TUYỆT PHẨM THIÊN Y

- Sở Thanh tra Y tế?

Nhìn đồng phục của đối phương, sắc mặt Hoàng ca trong nháy mắt trầm xuống. Hôm qua là cục Quản lý dược phẩm, hôm nay lại là sở Thanh tra Y tế, xem ra có người muốn xuống tay đối với phòng khám rồi.

Liên tục hai ngày đều có người đến kiểm tra phòng khám, việc này đã khiến Giang Nguyên chú ý.

- Phòng thuốc thì bừa bộn, phòng khám bệnh thì không thoát khí, trang thiết bị không đạt tiêu chuẩn, phạt ba ngàn, dừng hoạt động kinh doanh để chỉnh đốn ba ngày.

Nghe đối phương nhìn vào một quyển sổ mà đọc, sắc mặt Hồ lão trở nên tái xanh, không nghĩ đến đối phương đã phạt mà còn đóng cửa phòng khám ba ngày.

Phòng khám Khánh Nguyên hoạt động ở Vân Giang nhiều năm như vậy, lần đầu tiên bị như thế này. Dừng hoạt động kinh doanh, mấy chục năm qua, ngoại trừ lễ tết thì mới nghỉ một hai ngày, còn lúc nào cũng mở cửa đón bệnh nhân.

- Khinh người quá đáng.

Nhìn biên bản xử phạt, Hồ lão rốt cuộc cũng tức. giận.

- Hồ lão, chúng tôi chỉ là dựa theo quy định mà tiến hành xử phạt. Cho nên xin ông hãy tuân theo. Bắt đầu từ bây giờ, ngừng hoạt động kinh doanh để chỉnh đốn. 

Người dẫn đội trầm giọng nói với Hồ lão.

- Ngừng khám bệnh ngay bây giờ? Bây giờ có rất nhiều người bệnh đang ở đây, đang chờ Hồ mỗ tôi cứu mạng. Anh bảo tôi đóng cửa?

Hồ lão phẫn nộ nói.

Sắc mặt gã nhân viên của sở Thanh tra Y tế lạnh lại, nói:

- Phòng khám các người vi phạm quy định, nhất định phải bị xử phạt. Chẳng lẽ ông còn muốn kháng cự pháp. luật?

- Chẳng lẽ các người muốn tước giấy phép hoạt động của phòng khám? Nếu ông có gan không đóng phạt, tôi có quyền tước giấy phép kinh doanh của các người. Bây giờ bảo các người tạm đóng cửa chỉnh đốn đã là nể mặt Hồ lão ông lắm rồi.

Thấy Hồ lão tức giận, người nọ hừ lạnh, uy hiếp nói. Y nhận được mệnh lệnh bắt đối phương phải đóng cửa chỉnh đốn. Mặc kệ thế nào, hôm nay cũng phải làm xong. Nếu để cấp trên không hài lòng, y cũng không được chỗ tốt.

Nghe được lời này, Hồ lão tức đến tay run lên.

- Mặc kệ các người là ai cũng phải cút ra khỏi chỗ này.

Trong lúc người nọ định uy hiếp Hồ lão tiếp, cửa phòng khám bệnh truyền đến tiếng hét, khiến đám người của sở Thanh tra Y tế phải giật mình.

Tất cả quay lại nhìn về phía thanh âm truyền đến, thấy một bác sĩ trẻ tuổi đang hầm hầm đi tới.

- Cậu...cậu là ai? Chúng tôi đang chấp pháp, cậu muốn chống cự?

Gã đầu lĩnh nhìn Giang Nguyên, trong lòng phát lạnh.

- Tôi bảo các người cút đi, các người có nghe không?

Giang Nguyên cau mày, lạnh giọng nói.

Nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Giang Nguyên, giọng nói cũng chẳng ấm áp gì, đám người sở Thanh tra Y tế cũng lạnh lại trong lòng.

Giang Nguyên vừa dứt lời, một người bệnh đang đứng xem náo nhiệt cũng nhảy ra:

- Đúng đấy, cút đi. Một đám chó săn chỉ biết khi dễ dân chúng chúng tôi.

- Bác sĩ Giang nói đúng, chưa từng thấy loại người như vậy. Phòng khám dởm bên ngoài thiếu gì lại không tra, phòng khám tốt như phòng khám của Hồ lão thì tra. Dựa vào cái gì mà bắt ông đóng cửa?

- Đúng, phòng khám đóng cửa, ý của anh là muốn lấy mạng chúng tôi? 

- Các người ăn cơm xong rảnh quá không có việc gì làm phải không? Phòng khám của Hồ y sư như thế nào, chẳng lẽ chúng tôi không biết?

Có người dẫn đầu, một số người bệnh biết rõ ngọn nguồn, nhất tê mắng lên.

Nghe tiếng quát mắng, đám người của sở Thanh tra Y tế chỉ biết rụt đầu. Gã dẫn đội liếc mắt nhìn Giang Nguyên, phát hiện tên tiểu tử này đang được cấp dưới của mình ngăn lại, lúc này mới dám nghểnh cổ kêu lên:

- Các người định làm gì? Định tấn công người thi hành công vụ sao? Các người muốn ngồi tù à?

Thấy tên tiểu tử này kiêu ngạo như thế, Giang Nguyên cau mày càng chặt, định lôi thằng này ra bên ngoài, ai ngờ một cụ già tóc bạc chống cây quải trượng run rẩy bước đến, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, giơ cây quải trượng vừa đánh vừa quát:

- Ngồi tù? Có bản lãnh thì mày bắt tao ngồi tù đi? Đám súc sinh tụi mày, chỉ biết làm chuyện xấu mà thôi. Hôm nay lão già này sẽ đánh chết tụi mày.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi