TUYỆT ĐẠI CON RỂ


Trông thấy ông lão kia ngất xỉu, một cậu thanh niên trên người mặc vest bước nhanh tới: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?” Người này tên là La Trạch Hạo, là đại thiếu gia của La Gia.

Hội đấu giá lần này cũng là hắn một tay tổ chức.

Trông thấy đại thiếu gia tới, La Tấn lập tức thở dài một hơi, tiến lên phía trước: “Thiếu gia, ông lão này bỗng nhiên ngất xỉu, cháu gái ông ấy lại nói là do Thần Tiên Đan chúng ta bán đấu giá có vấn đề...”
La Trạch Hạo nhíu mày, sau đó quay về phía cô bé cười nói: “Vị tiểu thư này, tôi có thể hiểu được tâm trạng của cô, có điều đồ vật chúng tôi bán đấu giá đều là đồ thật.” Hội đấu giá Lala đã tổ chức được mấy kỳ, cho tới bây giờ chưa từng xảy ra vấn đề.

Ông lão này đột nhiên ngất xỉu, tuyệt đối là do trong cơ thể có sẵn bệnh nền.
La Trạch Hạo thân là đại thiếu gia của La Gia, thật đúng là không sợ phiền phức.

“Anh bớt nói nhảm với tôi di, nhanh chóng tìm người tới cứu ông nội tôi, nếu ông nội tôi có chuyện bất trắc, tôi sẽ để cho toàn bộ La Gia của mấy người chôn cùng!” Cô bé đanh thép nói.
Âm thanh của cô không phải là rất lớn nhưng lại truyền khắp toàn bộ phòng đấu giá! Không ít người rùng mình một cái! Cái này...!Cô bé này mới bao nhiêu tuổi chứ? Dưới cái bề ngoài đáng yêu kia lại là những lời nói khiến người ta lông tơ dựng đứng! Cô bé này...!Hình như...!Thật sự có cái năng lực này.
La Trạch Hạo lại nở nụ cười: “Vị tiểu thư này, cô có uy hiếp tôi thì cũng vô dụng thôi, với tư cách là người tổ chức hội đấu giá lần này, tôi rất thông cảm cho ông cô, có điều tôi cũng chỉ có thể phái xe đưa mấy người đến bệnh viện thôi.

Cô muốn hù dọa tôi? Thật là còn non lắm...!Cái gì?”
Mới nói được một nửa, La Trạch Hạo bỗng nhiên im bặt! Chỉ thấy trong tay cô bé này lộ ra một miếng lệnh bài màu vàng kim! Nhìn thấy lệnh bài, cả người La Trạch Hạo đều run rẩy, ánh mắt đờ đẫn lộ ra sự sợ hãi.
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi...!Là tôi có mắt như mù...” Một giây sau, La Trạch Hạo trở lại bình thường, giọng nói cũng run rẩy theo! Thái độ khác hoàn toàn vừa nãy! Cô bé kia lạnh lùng nhìn hắn: “Ông nội của tôi đang ở Võ Tướng tầng năm, thân thể rất cường tráng khoe mạnh.

Nếu ông nội tôi hôm nay xảy ra chuyện gì, tôi sẽ xóa sổ La Gia mấy người.”
“Tôi hiểu rồi, hiểu rồi...” La Trạch Hạo gật đầu như giã tỏi, lo lắng quay về phía xung quanh hô lên: “Bác sĩ! Nhanh...!Nhanh cứu người...” Gì? Sao thái độ thay đổi nhanh thế? Ánh mắt của mọi người đều tập trung lại trên miếng lệnh bài trong tay cô bé.

Lệnh bài được làm bằng vàng nguyên chất, phía trên có điêu khắc hình người và chim thú sinh động như thật! Cô bé này có thân phận gì? Có điều, có thể khiến cho đại thiếu gia La Gia đột nhiên cung kính như thế, cô bé kia chắc chắn không phải là người bình thường!

Lăng Thành nhìn thấy cảnh này cũng âm thầm nhíu mày.

Không nghĩ tới trong một buổi đấu giá nho nhỏ vậy mà lại ngọa hổ tàng long, có nhiều đại nhân vật như vậy.

“Để tôi xem một chút.” Ngay khi La Trạch Hạo đang vô cùng lo lắng, từ trong đám người có một bóng người xinh đẹp yêu kiều nhấc giày cao gót đi ra.

Chính là viện trưởng Bệnh Viện Đệ Nhất, Tiết Lệ!
Ánh mắt rất nhiều người đều tập trung trên người Tiết Lệ.

Cô được ca tụng là thần y của thành phố Đại Phong, trong hội đấu giá lần này, La Gia sợ sẽ xảy ra tình huống ngoài ý muốn cho nên trước đó đã sắp xếp một đội ngũ bác sĩ, chờ cứu viện tại chỗ.

Tiết Lệ thân là viện trưởng, hôm nay vừa vặn không có việc gì nên đến đây.

Có điều cô vẫn luôn ngồi nghịch điện thoại trong hậu trường, cũng không chú ý tới hội đấu giá.

Bây giờ nghe được có người gọi bác sĩ bèn mang theo mấy cô y tá đi tới.
Cô ấy cũng tới đây? Nhìn thấy bóng người của Tiết Lệ, trên mặt Lăng Thành lộ ra vẻ tươi cười.

“May quá, viện trưởng Tiết cũng ở đây, mau đến xem ông lão này xảy ra chuyện gì vậy?” La Trạch Hạo rất là kích động, nhanh chóng gọi Tiết Lệ tới.

Có Tiết thần y ở đây, La Trạch Hạo vô cùng yên tâm.

Nếu ông lão này thật sự xảy ra chuyện thì đừng nói là hắn, toàn bộ La Gia cũng không gánh nổi trách nhiệm này!

Tiết Lệ cầm lấy ống nghe y tế, đi lên phía trước.

Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.

“Nhìn tình huống này thì hẳn là ngộ độc thuốc dẫn tới chức năng của các cơ quan trong cơ thể trở nên hỗn loạn, sau cùng dẫn tới tắc nghẽn huyết quản não bỗ.” Sau khi kiểm tra, đôi mày thanh tú của Tiết Lệ nhíu chặt, chậm rãi mở miệng nói.

Người đẹp áo đen không nói chuyện, mà là lạnh lùng nhìn La Trạch Hạo! Cái này còn phải nghĩ sao? Chính là do ăn phải Thần Tiên Đan nên mới vậy!
Mọi người xung quanh cũng nghị luận ầm ĩ cả lên.

Thật đúng là viên Thần Tiên Đan kia xảy ra vấn đề! La Trạch Hạo khóc không ra nước mắt, hốt hoảng hỏi: “Viện trưởng Tiết, xin cô nhất định phải chữa khỏi cho vị lão tiên sinh này, xin cô đó.” Ông lão mà xảy ra chuyện gì, La Gia chắc chắn xong đời!
Tiết Lệ lắc đầu: “Tình huống của ông lão rất phức tạp, ở đây không có thiết bị điều trị, tôi cũng không có cách nào cả.

Biện pháp tốt nhất chính là nhanh chóng đưa ông ấy đến bệnh viện, anh yên tâm, đến lúc đó tôi tự mình làm giải phẫu cho ông lão, nhưng mà...!Nhưng mà e rằng không kịp nữa rồi.

Xác suất giải phẫu thành công chỉ có 10%.”
Xong rồi! La Trạch Hạo đầu ong ong, cơ bản không dám đối mặt với cô bé kia! Chỉ có 10% xác suất thành công, cái này không phải là chết chắc rồi sao? Vậy phải làm sao bây giờ, La Gia xong đời rồi!
Đúng lúc này, một giọng nói từ trong đám người truyền ra: “Tình huống như của ông lão đây đưa đến bệnh viện cũng vô dụng.

Chỉ sợ đến cả 10% xác suất thành công cũng không có.

Thôi đừng đưa đi làm gì.” Tiết Lệ nhíu mày.


Ai đang nói vậy? Cô là bác sĩ duy nhất ở đây, đối với việc này, lời cô nói có uy quyền tuyệt đối.

Không đưa tới bệnh viện, chẳng lẽ ở nơi này chờ chết hay sao? Đưa đến bệnh viện tốt xấu gì còn có một phần mười hy vọng mà!
Nghĩ thầm, mặt mũi Tiết Lệ tràn đầy tức giận quay đầu nhìn lại, lập tức ngây ngẩn cả người.

Anh Thành? Trong nháy mắt này, Tiết Lệ có chút không được tự nhiên.

Hôm nay cô tự mình tới đây, cũng không trang điểm gì, lúc này vậy mà gặp được anh Thành...
Trong khoảng thời gian tiếp xúc với Lăng Thành này, trong lòng Tiết Lệ vô cùng rõ ràng, người đàn ông này luôn khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ yên tâm.

Hắn nói không cần đưa đến bệnh viện, nhất định là có lí do của hắn.
Ồ! Mọi người xung quanh đều dồn dập nhìn về phía Lăng Thành, ánh mắt lộ ra nghi hoặc! Tên này là ai vậy? Chẳng lẽ là đại nhân vật nào trong giới y học? Vừa rồi thời điểm bán đấu giá, tên này có nói Thần Tiên Đan đã mất hiệu lực.

Vậy mà thật sự bị hắn nói trúng!
“Anh là ai?” Đúng lúc này, cô bé kia nhìn về phía Lăng Thành, lạnh lùng dò hỏi: “Anh thế mà lại không đồng ý đưa ông nội của tôi đến bệnh viện, xem ra, anh có cách cứu ông nội tôi đúng không?” Cô bé nhìn chằm chằm Lăng Thành, thanh âm không lớn lại lộ ra áp lực làm người sợ hãi, gằn từng chữ: “Vậy anh nói một chút xem thử, như thế nào mới có thể cứu ông nội tôi.”
Cô bé này khí thế thật là mạnh.

Trong lòng âm thầm lẩm bẩm một câu, Lăng Thành cười cười, đi đến trước mặt ông lão, cẩn thận quan sát một lúc rồi chậm rãi nói: “Vừa rồi bác sĩ Tiết nói không sai, ông nội cô đúng là tắc nghẽn huyết quản vùng não bộ, có điều tình huống hơi đặc biệt một chút.”
“Đưa đến bệnh viện giải phẫu cũng vô dụng, bởi vì Thần Tiên Đan khi mất đi hiệu lực sẽ có chứa một chút độc tố, loại độc tố này sẽ ảnh hưởng đến sự lưu thông của huyết dịch, hơn nữa, thiết bị của bệnh viện cơ bản là không tra ra được.”
“Ông nội cô vừa mới ăn Thần Tiên Đan không lâu, bây giờ độc tính còn chưa khuếch tán đến lục phủ ngũ tạng, cho nên dựa theo biện pháp của tôi, chính là phong bế Huyệt Thần Đạo và Huyệt Tâm Du trong ngực ông ấy, vừa phòng ngừa độc tính khuếch tán, vừa vận chuyển nội lực của người tu luyện, ép độc tố ra ngoài là được.”
Lăng Thành thẳng thắn nói, mỗi một chi tiết nhỏ đều nói vô cùng kỹ càng.

Mọi người ở đây ngây người một lúc, không ít người đều bắt đầu xì xào bàn tán.

Cái tên con rể ở rể của Tống Gia này là thực sự biết hay là giả vờ biết vậy? Nếu hắn có khả năng này, còn đến nỗi phải làm một thằng con rể ở rể à? Nhưng hắn cũng không phải là mù tịt cái gì cũng không biết, bằng không hắn làm sao biết cái viên Thần Tiên Đan kia đã hết tác dụng?
Đúng lúc này, Trương Quyền lập tức đi lên trước: “Lăng Thành, nghe ý của anh thì phương pháp điều trị công nghệ cao đều không được, chỉ anh mới có thể cứu người? Chậc chậc, thần y nha, làm theo lời anh nói thì về sau bệnh viện đóng cửa hết cho rồi, ai có bệnh nan y khó chữa gì thì cứ đến tìm anh là được rồi.”

Cô bé kia không nói gì, sắc mặt biến đổi không ngừng.

Mấy thứ mà Lăng Thành nói cô đều hiểu, chỉ là cô cũng không dám thử.

Cô bé nhìn chằm chằm Lăng Thành: “Huyệt Thần Đạo và Huyệt Tâm Du mà anh vừa mới nói đều là huyệt vị rất quan trọng, đồng thời phong bế cả hai huyệt thì sẽ dẫn tới khí huyết hỗn loạn.”
Lăng Thành nở nụ cười, gương mặt bình tĩnh: “Tôi đương nhiên biết điều đó, cho nên cô phải tin tưởng tôi mới phải.” Lăng Thành đương nhiên không phải nói bậy, trong Vô Cực Đan Thuật không những có ghi chép hầu hết các phương pháp luyện đan mà còn viết rất kỹ về đủ loại đan dược, thậm chí là đủ loại triệu chứng khi dùng nhầm đan dược dẫn tới.
Lấy Thần Tiên Đan làm ví dụ, Thần Tiên Đan đã mất đi tác dụng, sau khi ăn vào sẽ xuất hiện tình huống gì, giải quyết như thế nào, trong sách đều có ghi chép lại rất rành mạch.

Chính vì biết những thứ này nên Lăng Thành mới có thể nói ra.

Bằng không hắn cũng sẽ không mạo hiểm như thế.

Dù sao mạng người cũng rất quan trọng.
Hô.

Nghe được lời Lăng Thành nói, cô bé thở dài một hơi nhẹ nhõm, sau đó lên tiếng nói: “Có điều tôi phải nói trước, nếu như ông nội tôi xảy ra chuyện, tôi sẽ khiến cho anh hối hận vì đã xuất hiện trên thế giới này.

Không, tôi sẽ để cho cả nhà anh đều hối hận mới dúng.”
Haizz, cô bé xinh đẹp như vậy mà, sao cứ động một chút lại hù dọa người khác vậy.

Không thể nhẹ nhàng hơn một chút sao? “Mặc kệ cô có muốn cứu hay không, không cứu thì đưa đi bệnh viện.” Lăng Thành nhún vai, cười một tiếng nói.

Mẹ kiếp, tôi có ý tốt đến cứu người, cô lại còn uy hiếp tôi một trận.

“Anh!” Cô bé kia tức giận đến mức gương mặt xinh đẹp cũng đỏ lên, vô cùng ức chế.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi