuyện. Đây là do nhiệt độ cực cao tạo thành. Các ngươi nhìn xem, tất cả cây cỏ xung quanh đều đã biến thành khô vàng. Có thể thấy được nhiệt độ lúc đó mãnh liệt đến mức nào. Chỉ sợ ngay cả thân thể của Nhị ca cũng đã bị đốt thành tro bụi rồi. Những thứ rơi vãi nơi này, đều là những thứ trong túi da lưu trữ vật phẩm của hắn rơi ra. Tất cả Tinh Hạch đều mất hết, chắc là đã bị kẻ giết hắn lấy mất. Hỏa ma lực của kẻ này cực kỳ cường hãn.



Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi